Lý Thất Dạ nhìn thứ đó, lòng run rẩy, từ tốn hỏi:
- Nó trực tiếp bay đến Tề Lâm Đế gia sao?
- Đúng vậy!
Tề Lâm Đế Nữ gật đầu nói:
- Nghe lão tổ nói khi lão tổ tông bước lên hành trình chung cực thật lâu sau có một ngày tình cờ trên bầu trời có thiên thạch rơi vào Tề Lâm Đế gia chúng ta. Các tổ thấy nó, không điều tra ra huyền cơ gì. Lão tổ tông Tiên Vương bảo thứ đó chờ người có duyên.
Trước kia một khối thiên thạch từ trên trời bay vào Tề Lâm Đế gia có thể nói là kinh động tất cả lão tổ.
Tề Lâm Đế gia bọn họ là truyền thừa một môn ba Tiên Vương, mỗi một tấc đất không gian trải qua gia cố, nếu không được Tề Lâm Đế gia cho phép đồng ý thì một con muỗi cũng không bay vào được. Hiện tại đột nhiên có khối thiên thạch bay vào, trong đó ắt hẳn có nguyên do.
Các lão tổ Tề Lâm Đế gia nghiên cứu thứ này, bọn họ hiểu nó rất kinh thiên, cho dù đây không phải món báu vật thì bên trong ẩn chứa tin tức tuyệt thế vô song.
Các lão tổ Tề Lâm Đế gia không nghiên cứu thấu thứ này được, nên mới muốn tìm người có duyên.
Thứ này vô cùng quý trọng với Tề Lâm Đế gia, vì nó từ trên trời rớt xuống chắc chắn liên quan tồn tại chung cực. Nên lão tổ Tề Lâm Đế gia giữ kín mít thông tin, không cho phép người ngoài nào nhúng chàm vào nó.
Hôm nay Tề Lâm Đế gia lấy thứ này ra rất là không dễ dàng, đổi lại người khác không thể nào thấy thứ đó.
Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi vươn hai tay ra. Đôi tay Lý Thất Dạ ấn nhẹ lên thứ kia, hắn luôn bình tĩnh không dao động, không có chuyện gì làm hắn bối rối nhưng khi hắn vươn tay ra thì đôi tay run nhẹ.
Đôi tay Lý Thất Dạ luôn vững vàng, đôi tay này nâng lên bầu trời vẫn vững như tảng đá, sẽ không nhúc nhích chút nào. Nhưng giờ đôi tay Lý Thất Dạ không kiềm được run rẩy, vì thứ này không phải tin tốt cho hắn, bên trong ân chứa nhiều thứ hắn không muốn đối mặt.
Dù trong đó truyền tin tức không tốt, dù trong đó ẩn chứa thứ hắn không muốn đối diện nhưng cuối cùng Lý Thất Dạ vẫn chọn đối mặt, hắn phải đối mặt. Khi nhóm Khải Chân Tiên Đế bước lên hành trình chung cực, Lý Thất Dạ không thể đưa tiễn bọn họ, giờ hãy để hắn đối diện thứ từ trên trời rớt xuống đi.
Khi đôi tay Lý Thất Dạ ắm chặt thứ kia thì mọi âm thanh yên tĩnh, thiên địa chìm trong tĩnh lặng đáng sợ, thời gian như ngừng lại.
Tề Lâm Đế Nữ đứng yên, dù qua lâu thật lâu thì nàng thích ý đứng cùng, từ đầu đến cuối không phát ra tiếng động, hít thở cũng nhẹ nhàng rất nhiều.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ rút tay về, Tề Lâm Đế Nữ nhìn ra được bàn tay vững như đá của hắn đang run.
- Ta muốn thứ này.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Ta muốn mang nó đi.
Lý Thất Dạ nói xong không cho Tề Lâm Đế Nữ trả lời, hắn đã cất thứ đó.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn Lý Thất Dạ lấy đồ đi, đành nói:
- Mộng Doanh sẽ nói cho các vị lão tổ.
Lúc này Tề Lâm Đế Nữ có thể nói cái gì ? Lý Thất Dạ đã lấy đồ đi, không hề muốn thương lượng với Tề Lâm Đế gia bọn họ. Lý Thất Dạ không muốn hỏi ý Tề Lâm Đế gia, dù Tề Lâm Đế gia không chịu đưa thì hắn vẫn sẽ mang nó đi.
Lý Thất Dạ cất đồ, hắn ngồi xuống ra lệnh:
- Kêu sư đồ Thiết Thụ môn đến gặp ta.
Tề Lâm Đế Nữ lập tức khiến môn hạ đệ tử đi đưa nhóm Trầm Hiểu San đến.
Khi đám người Thiết Thụ Ông được mang vào, trông thấy Lý Thất Dạ thì bọn họ đều không biết nên nói cái gì. Thiết Thụ Ông, Hạ Trần hai chân mềm nhũn quỳ lạy trên mặt đất, Trầm Hiểu San theo sư phụ quỳ lạy.
Thiết Thụ Ông lắp bắp:
- Tiểu . . . Tiểu . . . Tiểu nhân bia kiến công tử.
Hai ngày nay Thiết Thụ Ông rất là sợ hãi, trải qua hai ngày trong rung động. Hành trình hai ngày khiến Thiết Thụ Ông sợ đứng tim, cũng làm lòng gã hưng phấn.
Thử nghĩ xem các lão tổ Tề Lâm Đế gia cung kính với Lý Thất Dạ, tồn tại như Nam Dương Thượng Thần cũng hầu hạ bên cạnh hắn, Thiết Thụ Ông không sợ sao được?
Trước kia đừng nói gặp lão tổ Tề Lâm Đế gia, đệ tử bình thường của Tề Lâm Đế gia đã là đại nhân vật ghê gớm trước mặt tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ môn. Còn Tề Lâm Đế Nữ, Nam Dương Thượng Thần là tồn tại cao cao tại thượng, Thiết Thụ môn không có tư cách gặp mặt một lần.
Nhưng hai ngày nay bốn sư đồ không chỉ tổng hắn nhiều đại nhân vật Tề Lâm Đế gia, thấy các vị lão tổ, còn được đãi ngộ tốt trong Tề Lâm Đế gia, cho dù không phải khách quý thì cũng là khách.
Trước kia bọn họ không dám mơ về điều này, ôm đùi một d bình thường Tề Lâm Đế gia đã là ơn trời ban chứ đừng nói là lấy thân phận khách nhân vào ở trong Tề Lâm Đế gia.
Hai ngày trải qua phong phú hơn cả đời bọn họ cộng lại, rất ngạc nhiên, khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.
Lúc này đám người Thiết Thụ Ông mới hiểu được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ là mộ tổ tiên bọn họ bốc khói xanh, vì hiện tại hầu hạ bên hắn toàn là cỡ Tề Lâm Đế Nữ, Nam Dương Thượng Thần.
Trong tình huống đó tiểu nhân vật như bọn họ không có tư cách đứng kế bên Lý Thất Dạ. Trước kia bọn họ được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ là vinh hạnh, chuyện hạnh phúc nhất trên đời, đáng tiếc bọn họ không biết nắm chắc.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đứng lên đi.
Đám người Thiết Thụ Ông đứng dậy, liếc Lý Thất Dạ một cái rồi cúi đầu, giờ bọn họ chỉ có thể ngước nhìn hắn.
- Nàng ấy và ta có duyên.
Lý Thất Dạ nói với Tề Lâm Đế Nữ:
- Cho nàng ở lại Tề Lâm Đế gia tu luyện đi, có thành tựu như thế nào thì phải xem tạo hóa của nàng ta.
Lý Thất Dạ nói xong kêu Trầm Hiểu San đi tới. Trầm Hiểu San ngạc nhiên đứng tại chỗ thật lâu, nàng tưởng mình nghe lầm.
Trầm Hiểu San chỉ vào bản thân:
- Công tử kêu ta sao?
Thấy Trầm Hiểu San gật đầu, Trầm Hiểu San mo hồ bước tới, đầu óc ù đặc lơ mơ.
Khi Lý Thất Dạ nói câu đó, Thiết Thụ Ông, Hạ Trần há to mồm. Hạnh phúc tới quá nhanh, làm bọn họ rung động rung động hóa đá.
Nhận được chỉ thị của Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ đồng ý ngay:
- Công tử yên tâm, ta sẽ tìm một sư phụ thích hợp cho nàng ta.
Tề Lâm Đế gia không thiếu đệ tử như Trầm Hiểu San, tư chất cỡ nàng muốn bái vào Tề Lâm Đế gia phải trải qua các cuộc kiểm tra. Bây giờ Trầm Hiểu San có thể bái vào Tề Lâm Đế gia ngay là đã được đặc cách.
Một lúc lâu sau đám người Thiết Thụ Ông lấy lại tinh thần, mừng như điên. Với bọn họ thì được vào ở Tề Lâm Đế gia đã là rất thỏa mãn. Lộ mặt trước các vị lão tổ Tề Lâm Đế gia đã là ban ơn.
Ít ra có thể kể mình lộ mặt trước các vị lão tổ Tề Lâm Đế gia, trông thấy đại nhân vật Tề Lâm Đế gia, nhóm Tề Lâm Đế gia có thể đứng vững gót chân ở Tề Lâm cảnh. Ít nhất Tây Đà quốc không dám nói diệt liền diệt Thiết Thụ môn, Tây Đà quốc không thể giống như trước tùy ý tiêu diệt tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ môn. Giờ Tây Đà quốc muốn đụng vào Thiết Thụ môn phải đắn đo nhiều.