Mục lục
[Dịch]Thứ Nữ Công Lược - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễn “Tỳ bà ký” lại mở màn diễn cảnh thứ tư (Tìm chồng).

Bà bà, công công tạ thế, Triệu Ngũ Nương một đường làm hành khất đi kinh đô tìm Thái Bá Dương. Trên đường gặp tuyết rơi, Triệu Ngũ Nương cầm chén bể, run rẩy trú ở một tòa miếu đổ, khát khao cùng trượng phu có tương lai đoàn viên tốt đẹp.

Cùng uyển chuyển nội liễm bất đồng việt kịch, Triệu Ngũ Nương diễn từ tình cảm nồng nàn có dũng khí, giọng hát nhiệt tình hào phóng, chính là diễn đến quẫn cảnh của mình, tuy bi thương, nhưng không u oán…… Đây là sự khác biệt, mỗi loại kịch đều có hấp dẫn riêng của mình đi!

Thập Nhất Nương cảm thấy hứng thú.

Nghe nói, Yến Kinh trừ bỏ giọng Qua Dương còn thịnh hành giọng Côn Sơn, giọng Dư Hàng. Không biết giọng Côn Sơn, giọng Dư Hàng này lại như thế nào nhỉ? Nghe tên ba người, đều lấy địa danh làm nghệ danh, hẳn là có quan hệ cùng Khởi Nguyên. Lại nói tiếp, Côn Sơn cùng Dư Hàng đều từ Giang Nam, lúc mình ở La gia cũng chưa có nghe nói qua…… Hoặc là, bởi vì La gia ở hiếu kì, cho nên mình không biết……

Nàng đang miên man suy nghĩ, thì có tiểu nha hoàn chạy vào bẩm: ” Thái phu nhân, Tứ phu nhân đã tới.”

Tất cả mọi người ở trong phòng đều giật mình, đại thái thái là người thứ nhất đứng lên:” Đứa nhỏ này, thân thể không tốt, còn đến xem náo nhiệt!” Miệng oán giận, nhưng người lại đi ra ngoài phòng.

Thập Nhất Nương lập tức đứng dậy cùng đi qua.

Liền thấy đám người Văn di nương, Đào mama vây quanh một cái kiệu đang đi tới.

Thái phu nhân đi đến cửa sương phòng:”Mau nâng tiến vào, mau nâng tiến vào.”

Kiệu liền nâng lại đây.

Phơi ra dưới ánh mặt trời, sắc mặt Nguyên Nương vàng như nến và lạnh như băng.

Thái phu nhân liền sẳng giọng: “Có việc gì cho người ta đến nói là được. Như thế nào còn tự mình đến đây?”

Đi theo phía sau nàng, các vị phu nhân cũng miệng năm miệng mười phụ họa:” Đúng vậy, ngươi làm khổ mình như vậy, cẩn thận lại ép buộc gây ra bệnh!”

Thần sắc Nguyên Nương không hài lòng lệch qua một bên kiệu, cố hết sức lộ ra một nụ cười:” Các vị phu nhân đều đến đây, ta như thế nào cũng phải đến thỉnh an.”

” Cũng không phải người ngoài.” Hoàng phu nhân mau mồm mau miệng,” Nói đến nghi thức xã giao làm cái gì! Ngươi chỉ cần để tâm tĩnh dưỡng, thân thể của mình quan trọng hơn.”

Sân khấu bên kia thấy bên này ồn ào huyên náo, không biết đã xảy ra chuyện gì, đều ngừng diễn.

Trong viện lập tức im lặng xuống.

“Việc chính lúc này a!” Thái phu nhân sẳng giọng,” Ngươi dưỡng bệnh cho tốt mới là việc chính. Trong phòng này không có người ngoài!” Tuy giọng nói mang theo vẻ thân thiết, nhưng không giống như nhắc tới Nhị phu nhân, tươi cười liền từ trên mặt theo đến chỗ sâu trong đáy mắt, cũng không giống như nhắc tới Ngũ phu nhân, mang theo dung túng cùng cưng chiều.

Trong phòng này không có ai là người hồ đồ. Ai lại nghe không ra sự khác nhau trong đó.

Sắc mặt Đại thái thái cứng ngắc, không khí có chút lạnh lẽo.

Ngũ phu nhân vội cười nói: “Hôm nay thời tiết ấm áp, Tứ tẩu ra ngoài đi lại cũng tốt, miễn cho mỗi ngày đều nhốt ở trong nhà, không bệnh cũng có thể buồn thành bệnh.”

“Đúng a!” Nguyên Nương cười nói,” Vẫn là Đan Dương biết tâm tư của ta.” Hô thẳng Ngũ phu nhân tên, dáng điệu rất là thân mật.

Mọi người nói đùa vài câu, nghiêng người cho phải đạo, làm cho kiệu của Nguyên Nương nâng vào, đứng ở bên trái cạnh sạp nhỏ, bà tử khiên kiệu lui ra, tự nhiên không cần nói cũng người tiếp đón.

Vài vị thiếu phu nhân, sôi nổi tiến lên chào hỏi Nguyên Nương, Nguyên Nương miễn cưỡng đáp lời, tất cả mọi người biết thân thể nàng không tốt, tự nhiên sẽ không lấy làm lạ. Xã giao một vòng xuống, trán Nguyên Nương mồ hôi đã lấm tấm. Văn di nương vội lấy khăn tay cho nàng lau.

Ngũ phu nhân còn tự mình châm trà Nguyên Nương: “Tứ tẩu, đang diễn đến cảnh thứ tư, vẫn còn kịp.”

Nguyên Nương nhờ Văn di nương giơ tay tiếp nhận chung trà– giống như ngay cả khí lực bưng trà cũng không có

“Cảnh thứ tư (Tìm chồng)….” Trầm ngâm nói,” Giống như đệ muội nói, ta đến còn không tính là trễ.”

Mọi người dường như nở nụ cười tâng bốc.

Nguyên Nương liền hỏi: “Như thế nào không phát thiệp mời các vị tiểu thư khác?”

Ngô phu nhân cười nói:” Lâm tiểu thư, Kiều tiểu thư, Đường tiểu thư cùng La gia ngũ tiểu thư đi chỗ Nhị tẩu, Cam gia tam tiểu thư, thất tiểu thư cùng La gia Thập tiểu thư đi hoa viên thả diều….” Lại chỉ Thập Nhất Nương ,” Chỉ có cái này thật giống chúng ta, là cái thích nghe diễn !”

Nguyên Nương hơi cười, đối với việc Thập Nương đột nhiên xuất hiện cũng không có lộ ra thần sắc khác thường, điều này cho Thập Nhất Nương không khỏi suy đoán, là nàng đã sớm biết Thập Nương đến đây!

Nói vài câu chuyện hài xong, mọi người ngồi xuống, Ngũ phu nhân kêu mama bên người đi kêu đoàn diễn một lần nữa mở màn.

Đại thái thái mang ghế con ngồi ở bên người nữ nhi, Thập Nhất Nương đành phải đứng ở phía sau các nàng,

Trên sân khấu tiếng khóc của Triệu Ngũ Nương:”…. quê nhà bất hạnh gặp phải hạn hán đói kém thiếu thốn lương thực không đủ ăn đủ mặc. Quanh năm dệt vải bất kể ngày đêm…”

Phía sau Đường gia thiếu phu nhân, cùng Kiều phu nhân nhỏ giọng thì thầm

Thanh âm lúc cao lúc thấp, vừa vặn đủ cho nàng nghe được vài đôi lời:”….. Cũng không nghỉ ngơi cho tốt. Vài năm nay đều là Tam phu nhân giúp đỡ quản gia…. Không nên tỏ ra thân thiết trước mặt bạn cũ để huênh hoang, cũng không nghĩ đến lập trường của Tam phu nhân…”

Thập Nhất Nương không khỏi đánh giá Nguyên Nương.

Nguyên Nương nghiêng người trên gối dựa màu đỏ bạc bảy màu sáng chói, hai mắt khép hờ, giống như đang ngủ.

Lại nghiêng mặt nhìn đại thái thái.

Mày cau lại, sắc mặt căng ra. Hiển nhiên là nghe được đối thoại của hai người.

Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm thở dài một hơi

Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, Nguyên Nương như vậy, dễ dàng làm cho người ta có cảm giác không đủ khoan dung hẹp hòi, chẳng qua đây không phải lời mà mình có thể nói, không bằng ngoan ngoãn đứng ở nơi này nghe diễn

Tâm tư vừa thay đổi, nàng đem sực chú ý lực đặt ở trên sân khấu

Khúc gấm màu lam che đậy tất cả khuôn mặt phấn, chỉ còn đôi mắt chuyển động, réo rắt bi thiết. Làn điệu của Triệu Ngũ Nương cao vút:” Đông lân tây xá kia dùng hết tiền tài vay mượn khắp nơi, bán khung cửi lại bán quần áo….”

“Thập nhất muội” Trước đám đông có người đột nhiên gọi nàng, thanh âm mỏng manh lại mềm dẻo,” Lúc ngươi ở nhà, trụ ở đâu?”

Thập Nhất Nương giật mình, một lát mới phục hồi tinh thần lại– Nguyên Nương nói chuyện cùng nàng

” Hồi đại tỷ” Nàng cung kính nói” Ta trụ ở Lục Quân Lâu.”

“Lục Quân Lâu a?” Nguyên Nương đã mở mắt nàng nhìn sân khấu, ánh mắt bình tĩnh mà thư thái,” Ở chỗ nào? Ở chỗ nào của Kiều viên?”

” Ở hậu hoa viên.” Thập Nhất Nương cố gắng thuyết minh rõ ràng chi tiết cho nàng,” Theo phía sau Chi Vân Quán cửa phía đông có quyển bằng*, ra khỏi phía bắc quyển bằng có hành lang gấp khúc, xuôi hành lang, là phiến rừng cây dương liễu, Lục Quân Lâu được xây dựng ở phía tây rừng cây.”

” Phía tây!” Nguyên Nương nhớ lại,” Ta nhớ rõ nơi đó có cái noãn các. Như thế nào? Đem noãn các hủy đi một lần nữa xây dựng Lục Quân Lâu sao?”

” Không hủy!” Thập Nhất Nương cười nói,” Ngay tại phía trước noãn các kia không xa.”

Nguyên Nương gật đầu.

Trên sân khấu cảnh sắp hết, tiếng gõ la đột nhiên yên tĩnh xuống.

Nàng cũng không có nhận thấy, vẫn như trước nhàn nhã tán gẫu cùng Thập Nhất Nương: “Lúc ta còn nhỏ thường ở noãn các kia đọc sách, hiện tại noãn các kia dùng làm gì?”

Khắp phòng mọi người nghe được thanh âm của nàng.

Thập Nhất Nương đè thấp thanh âm:” Mùa đông tuyết rơi, mẫu thân sẽ cho người đốt lò sưởi, tỉ muội chúng ta đều sẽ đến nơi đó làm thêu thùa may vá. Vừa sáng ngời, lại ấm áp.”

Nguyên Nương cười rộ lên, quay đầu nói với các vị phu nhân ngồi một bên: “Tinh thần ta không được tốt, bồi mọi người nghe một chút. Xem như tâm ý của ta.”

Các nha hoàn nhẹ chân nhẹ tay đổi trà mọi người.

Mọi người sôi nổi nói: “Thỏa đáng như thế, ngươi nhanh đi nghỉ đi!”

Nguyên Nương cười nói:” Nghe nói buổi tối còn phóng pháo hoa, ta chờ đi xem náo nhiệt.”

Thái phu nhân cùng đại thái thái đều lộ ra vẻ do dự. Nhưng thái phu nhân dù sao cũng là bà bà, có chút nói khó nói. Đại thái thái trực tiếp nói:” Thân mình ngươi có thể chịu đựng được sao?”

Nguyên Nương nhìn Ngũ phu nhân: “Theo như lời Đan Dương, ta cuối cùng nhốt mãi trong nhà, không có bệnh cũng buồn thành bệnh, huống chi là có bệnh, cũng vận động nhiều một chút.”

Ngũ phu nhân cười mỉm liên tục gật đầu.

Đại thái thái còn muốn nói cái gì, thì Nguyên Nương đã cười nói:” Nương yên tâm, ta nghỉ ngơi ngay tại trong viện cách vách, có thể xuất hiện đi ra thì bồi mọi người, nếu không được, ta ở ngay tại trong viện nhìn xem…… Đến lúc đó mọi người đừng trách ta thất lễ.”

Mọi người sôi nổi ứng “Tốt”.

Thái phu nhân đã kêu Đỗ mama vừa rồi đi khối phòng lấy diều cho Cam gia tiểu thư cùng Thập Nương: “Ngươi mang mấy người đi quét tước dọn dẹp, sau đó ở lại hầu hạ bên người Tứ phu nhân muốn trà muốn nước, cũng có người sai sử.”

” Đa tạ ý tốt của nương.” Nguyên Nương uyển chuyển cự tuyệt,”Bên người ta có Văn di nương, Đào mama. Bên người ngài cũng không thể thiếu người.” Nói xong, thì dừng một chút, nhìn Thập Nhất Nương ,” Muội muội cũng đi theo qua trò chuyện giúp ta đi.” Lại nhìn thái phu nhân,” Ta có chuyện gì, sẽ kêu Đỗ mama cũng không muộn.”

“Cũng tốt!” Đại thái thái giúp Nguyên Nương dịch dịch cái chăn mỏng đắp trên người,” Thập Nhất Nương trầm ổn, có nàng ở bên người ngươi, ta cũng yên tâm!”

Thái phu nhân thấy, cũng không tiện nói thêm nữa, gật đầu.‘ lạnh lùng vẫy tay’

Ngũ phu nhân tiễn Nguyên Nương đi ra, ra cửa sương phòng đã bị Nguyên Nương khuyên trở về: “….Trong phòng đầy người, ta đến chính là thêm phiền toái, nhưng muốn đến xem náo nhiệt này. Đệ muội giúp ta ở trước mặt nương hậu hạ là được.”

Bên kia chiêng trống đã muốn nổi lên thanh âm.

Ngũ phu nhân nhìn thấy đã đem đoàn người Thập Nhất Nương , Văn di nương, Đào mama vây quanh Nguyên Nương cùng nha hoàn bà tử lớn nhỏ, cười gật đầu, đưa đến cửa tiền sảnh liền quay trở về.

Ra khỏi tiền sảnh, Nguyên Nương bảo hạ kiệu: “Cho Thập Nhất Nương đỡ ta đi, các ngươi ở ngay tại nơi này nghỉ ngơi đi.”

” Vậy làm sao có thể đi?” Đào mama lập tức phản đối.

Nguyên Nương xua tay, mặt lộ vẻ cương quyết.

Tất cả mọi người liền im tiếng.

Văn di nương cười nói:” Nếu không, ta đi giúp ngài đem phòng ở dọn dẹp một chút đi? Bên kia luôn luôn không có người ở, tuy nói mỗi ngày đều quét tước, nhưng bụi bặm cũng không ít…”

” Không cần.” Nguyên Nương cười nói,” Ta chỉ tìm một chỗ trò chuyện cùng thập nhất muội.”

Nàng lại một lần nữa cự tuyệt, để cho tất cả mọi người ở lại tiền sảnh.

Thập Nhất Nương dìu Nguyên Nương ra tiền sảnh, chậm rãi tiến vào tiểu viện.

Thạch Thái Hồ cao hơn mái hiên, ngăn trở tầm mắt khi vào cửa, trước mặt là trúc xanh đung đưa lay động, phía sau tiếng gõ la náo nhiệt mơ hồ truyền lại đây, cho khung cảnh tiểu viện càng lộ ra vẻ yên tĩnh.

” Trước kia ta mỗi ngày đều uống thuốc, người phù ra giống như heo.” Nàng tự nhiên cười ha hả, thanh âm cũng lạnh như băng,” Hiện tại ngay cả ngươi cũng đều đỡ nổi ta!”

Nguyên Nương so với Thập Nhất Nương cao hơn nửa cái đầu.

“Trước kia là mập giả đi!” thanh âm Thập Nhất Nương dịu dàng,” Ngừng thuốc, tự nhiên liền gầy xuống.”

Nguyên Nương liền dừng cước bộ lại liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái:” Ngươi còn cố gắng an ủi!” Góc mày nàng nhíu lại, trở nên mạnh mẽ.

Thập Nhất Nương hơi cười cười.

Lại trong lòng thầm suy nghĩ, lúc nàng chưa có sinh bệnh, chỉ sợ là người rất lợi hại đi!

Thần sắc nàng tự nhiên, đương nhiên có vẻ hào phóng thong dong.

Nguyên Nương thấy đáy mắt không khỏi xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó khóe miệng hơi cong, cúi đầu đi về phía trước.

Người mà có thời gian dài ở trong phòng ngủ dễ sinh ra tính tình kỳ quái, có vài phần khác người cũng có thể hiểu được, mặc kệ Nguyên Nương vì sao kinh ngạc, chỉ cần chân thành đối xử, có lẽ cũng sẽ không xảy ra lộn xộn gì!

Thập Nhất Nương cười với Nguyên Nương, lách qua thạch Thái hồ hướng nhà chính đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK