Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục U rũ mắt cười yếu ớt: “Tôi từng nói, giữa chúng ta, vấn đề chưa bao giờ là Chương Bách Ngôn.”

Là anh không cần cô nữa!

Nếu là người có chút lòng tự trọng, cũng nên thu dọn hành lý, cách xa anh.

Diệp Bạch nhìn cô chăm chú.

Rất lâu, anh mới khó khăn mở miệng: “Lục U, anh hối hận rồi!”

Lục U vẫn cười nhạt: “Anh hối hận là vì Chương Bách Ngôn không cần tôi sao? Vì anh ta đính hôn, cho nên anh cảm thấy tôi là kẻ đáng thương không ai muốn, Lục Hồi cũng là... Diệp Bạch, thu lại lòng thương hại của anh đi, tình yêu chưa bao giờ là bố thí lại càng không phải tội nghiệp, cũng không phải tạm bợ.”

Đoạn tình cảm giữa cô và anh đã qua rồi.

Cô có một đứa con, ngay cả dũng khí và tự tin xoay chuyển một người đàn ông cũng không có, một câu nói đã đẩy cô rơi xuống vực sâu.

Cô cũng không dám tin anh nữa.

Lại tin anh... Không rời không bỏ, mãi mãi yêu cô.

Lục U không muốn nói nhiều lời, giữa hai người họ, điều nên nói sớm đã nói rõ.

Cuối cùng, cô nhẹ nhàng nói: “Diệp Bạch, sau này đừng tới nữa!”

Diệp Bạch nhìn cô.

Anh cảm thấy Lục U có hơi khác, cũng không phải nói yêu hay không yêu anh mà là cả người cô đều thay đổi... Quá khứ dù cô bị Chương Bách Ngôn làm tổn thương nhưng cô vẫn rất yêu cuộc sống, cô vẫn sẽ cười, vẫn sẽ khóc.

Hiện giờ, dường như ngay cả cười và khóc, Lục U cũng sẽ không.

Cô luôn yên lặng, luôn lý trí.

Cô trưởng thành, trở nên chín chắn, cũng không phải Lục U trong trí nhớ của anh.

Lục U nhìn vẻ mặt anh, đoán ra anh đang nghĩ gì, cô chỉ cười nhạt: “Bây giờ có lẽ chính là cái giá của trưởng thành!”

Cô nói xong, đang muốn rời đi.

Diệp Bạch lại bắt được cổ tay của cô, một giây sau, anh nhốt cô trong lòng mình.

Thật ra, không phải Diệp Bạch không đấu tranh.

Sân sau thật sự không phải là nơi tốt, lúc nào cũng có người giúp việc đi tới, lại nói quan hệ hiện tại của họ chẳng những không hợp pháp mà cô còn rất hận anh, làm sao sẽ nguyện ý...

Nhưng trong đầu của anh, chỉ còn lại một ý niệm... Chính là hôn cô.

Anh nắm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, cúi đầu hôn môi cô, đương nhiên là Lục U lắc đầu qua lại vì không muốn, không chịu để anh thực hiện được, Diệp Bạch thật sự muốn, anh không quan tâm rồi dùng chút sức lực, nắm cằm cô ép cô mở đôi môi đỏ mọng ra...

Khi anh ngậm lấy môi cô, tiến quân thần tốc.

Càn quét khắp nơi.

Lục U chống vai anh, giọng nói đứt quãng: “Diệp Bạch... Anh điên rồi!”

“Đúng, anh điên rồi!”

Giọng nói của anh run rẩy, trầm thấp khàn khàn, trộn lẫn với hơi thở nam tính của anh, đủ để làm cho chân người phụ nữ mềm nhũn... Lục U bị nhốt trong lòng anh, cô cảm giác được bàn tay anh lẻn vào trong làn váy tơ tằm của cô.

Dường như anh giống như quá khứ vậy, dùng tay làm cho cô thoải mái.

Bầu trời tỏa ra ánh sáng mờ nhạt,

Tiếng thở dốc của hai người vừa mê người mà khắc chế, rõ ràng họ đã từng làm vợ chồng hợp pháp, hiện tại lại đều độc thân nhưng lại có một loại cảm giác yêu đương vụng trộm cấm kỵ... Lục U phản kháng nhưng lại khuất phục trước sự thành thạo cao siêu của anh.

Cô hơi ngẩng đầu lên.

Hai cái chân thon dài nhẹ nhàng run rẩy.

Trán Diệp Bạch cũng đổ mồ hôi, anh chôn mặt bên cổ cô, giọng nói khàn tới mức không ra dáng: “Thoải mái không?”

Lục U không trả lời anh.

Cô vẫn chưa trở lại bình thường, cảm thấy rất xấu hổ...

Đương nhiên, cô cũng không có sức lực càng không có tâm trạng tát anh một cái, nếu đánh ra dấu vết... Ngược lại quay đầu thì người mất mặt là chính cô, cứ như vậy cô nằm bên cạnh anh, chờ đến khi nhịp tim của hai người khôi phục bình thường, cô mới nhẹ giọng nói một câu: “Diệp Bạch, thứ anh có thể cho tôi, người đàn ông khác cũng có thể.”

Nói xong, cô đẩy anh ra, bắt đầu sửa sang lại quần áo.

Cô bị biến thành dáng vẻ thật sự không thể tả.

Tất chân không ra hình dạng, Lục U dứt khoát cởi nó ra...


Diệp Bạch giữ chặt cô, lấy tất chân lau cho cô, anh lẩm bẩm: “Hãy cho anh một cơ hội nữa! Anh muốn chăm sóc em và Lục Hồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK