Mục lục
[Dịch] Đế Bá - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên Đế Bảo Khí không chỉ là bảo vật vô giá đối với tất cả tu sĩ, mà nó còn là bảo vật trấn phái của Đế Thống Tiên Môn.

Minh Nhân Tiên Đế sáng lập ra Tẩy Nhan Cổ Phái, từng để lại vài Tiên Đế Bảo Khí thủ hộ tông môn, nhưng trăm ngàn năm trôi qua, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái đã không còn một món Tiên Đế Bảo Khí nào nữa cả.

Giờ Lý Thất Dạ mới thật sự hiểu rõ: Tẩy Nhan Cổ Phái không phải vô duyên vô cớ mà xuống dốc. Đế thuật thì thất truyền, Tiên Đế Bảo Khí lại mất đi, hơn nữa không có minh chủ dẫn dắt, Tẩy Nhan Cổ Phái không xuống dốc mới đúng là trái với lẽ trời.

- Sư huynh, ngươi muốn tuyển chọn Thọ Bảo hay Bảo Khí? Hay là muốn Chân Khí?

Ngay lúc Lý Thất Dạ còn đang thất thần, Nam Hoài Nhân hỏi.

Tuy Lý Thất Dạ đã dạo qua một vòng, nhìn ngắm toàn bộ binh khí ở tầng thứ ba trong Tàng Binh Các, nhưng hắn chỉ lắc đầu, không có một kiện Bảo Khí hay Thọ Khí nào làm hắn vừa ý cả.

Nam Hoài Nhân không hiểu lý do tại sao Lý Thất Dạ không thích những binh khí tàng trữ ở đây, mặc dù ở tầng ba này chúng không phải là những thứ tốt nhất, nhưng những binh khí này có thể làm cho hầu hết đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái thèm nhỏ nước dãi.

Ngay cả Nam Hoài Nhân cũng thèm thuồng vài món binh khí ở tầng thứ ba, nhưng tiếc thay hắn vẫn chưa có đủ cống hiến để đổi lấy.

Thấy Lý Thất Dạ không chọn bất kỳ món binh khí nào, Nam Hoài Nhân cũng không dám nói gì. Hắn biết Lý Thất Dạ có sẵn chủ trương nên theo chân Lý Thất Dạ đi xuống tầng ba của Tàng Binh Các.

Những đệ tử vừa cười nhạo báng Lý Thất Dạ vẫn còn ở đấy, thấy Lý Thất Dạ tay không đi xuống, bọn họ cay cú châm chọc:

- Coi kìa, Đại sư huynh của chúng ta có yêu cầu rất cao nên binh khí ở tầng ba cũng không lọt vào mắt.

- Hắc, hắc...ngươi không biết, trong mắt Đại sư huynh chỉ có Tiên Đế Bảo Khí mà thôi, hắn nào để ý đến những thứ khác.

Có đệ tử khác giọng đầy éo éo lên tiếng:

- Bất quá sao không soi mặt vào nước tiểu để xem hình dạng của mình ra sao? Loại phế vật như hắn được lên tầng ba chọn bảo khí đã là được các vị trưởng lão khai ân rồi.

Có đệ tử vô cùng tức giận trong lòng, ai nấy đều ghen ghét với một kẻ bất tài lại được lên tầng ba chọn bảo khí như Lý Thất Dạ. Có người lên tiếng khinh miệt:

- Chỉ là một kẻ bất tài mà thôi, có đem Tiên Đế Bảo Khí để trước mặt, hắn cũng tưởng là đồng nát sắt vụn. Loại có mắt không tròng này làm gì có tư cách nhận thức Bảo Khí!

Đối với những đệ tử đang cười nhạo, Nam Hoài Nhân chỉ biết nhíu mày cười khổ trong lòng, còn Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn rồi thong dong nói:

- Xem ra các ngươi hết sức bất mãn đối với ta.

Có đệ tử cay nghiệt đáp lại:

- Hừ, người như ngươi không có tư cách làm Đại sư huynh của Tẩy Nhan Cổ Phái.

- Đáng tiếc, ta vẫn là Đại sư huynh của các ngươi.

Lý Thất Dạ chậm rãi lên tiếng:

- Dám dĩ hạ phạm thượng, xem ra làm Đại sư huynh như ta không đánh gãy chân chó của các ngươi thì thật có lỗi với vị trí này.

Nghe Lý Thất Dạ nói xong, có một đệ tử trong đám người ở đây hùng hổ ưỡn ngực, lạnh lùng cười:

- Ơ, Đại sư huynh của chúng ta đang lên tiếng giáo huấn mọi người đó à! Với tư cách là tiểu đệ, ta cũng muốn lãnh giáo tuyệt học của Đại sư huynh một chút.

Nghe những lời này, mấy tên đệ tử khác đều cười vang, toàn bộ đều tỏ vẻ khinh thường, trong mắt của bọn chúng thì Lý Thất Dạ với Phàm Thể, Phàm Luân và Phàm Mệnh vốn chỉ là một kẻ tầm thường, một tay bọn chúng cũng dư sức giải quyết.

- Hoài Nhân, đánh bọn chúng bò ra ngoài cho ta.

Lý Thất Dạ chậm rãi liếc nhìn bọn chúng rồi ra lệnh.

Người khác không biết Lý Thất Dạ đã đành, chẳng lẽ Nam Hoài Nhân còn không hiểu? Đỗ Viễn Quang chết như thế nào? Từ Huy chết như thế nào? Bất chợt, hắn đưa tay lau mồ hôi lạnh. Nếu thật sự làm cho Lý Thất Dạ giận dữ, e rằng hắn sẽ phân thây bọn tiểu tử này mất.

Lý Thất Dạ ra lệnh một tiếng, Nam Hoài Nhân liền thở dài, hiện nay đối với mệnh lệnh của Lý Thất Dạ, hắn không do dự chút nào. Nam Hoài Nhân đi tới, liếc nhìn đám đệ tử, nhàn nhạt nói:

- Các ngươi phạm vào tội bất kính đối với Đại sư huynh, ta đây thi hành trừng phạt!

- Nam Hoài Nhân, ngươi…!

Thấy Nam Hoài Nhân can thiệp, không ít đệ tử tức giận thét lên.

Có đệ tử không do dự quát to:

- Nam sư huynh, ngươi dù gì cũng là tâm phúc của các trưởng lão, đi theo một tên phế vật chính là bôi nhọ danh tiếng của mình…

- Phanh, phanh, phanh!

Tên đệ tử này còn chưa nói hết lời đã bị Nam Hoài Nhân đánh bay.

Trong Tẩy Nhan Cổ Phái, tuy Nam Hoài Nhân không phải là đệ tử có tư chất nổi trội nhất, nhưng với tư cách là đệ tử của Mạc hộ pháp, dạy dỗ mấy tên đệ tử bình thường đúng là chuyện dễ dàng.

- Ngươi nói quá nhiều, không biết giữ mồm sẽ rất dễ chuốc họa sát thân.

Nam Hoài Nhân hai đấm ba đá đánh bay tên đệ tử kia, liền đưa tay chỉ mặt đám đệ tử còn lại nói:

- Các ngươi cùng nhau lên đi, không lại trách ta lấy lớn hiếp nhỏ.

Đám đệ tử vừa sợ vừa tức giận, hét lớn xông tới, Nam Hoài Nhân không chút khách khí, trái phải trên dưới đánh bọn họ ngã nhào.

Nam Hoài Nhân mới nhìn qua dường như ra tay hung ác nhưng thật sự lại cứu bọn họ một cái mạng. Hắn ra tay tối đa cũng chỉ làm cho các đệ tử bình thường thụ thương một ít da thịt mà thôi.

Nếu để Lý Thất Dạ tự mình ra tay, Nam Hoài Nhân trong tâm tự rõ, nói không chừng Lý Thất Dạ sẽ phân thây bọn đệ tử này, mấy cái đệ tử bình thường của Tẩy Nhan Cổ Phái không tính là cái gì. Cửu Thánh Yêu Môn tiểu thiên tài - Đỗ Viễn Quang, Hứa hộ pháp ái đồ - Từ Huy, kể cả Hứa hộ pháp đều bị giẫm thành thịt vụn nữa là.

Chỉ sợ trong mắt Lý Thất Dạ, giết chết loại đệ tử tầm thường này dễ dàng như ăn cháo. Cho nên Nam Hoài Nhân tại chỗ đánh đập bọn họ để làm hài lòng Lý Thất Dạ cũng chính là cứu tính mạng của những đệ tử này mà thôi.

Đối với các đệ tử thủ hộ Tàng Binh Các, trách nhiệm của họ là bảo vệ Tàng Binh Các, còn các chuyện đệ tử khác vì ân oán cá nhân đánh nhau, họ mắt nhắm mắt mở mặc kệ.

- Ta muốn hai thanh đoản đao kia.

Ngay tại lúc Nam Hoài Nhân ném mấy tên đệ tử bình thường ra khỏi Tàng Binh Các, Lý Thất Dạ liền nói với vị hộ pháp trấn thủ tại nơi đây.

- Hai thanh đoản đao dưới chân Quạ Thần kia sao?

Vị hộ pháp này nghe vậy không khỏi nhíu mày, hỏi lại.

Pho tượng quạ thần đã đứng sừng sững ở chỗ này hơn trăm vạn năm, hai thanh đoản đao bằng sắt thường kia cũng không biết được đặt ở đây bao nhiêu lâu rồi nhưng mà cũng chưa từng có người nào muốn lấy nó cả.

- Đúng vậy.

Lý Thất Dạ chậm rãi đáp:

- Gần đây ta đang luyện Kỳ Môn Đao thuật, giờ nhìn hai thanh đoản đao kia rất tiện tay cho nên muốn sử dụng chúng.

Không chỉ hộ pháp mà ngay cả những đệ tử khác trông coi Tàng Binh Các đều cảm thấy yêu cầu của Lý Thất Dạ rất kỳ quái, nhìn Lý Thất Dạ như nhìn một người bị bệnh tâm thần vậy.

Hai thanh đoản đao kia chẳng qua giống hai con dao găm bình thường đã rỉ sắt mà thôi. Đừng nói là Bảo Khí, Chân Khí của tầng thứ ba, cho dù là binh khí bình thường của tầng thứ nhất cũng mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với hai thanh đoản đao này.

Đã không lựa chọn bảo khí ở tầng thứ ba mà hắn lại hết lần này đến lần khác chọn hai con dao găm không đáng một đồng kia, hơn nữa là dao găm được làm bằng sắt thường. Tên này không bị bệnh tâm thần thi cũng là một kẻ ngu xuẩn không biết đánh giá đồ tốt rồi.

Lúc này, Nam Hoài Nhân đã ném mấy tên đệ tử kia ra khỏi Tàng Thư Các, nghe Lý Thất Dạ lựa chọn hai thanh đoản đao kia thì trong lòng không khỏi chấn động, bởi vì Nam Hoài Nhân đã nghĩ đến một đồ vật khác, đó chính là Đả Xà Côn.

Khi Lý Thất Dạ tại Tổ điện muốn lấy cây gậy cời lò kia, lúc ấy không riêng gì sáu vị trưởng lão mà ngay cả bản thân hắn cũng cho rằng Lý Thất Dạ là một kẻ ngu đi coi trọng một cây gậy tầm thường như bảo vật vậy.

Nhưng mà cây gậy đó đó lại đánh một kẻ được xưng là thiên tài như Từ Huy không có chút cơ hội phản kháng, đánh hắn đến tróc da bong thịt.

Hiện tại, Lý Thất Dạ đột nhiên muốn lấy hai con dao găm kia, chỉ sợ không phải là ý nghĩ nông nổi. Có lẽ từ khi bước chân vào Tàng Binh Các, vị sư huynh này đã nhìn trúng hai con dao găm kia rồi.

Có đệ tử bị Nam Hoài Nhân ném ra khỏi Tàng Binh Các, vừa sợ vừa giận hò hét:

- Nam Hoài Nhân, ngươi…ngươi dám đánh ta, ta sẽ tố cáo lên các trưởng lão việc ngươi...

- Vả miệng, tát cho hắn không nói được nữa mới thôi.

Lúc này, Lý Thất Dạ lạnh nhạt lên tiếng.

Từ câu nói có vẻ bình đạm này, Nam Hoài Nhân thoáng cảm thấy một tia tức giận. Hắn có thể hiểu tương đối cách hành xử của Lý Thất Dạ, xem ra vị sư huynh này đã bực bội lắm rồi.

- Đắc tội!

Nam Hoài Nhân không do dự chút nào, tát “bốp, bốp, bốp” ba cái vào miệng tên đệ tử vừa lớn tiếng quát mắng kia. Nam Hoài Nhân cũng hiểu đây không chỉ là việc hắn cứu tên đệ tử kia một mạng mà Lý Thất Dạ cũng đang khảo nghiệm hắn.

Lý Thất Dạ cũng chẳng để tâm đến chuyện này nữa, hắn lại nói với vị hộ pháp trấn thủ nơi này:

- Chư vị trưởng lão đồng ý cho ta chọn một món binh khí, cho nên ta có thể chọn cả hai hanh đoản đao này a.

Vị hộ pháp này vẫn tròn hai con mắt nhìn Lý Thất Dạ, trông tiểu tử này cũng không giống kẻ đần nhưng sao hắn vẫn cứ nhất quyết làm chuyện ngờ nghệch như thế nhỉ.

Vị hộ pháp này thoáng do dự một chút rồi rốt cuộc khẽ gật đầu:

- Có thể!

Đây cũng chỉ là hai thanh đoản đao bằng sắt thường mà thôi, cũng không phải bảo vật đáng tiền gì. Lý Thất Dạ cầm thủ lệnh của trưởng lão đến chọn đồ, cho hắn lấy hai thanh đoản đao tầm thường kia cũng chẳng to tát gì.

Lý Thất Dạ tự tay lấy hai thanh đoản đao xuống để vị hộ pháp kia đăng ký vào danh sách. Tuy cảm thấy hành động của Lý Thất Dạ có chút kỳ quái, nhưng ông ta cũng không biết nói thế nào, có một kho bảo khí và chân khí thì không chọn mà tiểu tử này lại lấy hai thanh đoản đao vô cùng bình thường.

Xong xuôi mọi việc, Lý Thất Dạ liền cầm hai thanh đoản đao đi ra khỏi Tàng Binh Các. Lúc đi qua mấy tên đệ tử bị Nam Hoài Nhân đánh đến kêu cha gọi mẹ, rên ư ử, hắn hơi chậm lại bước chân, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi nên đa tạ Nam Hoài Nhân đã cứu các ngươi một mạng. Nếu như có ý kiến gì đối với ta thì cứ lên gặp các trưởng lão mà tố cáo, nhưng đừng để ta tự mình ra tay bởi vì lúc đó các ngươi sẽ chẳng có kết cục tốt đâu.

Nam Hoài Nhân bị vạch trần tâm tư, gã giả lả cười gượng vài tiếng.

Mà đám đệ tử vừa bị đánh thảm kia không khỏi sợ hãi run cả người, thiếu niên trước mắt này thật ra là một ác nhân, căn bản không phải là một đứa nhóc mới mười ba tuổi.

Lý Thất Dạ không thèm để ý đến bọn họ nữa, quay người rời khỏi Tàng Binh Các, trở về Cô Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
naughtyboy83
11 Tháng hai, 2023 14:16
a 1.e có 4n có b1999? qa
Hieu Le
28 Tháng chín, 2020 11:56
đây là convert chứ đâu phải dịch như tiêu đề
penlesk
12 Tháng chín, 2020 20:18
dm trên thực tế
Huỳnh Long Hội
18 Tháng năm, 2020 02:24
thì ra là k phải bên này dịch mà là chôm bên truyenfull. lại bị sai chương thiếu chương tùm lum.
Huỳnh Long Hội
19 Tháng tư, 2020 17:37
tên nhân vật để sai quá nhiều. nhiều khúc đọc cục hứng ghê luôn.
Huy Nguyễn
14 Tháng tư, 2020 13:09
Bác dịch để sai tên nhân vật nhiều quá
Huỳnh Long Hội
11 Tháng tư, 2020 21:43
truyện tự động nhảy chương.k hiểu
Huỳnh Long Hội
10 Tháng tư, 2020 21:52
mình mua gói bỏ qua quảng cáo, tự động sang chương sau. mà toàn nhảy lần 2 chương k zay
Huỳnh Long Hội
09 Tháng tư, 2020 20:38
có chức năng nạp vàng bằng momo không.
GióMùaHạ
12 Tháng ba, 2020 09:35
asd
Tự Ti
09 Tháng ba, 2020 13:34
#4630, vkl, reset lại thành phàm nhân, thế lại tu tiếp 4000 chương nữa chắc t chớt...
GióMùaHạ
06 Tháng ba, 2020 09:30
Main vô liêm sĩ, sống tỉ tỉ vạn vạn năm mà éo biết đọc không khí
GióMùaHạ
06 Tháng ba, 2020 01:13
dcm toàn nói trạng
GióMùaHạ
06 Tháng ba, 2020 01:12
mạng trạng ***
Hieu Le
17 Tháng hai, 2020 09:41
truyện này ông tác giả đúng là câu chữ. nói rõ lắm mà đánh nhau tát cái chết
Hieu Le
19 Tháng mười hai, 2019 21:31
các bác bên này dịch dễ đọc ghê
Sơn Ca
01 Tháng mười một, 2019 17:23
Cụm từ thường xuyên xuất hiện trong đế bá https://vidian.me/chi-tiet/cum-tu-su-dung-nhieu-nhat-trong-de-ba-la-tu-nao-cuong-vong-vo-tri-hay-la-thu-nghi-mot-chut
Tri Nguyen
16 Tháng chín, 2019 23:48
Nội dung chứa trong ảnh... có đọc đc đâu
Hieu Le
28 Tháng tám, 2019 00:22
là tui tui cũng thu nữ hà. xung quanh là nữ không sướng mắt sao. chứ toàn đực rựa thì.....
Tri Nguyen
21 Tháng tám, 2019 12:14
Dạo này app hiện quảng cáo cuối chương, click sang trang cứ bị nhảy sang vài trang sau bực ghê
Đức Văn Kiệt
19 Tháng tám, 2019 22:37
Các bác dịch nhanh chút nhé!
Hieu Le
27 Tháng sáu, 2019 17:07
ko kiếm tiền thì ai ngồi ko dịch cho các bố đọc free thôi gian là vàng bạc. ng ta dịch cho mà đọc free là tốt lắm r. đi học tiếng Trung mà dịch, mà dịch xong liệu có đăng lên cho mọi ng đọc ko
Trần Nhật Linh
09 Tháng một, 2019 02:54
Đệt toàn nhử đọc truyện để kiếm tiền , chương ko chịu ra hết dí *** vào đọc nữa ....
Song Sang
25 Tháng mười hai, 2018 13:47
Dịch thì tất nhiên phải nhiều chương hơn Cv...Còn tại sao à? động não đi là biết ngay thôi ...
Trần Nhật Linh
04 Tháng mười hai, 2018 20:38
Các bác ra nhanh chút , e chờ đọc chương mới vài tháng nay rồi :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK