Mục lục
[Dịch]Thứ Nữ Công Lược - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Mậu Quốc Công phủ Vương thị cùng Tiễn công tử đến cầu thân giống như có đôi cánh dài, rất nhanh truyền khắp cả trạch viện.

Thập Nhất Nương thấy Tử Vi cùng Tử Uyển ra ra vào vào, một hồi cùng San Hô nói chuyện, một hồi tặng Hàng mama đồ ăn, thập phần sinh động. Mà Thập Nương lại đóng chặt cửa sương phòng, hai cái nha hoàn Kim Liên cùng Ngân Bình cũng không thấy bóng dáng.

Nàng không khỏi khẽ lắc đầu, hỏi Hổ Phách:” Đại lão gia thật sự nói như vậy?”

Hổ Phách gật đầu: “Thật sự. Nói Tiễn công tử rất linh hoạt, chỉ sợ là cái nói như rồng leo làm như mèo mửa. Con đường làm quan sẽ không phải hoàn toàn thuận lợi!”

” Vậy đại thái thái nói thế nào?” Luôn luôn không nói nhiều lắm Đông Thanh nhịn không được hỏi.

Hổ Phách liền lộ ra vài phần xấu hổ.

Không cần hỏi nhiều, Đại lão gia chắc chắn là ăn một chút khổ phải đầu hàng.

” Biết là đem ai hứa cho ai không?” Thập Nhất Nương trầm ngâm.

Hổ Phách lắc đầu:” Đại thái thái nói, phải hợp bát tự. Khép lại nói sau.”

Thập Nhất Nương nhìn tây sương phòng lâm vào trầm tư.

Đại thái thái cứ như vậy buông tha Thập Nương.

Giữa trưa ăn cơm xong, San Hô lại nhờ Thập Nhất Nương đánh giúp nàng hai cái túi lưới hình thoi.

” Cái này cũng phải quấy rầy tiểu thư chúng ta.” Cùng quen biết San Hô, Tân Cúc mau mồm mau miệng, “Ta giúp ngươi đánh tốt lắm.” Nói xong, liền giơ tay bắt lấy sợi tơ trong tay San Hô.

San Hô trốn tránh, cười nói:”Túi lưới hình thoi ai mà không biết đánh? Nhưng đánh hoàn hảo, thì thế nào cũng phải là thập nhất tiểu thư ra mặt.”

” Ngươi làm cho ai? Còn muốn cầu tiểu thư chúng ta đánh túi lưới.” Tân Cúc cũng chỉ là nói giỡn cùng nàng, một mặt nói, một mặt mang ghế con cho San Hô ngồi.

San Hô ngồi ở bên cạnh kháng của Thập Nhất Nương, cười nói:” Ta làm thêu thùa may vá cho đại thái thái.”

” Vậy dùng tiểu thư chúng ta để lấy lòng a!”

Mọi người nói đùa một phen, Thập Nhất Nương ngồi xếp bằng ở kháng đánh túi lưới cho San Hô.

San Hô liền nói chuyện cùng Thập Nhất Nương.

” Nghe nói đại di nương cùng Nhị di nương cũng không thấy!” Nàng đột nhiên thấp giọng nói.

Mấy người Hổ Phách lập tức ý thức được San Hô đang nói tới cái gì , Đông Thanh lập tức nói:” Ta đem mấy chậu hoa hoa hải đường* trong phòng đem ra ngoài phơi nắng. Mỗi ngày đặt ở trong phòng này, chỉ sợ yếu muốn chết.” Tân Cúc cũng đi theo trợ giúp.

“Tin tức này làm thế nào nhận được ?” tay Thập Nhất Nương một chút cũng không chậm, thấp giọng hỏi San Hô.

” Ngô Hiếu Toàn đến đây.” San Hô nói,” Ở tòa ngang nói cho đại gia. Chắc là rất nhanh sẽ đến nhà chính thỉnh an đại thái thái.”

Tay Thập Nhất Nương liền dừng một chút:” Ngô Hiếu Toàn gia đến đây?”

“Ân!” San Hô thấp giọng nói,” Hạnh Lâm bên người Đại phu nhân nói . Nói là đại di nương cùng Nhị di nương muốn đi tham gia hội miếu, Tứ gia đáp ứng, Ngô Hiếu Toàn nói hắn không tiện ngăn đón. Liền chuẩn bị xe cho đi. Ai biết, đến buổi chiều, Tứ di nương thế nhưng thắt cổ tự tử. Tứ gia cho người ta đi kêu Thập tiểu thư đến thấy mặt Tứ di nương lần cuối, lúc này mới phát hiện Thập tiểu thư cũng không thấy. Cái chết này làm mọi người tay chân luống cuống, tìm Thập tiểu thư khắp nơi, Tứ gia còn muốn đến quan phủ đi báo án. Nếu không phải Ngô Hiếu Toàn ngăn đón, chỉ sợ việc này còn muốn ầm ĩm lớn hơn. Đến lúc lên đèn mà hai vị di nương vẫn không có trở về, Tứ gia liền phái người đi tìm…… Ngô Hiếu Toàn liền trong đêm đuổi theo đến đây.”

” Tứ di nương thắt cổ tự tử!” Đừng nói là Thập Nhất Nương , chính là Hổ Phách ở một bên nghe xong, cũng giật mình.

San Hô liền khe khẽ thở dài.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều ưu tư.

Trong yên lặng, Thập Nhất Nương thấp giọng nói:” Thập tỷ…… Không biết nàng có biết hay không?”

Đáp án này, chỉ có thể hỏi Thập Nương.

Nhưng việc này, dưới tình huống này, ai mà dám đến hỏi cái gì!

Sau một lúc lâu, Thập Nhất Nương mới nói:” Có biết Đại gia nói như thế nào không?”

San Hô lắc đầu:” Nghe nói cho người ta đi tìm Đại lão gia!”

Lời của nàng vừa mới dứt, Đông Thanh vội vàng vén mành vào:” Tiểu thư, đại thái thái cho người ta đến thỉnh Thập tiểu thư .”

Thập Nhất Nương không khỏi cùng San Hô trao đổi ánh mắt lẫn nhau đều thấy được ở trong ánh mắt đối phương vẻ lo lắng.

” Ngươi ở bên ngoài chờ xem, đợi lát nữa Thập tiểu thư trở về, nhìn xem dáng điệu của nàng như thế nào?”

Thập Nhất Nương phân phó Đông Thanh.

Đông Thanh gật đầu mà đi, rất nhanh liền quay trở về:” Hứa mama mang người đi đến chỗ Thập tiểu thư ở.”

” Các ngươi đều nhanh đi vào.” Thập Nhất Nương hơi biến sắc.

Đông Thanh vội kêu Tân Cúc cùng Thu Cúc hai người đi vào.

San Hô cũng có chút bất an:” Cũng không biết xảy ra chuyện gì? Thập tiểu thư vừa mới đi, sao Hứa mama liền mang người đi vào chỗ Thập tiểu thư ở?”

Thập Nhất Nương nghĩ đến nàng coi trọng mặt mũi Hổ Phách thường giúp mình ít chuyện, cũng tính là người có tình có nghĩa. Liền có chút thẳng thắn không nghi kỵ đem suy đoán của mình nói ra:”…… Thập tiểu thư đến Yến Kinh, chính là thỉnh người tiêu cục làm bảo vệ, chính là trong tiêu cục thường nói là bảo tiêu người sống. Loại kinh doanh này, là cực kỳ quý giá. Ta nghĩ, Thập tiểu thư khẳng định tốn không ít tiền.”

San Hô thật thông minh, lập tức hiểu được:” Ý ngài là nói, trong nhà chắc đã đánh mất một số tiền lớn. Cho nên Hứa mama mang theo người đến lục soát chỗ Thập tiểu thư ở? Nhưng lúc Thập tiểu thư đến cũng không có mang cái gì a?”

Thập Nhất Nương không có trả lời.

Trong lòng lại nghĩ, vàng bạc linh tinh đổi thành hối phiếu, cuốn thành cuốn dấu ở vạt áo hoặc là cây trâm vòng tay rỗng ruột, không biết có bao nhiêu an toàn.

Ý niệm trong đầu hiện lên, đã nghĩ đến mấy ngày nay Thập Nương vẫn đeo trên tay chiếc vòng tay thạch lưu vàng ròng ……

Hy vọng đại thái thái không có nghĩ đến phương diện này thì tốt!

Lại vì hai vị di nương lo lắng.

Đại Chu hộ tịch quản rất nghiêm. Trèo non lội suối đều phải có đường dẫn. Ở quê nhà có từ đường, đột nhiên có một người xa lạ đến rất nhanh sẽ bị người phát hiện, nếu vận khí không tốt, nói không chừng còn có thể gặp lưu manh nhàn rỗi, đem nói cho bọn trộm người,bắt bán cho bọn môi giới. Cũng may hai vị di nương tuổi đều lớn, không đến mức bị bán đến thanh lâu kỹ viện. Trong thành có phường trường, phụ trách giúp đỡ nha phủ quản lý trị an bản phường. Đột nhiên có hai phu nhân không rõ lai lịch xuất hiện, sẽ có kết cục như thế nào, không cần nghĩ cũng biết……

Trừ phi…… Hai vị di nương cũng giống như Thập Nương, đem mình xem bảo vật nhờ tiêu cục!

Nàng bị ý tưởng của mình làm hoảng sợ.

Rồi suy nghĩ kỹ một hồi. Lại cảm thấy rất có khả năng.

Nhưng, Thập Nương đến Yến Kinh đấy, hai di nương lại dựa vào ai?

Nín thở nhắm mắt tập trung, chỗ Thập Nương ở có tiếng vang truyền đến.

Mọi người vội tránh ở sau cửa sổ nhìn xem.

Hứa mama sắc mặt xanh mét, cùng nhóm người An mama tay không từ chỗ Thập Nương ở đi ra, sau đó vội vàng gấp gáp đi nhà chính.

Tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Lại qua nửa nén hương thời gian, Thập Nương đã trở lại.

Thập Nhất Nương liếc mắt một cái liền thấy chiếc vòng kia trên cổ tay nàng.

……

Ngay lúc Thập Nhất Nương lo lắng vì Thập Nương, Ngũ Nương cũng ngồi ở trên Lâm Song đại kháng. Nhưng, bức màn của nàng kéo chặt .

“…… Ngươi đã hỏi rõ ràng?” Tử Uyển đánh giá thần sắc Ngũ Nương, thay mặt nàng hỏi Tử Vi,” Đừng đến lúc đó đã đánh mất dưa hấu còn mất luôn hạt vừng!”

Tử Vi liên tục cam đoan:” Yên tâm, không sai được. Đây là chính miệng Hàng mama nói với ta.”

Ngũ Nương không khỏi lộ ra trầm tư.

Tử Vi cùng Tử Uyển trao đổi ánh mắt.

” Mậu Quốc Công phủ, đúng như Hàng mama nói , nghèo túng đến mức phải dựa vào Khương gia tiếp tế quá ngày sao?” Thật lâu sau, Ngũ Nương thấp giọng nói.

Đây cũng là đề cập đến tiền đồ mình.

” Hàng mama nói như vậy .” Tử Vi vội hỏi,” Còn nói, nguyên nhân chính là vì vậy, cho nên hôn sự Vương công tử vẫn bị trì hoãn xuống. Nhà bọn hắn muốn tìm cái môn đăng hộ đối, nhưng môn đăng hộ đối lại ngại Vương gia chỉ là thùng rỗng. Đầu năm nay Vương gia mới lớn tiếng nói muốn tìm một thân gia trong sạch . Bất quá, tuy nói như vậy, nhưng nhà hắn cũng xem được mấy nhà tốt, mơ hồ cũng lộ ra một ít tin tức– ngại nữ nhi thiếu bạc, của hồi môn ít.”

Ngũ Nương nghe mắt sáng ngời.

Tử Uyển liền nói tiếp câu chuyện:” Nếu nói như vậy, nếu việc thành công. Của hồi môn nhất định là không ít?”

Tử Vi cười nói:” Hẳn là như vậy đi! Bằng không, mấy ngày nay đại thái thái vì cái gì mà lôi kéo Hứa mama tính toán sổ sách đâu!”

Của hồi môn, là tài vật của nhà gái. Nhà nam không được sử dụng. Nếu nam chủ nghĩ muốn sử dụng, phải được nữ chủ đồng ý.

Ngũ Nương nghĩ đến đại thái thái.

Đại lão gia ở trước mặt đại thái thái không thể lớn tiếng như vậy, nói trắng ra bất quá là vì chữ “Tiền” thôi. Nàng không khỏi trầm ngâm nói:” Nếu nhà bọn hắn thật sự thiếu tiền như vậy…… Cái này dễ làm!”

Tử Vi cùng Tử Uyển liên tục gật đầu.

” Nhưng Tiễn công tử……” Ngũ Nương ấp a ấp úng nói.

” Hàng mama nói, Tiễn công tử trí tuệ mười phần, mười lăm tuổi liền đậu tú tài. Đáng tiếc gia cảnh bần hàn, tại quê nhà trong phủ liên tiếp có lũ lụt triền miên không có lộ phí đi tham gia thi hương, đến hai mươi hai tuổi mới đậu cử nhân, giáo dụ Giang Tây khuyên bảo giúp đỡ mới có thể đến Quốc Tử Giám đọc sách. Ba năm trước đây khoa thi khai ân không có hạng, đang chuẩn bị năm nay thi hội.”

Ngũ Nương không có trả lời.

Tử Vi liền do dự nói:” Tiểu thư…… Vĩnh bình hậu phủ bên kia, chẳng lẽ chúng ta sẽ không……”

Ngũ Nương nghe lạnh lùng liếc mắt phiết nàng một cái

” Tỷ tỷ lời ấy sai rồi.” Tử Uyển vội hỏi,” Ba năm trước đây nói Đại tiểu thư, hơi thở mong manh, nhưng hiện tại ngươi xem, nàng không phải sống rất tốt sao. Thập tiểu thư cùng Thập Nhất Nương tiểu thư còn có thể đợi, nhưng tiểu thư nhà chúng ta không đợi được. Hơn nữa, ai sẽ từ bỏ chính thê để làm đi làm kế thất? Ngươi nhìn Từ gia kia phong thái. Chỉ sợ đem La gia chúng ta toàn toàn bộ cấp tiểu thư làm của hồi môn, người ta cũng không hiếm lạ. Một khi đã như vậy, còn không bằng đến Mậu Quốc Công hầu đi. Giống nhau đều là công huân thế gia!”

Tử Vi thấy Ngũ Nương cúi đầu uống trà, biết Tử Uyển nói trúng ý tưởng của nàng, vội gật đầu:” Muội muội nói có đạo lý. Là ta hồ đồ.”

” Nhìn tỷ tỷ nói.” Tử Uyển đương nhiên sẽ không vì vậy mà lớn mật tát Tử Vi một cái, có đôi khi, nàng cũng cần Tử Vi giúp nàng như vậy,” Nếu là không chờ không được, có thể gả đến vĩnh bình hầu phủ tất nhiên là tốt. Không nói chừng , ít nhất có thể uống trà tỉ muội của vị Kiều tiểu thư kia tự mình dâng!” Nói xong, lại che miệng cười,” Ai nha, hiện tại không thể xưng Kiều tiểu thư, phải xưng Kiều di nương.”

Ngũ Nương nghe khóe miệng liền tràn ra ý cười, nhưng rất nhanh, ý cười này biến mất.

” Đại tỷ thủ đoạn thật sự là lợi hại.” Nàng thần sắc có chút ngưng trọng,” Việc đến bước này lại làm cho cho người ta cười sáu mươi năm. Kiều di nương đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện thẳng thắt lưng làm người.”

” Nói không chừng việc này người ta nói là do Hầu Gia sai đó?” Tử Uyển nhìn thấy Ngũ Nương cao hứng, cố ý nịnh nọt nàng, làm bộ như không biết trong chuyện này có kỳ quặc cười nói.

” Các ngươi biết cái gì!” quả nhiên Ngũ Nương mở miệng răn dạy các nàng,” Đó là các ngươi không có nghe được lúc trước Đường gia tiểu thư ở bữa tiệc rượu nói cái gì? Nếu không có bọn quốc công phủ tiểu thư, hầu phủ tiểu thư kia, tự nhiên có thể đem việc này áp đi xuống. Sợ là sợ người ta đã sớm chờ xem chế giễu. Nếu không nhanh đến loạn lên, truyền ra khắp nơi, Kiều gia càng mất mặt mũi.”

” Chính là, ngày đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Tử Uyển rất là hoang mang.

Ngũ Nương lạnh lùng cười:” Mặc kệ xảy ra chuyện gì, có thể làm cho một thiên kim tiểu thư tốt đẹp gả làm thiếp, khẳng định là không có gì quang vinh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK