Edit: Trang tỷ Thu Hồng cùng Đông Hồng làm như không có nghe thấy, một cái cười nói, “Di nương, ngài xem chúng ta phải viết thiệp mời cho quản sự cửa hàng nào”, một cái cười nói “Những thứ này chúng ta cũng không hiểu, hay là tìm Tống mama làm danh sách cần mua được không”, Văn di nương cười nói:” Không vội, không vội, phu nhân nói, hai nhà kết thân, Từ gia chỉ có một yêu cầu, chính là phải đợi Đại tiểu thư tròn mười sáu tuổi mới gả. Thiệu gia không chút suy nghĩ liền đáp ứng. Chúng ta còn có vài năm đó!” Nghĩ đến đây, tâm nàng đều sống dậy, cảm thấy thời gian này đã sống tốt hơn nhiều. Ngày hôm sau liền đem danh sách đã viết đưa cho Thập Nhất Nương nhìn qua:” Ngài xem đúng hay không!”
Thập Nhất Nương giữ danh sách lại:” Ta sẽ cho thái phu nhân nhìn xem!”
Văn di nương cười cùng Thập Nhất Nương nói chuyện mình đưa thiếp mời cho các chưởng quầy cửa hàng, sau khi uống nửa chung trà, liền đứng dậy cáo từ.
Từ Lệnh Nghi từ trong nội thất đi ra:” Như thế nào lại đem chuyện đặt mua đồ giao cho Văn di nương? Nàng nếu thật sự muốn dùng nàng ấy, cho nàng ấy quản sổ sách là được!”
“Cho Văn di nương thử xem, nếu quản không tốt thì nói sau!”
Trong ngoài có khác, dù sao cũng là chuyện nội viện, Từ Lệnh Nghi nghe Thập Nhất Nương nói như vậy, cũng không nhiều lời, cùng Thập Nhất Nương ngồi ở thính đường thảo luận việc Trinh tỷ nhi: “…… Thiệu gia thỉnh Lâm Hầu Gia làm người mai mối, chúng ta bên này, ta muốn mời Trung Cần Bá. Nàng cảm thấy thế nào?”
Hai vị đều là công khanh đức cao vọng trọng.
“Hầu Gia lo lắng chu đáo.” Thập Nhất Nương cười, thì có tiểu nha hoàn tiến vào nói:” Phu nhân, chỗ phúc thành công chúa đưa thiệp mời cho Đại tiểu thư.
Nói mùa thu này hoàng trưởng tử phi liền xuất giá, muốn thừa dịp mấy ngày còn ở nhà tổ chức yến hội, mời vài vị bạn hữu khuê trung đến thưởng sen.
Qua mấy ngày người trong cung sẽ tới chỉ dạy Phương tỷ nhi lễ nghi cung đình, tuy chuyện này đối Phương tỷ nhi không phải là việc khó gì, nhưng thân bằng bạn hữu cũng không tiện gặp Phương tỷ nhi.
Đây coi như là lần tụ hội cuối cùng khi chưa chồng.
Thập Nhất Nương gật đầu nói:”…… Nếu Đại tiểu thư muốn đi, đến lúc đó cho Tống mama đi cùng!”
Hôn sự của Trinh tỷ nhi hiện giờ cả phủ đều biết, Trinh tỷ nhi thẹn thùng, trốn ở trong phòng không chịu thấy người, mấy ngày hôm trước Tuệ tỷ nhi đến mời, nàng cũng không đi. Vì nghĩ về sau Phương tỷ nhi tiến cung, mà nàng phải gả đến Thương Châu, chỉ sợ sau này khó có cơ hội gặp lại. Nàng cố che xấu hổ bẩm Thập Nhất Nương, cùng Tống mama đi phủ Phúc Thành công chúa.
Từ Lệnh Nghi trở về nói cùng Thập Nhất Nương: “Đi Trung Cần Bá phủ, Trung Cần Bá đã bệnh nằm hơn một tháng, Cam phu nhân uyển chuyển từ chối chuyện làm bà mối.”
Thập Nhất Nương chỉ gặp qua Trung Cần Bá một lần từ xa xa. Người thế nào ấy, dáng vẻ như bị rượu chè trai gái rút hết sinh lực.
“Lần trước lúc Cam phu nhân đến không có nghe nói qua.” Mày nàng nhíu lại,” Bá gia không có chuyện gì đi?”
“Nghe nói là thời tiết nóng, uống hơn hai bát chè đậu xanh ướp lạnh, thì bị tiêu chảy.” Từ Lệnh Nghi nói,” Tuy tinh thần không tốt lắm, nhưng có thể nói rõ ràng . Hẳn là không có chuyện gì đi!”
Tình huống Cam gia thực phức tạp, vợ chồng thế tử vẫn đề phòng Cam phu nhân, hiện giờ Trung Cần Bá bệnh, chỉ sợ cuộc sống sau này của Cam phu nhân không tốt lắm.
Thập Nhất Nương có chút lo lắng cho Cam phu nhân.
“Hầu Gia, chúng ta cùng đi thăm bệnh có được hay không?”
Bởi vì người bị bệnh chính là Trung Cần Bá, nữ quyến bình thường không cần ra mặt, nhưng hai nhà là thân thích, nên nàng có chút khó nghĩ.
“Không cần!” Từ Lệnh Nghi nói,” Ta đã đi thăm bệnh.” Nói xong, lại nghĩ đến giao tình của Thập Nhất Nương cùng Cam phu nhân, liền tiếp lời” Nếu nàng lo lắng, thì sai mama đi qua nhìn xem!”
Thập Nhất Nương sai Tống mama mang tặng hai bình quy lộc tiên cho Cam phu nhân.
Tống mama sau khi trở về rất ưu tư:”…… Thế tử gia ở trước giường bá gia chăm sóc, Cam phu nhân đã vài ngày không nhìn thấy bá gia. Lúc ta đi đến, vừa lúc chạm mama bên người thế tử phu nhân, đang hướng Cam phu nhân đòi nến hương, nói mấy ngày nay bá gia bệnh, trong phòng ngày đêm đốt nến, nến hương không đủ dùng. Nghe giọng điệu, ta thấy có chút vượt quá. Thấy ngài mang đồ vật cho nàng, Cam phu nhân thập phần kích động, lúc ấy ánh mắt đều ướt. Còn hỏi thân thể ngài có khỏe không? Có biến chuyển gì hay không? Nói đợi thân thể bá gia tốt một ít, nàng lại đến tạ ơn ngài!”
Thập Nhất Nương im lặng.
Trung Cần Bá còn chưa có chết đâu. Nếu chết……
Tống mama nhìn thấy Thập Nhất Nương sắc mặt không tốt, lúc này mới phát giác mình lỡ miệng. Ngượng ngùng từ trong người lấy ra một cái tráp sơn đỏ cao một tấc dài ba tấc có một cái khóa nhỏ:” Phu nhân, đây là Cam phu nhân bảo ta đưa cho ngài. Nói là một ít đồ nhỏ của nàng, bảo ngài giữ giúp nàng.”
Thập Nhất Nương cả kinh.
Chẳng lẽ Cam phu nhân đã có dự cảm, nên chuẩn bị chuyện ở phía sau.
Nàng tỉnh bơ tiếp nhận tráp.
Tống mama từ nhỏ trưởng thành trong nhà công khanh, chưa thấy qua thì cũng nghe nói qua, liền nói bổ sung: “Lúc Cam phu nhân đưa cho ta, không có ai ở cạnh cả.”
Thập Nhất Nương gật đầu, Tống mama liền lui xuống.
Nàng lên giường, đẩy cái đầu giường khắc hỉ thượng mai sao, cẩn thận đem tráp để vào.
Từ Lệnh Nghi liền mời con thứ ba của Phúc Thành công chúa, là Chu Sĩ Tranh phụ thân của Phương tỷ nhi làm người mai mối, định ngày hai mươi hai tháng sáu là ngày đính hôn.
Sau đó thời tiết càng ngày càng nóng, bên tai đầy tiếng ve, chè đậu xanh ướp lạnh, chè hạt sen, nước ô mai không ngừng mỗi ngày, trong phòng thái phu nhân, Thập Nhất Nương , Ngũ phu nhân, Nhị phu nhân bắt đầu để băng giải nhiệt. Truân ca đi theo thái phu nhân, Lệ Cảnh Hiên cây rừng um tùm nên cũng mát mẻ, Thập Nhất Nương đau lòng Giới ca, lúc nhàn hạ liền kêu hắn đến phòng mình chơi, kể chuyện xưa trong Tam tự kinh cho hắn. Nửa tháng sau, mấy chuyện xưa đó hắn đã thuộc lòng, làm cho Thập Nhất Nương có cảm giác thành tựu, liền sai người ta tìm giấy đồng bản, muốn làm tấm thẻ cho Từ Tự Giới.
Mắt thấy sắp tới giữa tháng bảy, Từ Tự Dụ có thư báo bình an đến.
“…… Tiên sinh nghiên cứu học vấn nghiêm cẩn, sư nương hòa ái thân thiệt…… Nhàn hạ thì cùng bạn học đi thư viện phía sau núi. Hài nhi hết thảy đều mạnh khỏe, thỉnh phụ thân, tổ mẫu, mẫu thân không cần nhớ thương.”
” Người tốt thì tốt, người tốt thì tốt!” Thái phu nhân nghe gật đầu, có tiểu nha hoàn chạy vào:” Phu nhân, chỗ hồi sự nói, Trung Cần Bá chết bệnh.”
Trong lòng Thập Nhất Nương cứng lại, tay không khỏi ôm ngực. Thái phu nhân đã lớn tiếng hỏi nha hoàn kia:” Ngươi nghe rõ ràng!”
Tiểu nha hoàn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch:” Triệu quản sự phân phó như vậy!”
Thái phu nhân một lúc lâu sau không nói gì.
Trong lúc nhất thời, trong phòng có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
“Mùa hè năm nay thời tiết rất nóng!” Thái phu nhân thì thào, “Cũng không trách hắn không qua được.”
Thập Nhất Nương lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến Trung Cần Bá so với thái phu nhân còn trẻ tuổi hơn, không khỏi âm thầm thấy may mắn là thân thể thái phu nhân cường tráng. Nàng hỏi tiểu nha hoàn kia:” Triệu quản sự có nói khi nào thì đi qua tế bái không?”
Cống phẩm tế bái tam sinh đều từ chỗ hồi sự chuẩn bị.
Tiểu nha hoàn nơm nớp lo sợ nói: “Nói sáng sớm mai đi tế bái!”
Thái phu nhân liền phân phó Thập Nhất Nương :” Ngày mai ngươi cùng Đan Dương đi thôi!”
Trung Cần Bá so với thái phu nhân tuổi nhỏ hơn, thái phu nhân không cần đi tế bái.
Thập Nhất Nương đáp”Vâng”, rồi đi chỗ Ngũ phu nhân nói một tiếng, trở lại nội thất của mình, nàng đuổi hầu hạ bên người ra ngoài, lặng lẽ đem tráp sơn đỏ mạ vàng mà Cam phu nhân giao cho nàng bảo quản lấy ra vuốt ve một lúc lâu mới lặng lẽ để trở về.
Ngày hôm sau, người Từ phủ nhân thay đổi xiêm y màu tối đi tế bái Trung Cần Bá.
Tiếp đãi nữ quyến trong hiếu bằng là Cam Đại phu nhân, đáp tạ khách đến tế bái, trên mặt cũng không có chút ưu tư. Thập Nhất Nương cùng Ngũ phu nhân thắp hương, trực tiếp hỏi Cam Đại phu nhân,:” Như thế nào không thấy Cam phu nhân?”
Ngũ phu nhân liền âm thầm kéo kéo ống tay áo của nàng.
Thập Nhất Nương làm như không biết, ánh mắt trấn định nhìn cam Đại phu nhân,.
Đáy mắt Cam Đại phu nhân hiện lên vẻ sững sờ, một lát mới nói: ” Cha chồng qua đời, mẹ chồng thương tâm quá độ, bị bệnh!”
” Bệnh!” Thập Nhất Nương cố tình kinh ngạc,” Không nghĩ tới Cam phu nhân lại bệnh. Còn thỉnh Đại phu nhân, sai người dẫn ta đi xem giúp!”
Cam phu nhân do dự một chút, lúc này mới phân phó một mama bên người: “Ngươi cùng Vĩnh Bình Hầu phu nhân đi xem đi!”
Ngũ phu nhân cau mày.
Thập Nhất Nương đi theo mama kia đến chỗ Cam phu nhân.
Cam phu nhân ở tây sương phòng sau nhà giữa. Thấy Thập Nhất Nương, nàng cũng không có giật mình, giãy dụa ngồi dậy, sai tiểu nha hoàn bên người mang ghế con pha nước trà cho Thập Nhất Nương.
Nhạn Dung nhanh nhẹn giúp tiểu nha hoàn kia làm việc, làm cho vị mama đứng ở trước giường kia vẻ mặt không được tự nhiên.
Thập Nhất Nương nhìn sắc mặt tái nhợt, thần sắc tiều tụy của Cam phu nhân thì cúi đầu thở dài, giúp nàng dịch dịch góc chăn.
“Ta không có việc gì!” Cam phu nhân nhìn thấy vậy liền ôn nhu nói,”Hai ngày trước tẩu tẩu ta vừa mới đến xem ta. Đợi quá bảy ngày đầu, ca ca ta cũng sẽ đến xem ta.”
Thập Nhất Nương thở nhẹ nhõm một hơi.
Ca ca Cam phu nhân là tam phẩm Thông chính sử, nguyện ý giúp nàng xuất đầu, danh chính ngôn thuận không nói, thế tử cũng không dám qua loa.
“Vậy tốt lắm!” Nàng nói một lời hai ý,” Chờ ngươi bên này yên tĩnh lại, ta lại mời ngươi ăn điểm tâm.”
Cam phu nhân hơi gật đầu.
Thập Nhất Nương liếc mắt nhìn vị mama đang dựng lổ tai lên nghe kia một cái, đứng dậy cáo từ.
Nửa đường gặp nha hoàn bên người Ngũ phu nhân, Hà Diệp.
“Phu nhân!” Ánh mắt nàng buông lỏng,” Ngũ phu nhân ở chính thính sau hoa thính chờ ngài!”
Xem ra, là Ngũ phu nhân dặn dò Hà Diệp tìm mình.
Trong lòng Thập Nhất Nương ấm áp, theo Hà Diệp đi hoa thính.
Ngũ phu nhân ngay lập tức thấp giọng nói sẳng:” Tất cả mọi người chờ xem chê cười nhà Trung Cần Bá, ngươi nhúng tay vô làm gì a!”
“Cam phu nhân tốt xấu gì cũng là tán giả lễ cập kê của ta.” Thập Nhất Nương nói,” Theo tình theo lí ta hẳn là nên đi thăm nàng!”
Không hài lòng câu nào. Ngũ phu nhân trừng mắt liếc nhìn nàng một cái, quay đầu ngồi xuống ghế bành bên cạnh.
Thập Nhất Nương cười nhẹ.
Sau đó giống như lời Ngũ phu nhân, cả mùa hè mọi người Yến Kinh đều xem Trung Cần Bá phủ. Trước là chuyện của Cam phu nhân, nhà mẹ đẻ Cam phu nhân cùng Cam gia náo loạn lớn một hồi, cuối cùng Cam gia không thể không thỏa hiệp, đem của hồi môn của Cam phu nhân giao cho Cam phu nhân quản, đồng thời ở phía hậu hoa viên an trí một cái sân khác cho Cam phu nhân ở góa. Sau đó mấy huynh đệ Cam gia vì chuyện phân gia sản rồi kéo lên quan tòa rồi từ phủ Thuận Thiên đẫn ra đến đại lí tự. Tất cả mọi chuyện như: ngươi bao tiểu quan hắn dưỡng con hát đều lôi hết ra.
Tương gia ở xa tận Phúc Kiến nghe xong, thì phái hai cái mama quản sự đến. Nói là sợ Cam gia tam tiểu thư thương tâm quá độ, tiểu nha hoàn bên người không hiểu chuyện, nên lại đây hầu hạ ít ngày.
Người Yến Kinh sôi nổi nghị luận. Đều nói tam tiểu thư Cam gia bát tự không tốt. Hiếu kì nhà chồng bên kia còn không có hết liền gặp hiếu kỳ nhà mẹ đẻ, hiện tại lại bị các huynh đệ liên lụy, bị nhà chồng tương lai khinh miệt……
Trên thực tế ở giữa còn xảy ra một chuyện, chẳng qua so với chuyện Trung Cần Bá phủ, dân chúng Yến Kinh cảm thấy không đủ để nghị luận, nên không có đủ hứng thú.
Trung tuần tháng tám, nguyên tổng binh Sơn Tây điều sang nhận chức tổng binh Phúc Kiến.