Sau khi rời khỏi quán rượu, Khổng Tước Minh Vương vẫn chờ ở bên ngoài đi lên vài bước, đi vài bước Khổng Tước Minh Vương không nhịn được quay đầu nhìn qua qua
Khổng Tước Minh Vương không cách nào tưởng tượng, một cao thủn rượu. tuyệt thế vô song ,vì cái gì lánh đời trong tửu quán này. Tuy nhiên, thế gian có không ít cao nhân lánh đời, nhưng mà, rất nhiều cao nhân lánh đời, tất phải ở trong thế ngoại đào viện núi hoặc nơi sơn thủy hữu tình chứ.
Nhưng mà vị cao nhân tuyệt thế này lại lánh đời bên trong tửu quán, nói ra chuyện này sẽ không có người tin tưởng.
- Không cần đi xem.
Lý Thất Dạ vừa đi, lúc này lắc đầu nói:
- Hắn sẽ vĩnh viễn đứng ở trong quán rượu nhỏ này, muốn nhìn thấy hắn bước ra khỏi quán nhỏ là chuyện rất khó.
Nói đến đây, hắn nói xong liền dừng một chút.
Khổng Tước Minh Vương cũng trầm mặc, một cao nhân tuyệt thế tại sao phải lánh đời trong quán nhỏ.
Sau khi qua một hồi lâu, Khổng Tước Minh Vương vẫn không thể nhẫn nại, nhịn không được thấp giọng nói:
- Công tử, vị tiền bối này và Dư thái quân ai mạnh ai yếu?
Uy danh của Dư thái quân không cần phải nói, nàng đã từng chiến đấu với Ngâm Thiên Tiên Đế, Ngâm Thiên Tiên Đế cũng thừa nhận nàng có được thực lực hoành kích Tiên Đế, mà lão nhân này chính là huynh trưởng Dư thái quân, lại là người sống ba thế, này làm sao không làm Khổng Tước Minh Vương hiếu kỳ chứ.
- Ngươi cảm thấy uy danh của hắn không đúng sao.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Thứ này không phải dùng uy danh cân nhắc, Dư thái quân có thực lực hoành kích Tiên Đế, chính thức hoành kích chứ không phải tự biên tự diễn, mà Dư Chính Phong lại mạnh hơn nhiều."
- Còn mạnh hơn Dư thái quân sao?
Trong lòng Khổng Tước Minh Vương sinh ra rung động thật lớn, thật vất vả nàng phục hồi tinh thần lại, nói ra:
- Đồn đãi nói, có thể sống quá một trăm chiêu trong tay Tiên Đế sẽ có thể được gọi là hoành kích Tiên Đế!
- Sống quá một trăm chiêu thì được gọi là hoành kích Tiên Đế?
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Con kiến hôi từ đâu nói thế, một trăm chiêu là có thể xưng hoành kích Tiên Đế, thiên hạ có quá nhiều hoành kích Tiên Đế rồi. Cũng không phải nói bất cứ Tiên Đế nào cũng là người hiếu sát, với những thiên tài mới xuất hiện, Tiên Đế vẫn yêu tài, chẳng lẽ Tiên Đế tùy tiện ra tay, một vị Thần Hoàng chống đỡ một trăm chiêu thì có thể gọi là hoành kích Tiên Đế?
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lắc đầu nói ra:
- Loại cách nói này quá ngu xuẩn, chỉ thiếp vàng lên mặt bản thân mà thôi, dùng nó nâng giá trị bản thân mình lên.
- Rốt cuộc thế nào mới gọi là hoành kích Tiên Đế.
Khổng Tước Minh Vương cảm thấy hết sức tò mò nói ra.
Về cách nói hoành kích Tiên Đế, Khổng Tước Minh Vương nghe qua có rất nhiều loại, mà nghe người ta nói nhiều nhất là sống quá một trăm chiêu trong tay Tiên Đế thì có thể tự xưng hoành kích Tiên Đế.
- Hoành kích Tiên Đế không có giá rẻ như vậy đâu.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Dùng tiêu chuẩn bình thường, dưới lực lượng thông thường của Tiên Đế, dưới đại đạo Tiên Đế, Tiên Đế không có hạ thủ lưu tình, có thể sống quá một ngàn chiêu thì có thể xưng là hoành kích Tiên Đế.
- Lực lượng thông thường?
Khổng Tước Minh Vương khẽ giật mình.
- Chính là trong tình huống không sử dụng thiên mệnh.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Hoành kích Tiên Đế cân nhắc thật sự rất nghiêm khắc, không phải nói Tiên Đế tùy tùy tiện tiện ra tay là có thể, đối mặt người có thực lực hoành kích Tiên Đế chân chính, Tiên Đế cũng sẽ đối đãi nghiêm túc. Người có thể chống đỡ một hai trăm chiêu trong tay Tiên Đế cũng là do Tiên Đế yêu tài mà thôi, cũng không dùng toàn lực.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, Khổng Tước Minh Vương lúc này mới rõ ràng, Tiên Đế ra tay không lưu tình, dưới tình huống không sử dụng lực lượng thiên mệnh, có thể chống đỡ một ngàn chiêu, đây mới thực sự là hoành kích Tiên Đế.
- Năm đó Dư thái quân và Ngâm Thiên Tiên Đế đấu với nhau một trận, Ngâm Thiên Tiên Đế sử dụng Tiên Đế bảo khí nơi tay, đánh cho thiên băng địa liệt, Dư thái quân dựa vào thực lực của mình ngăn cản hơn một ngàn chiêu, cho nên, Ngâm Thiên Tiên Đế thừa nhận thực lực của nàng, ban thưởng cho nàng danh xưng hoành kích Tiên Đế. Có thể nói, Dư thái quân năm đó hoành kích Tiên Đế hàm kim lượng cực cao, đây không phải những người tự xưng hoành kích Tiên Đế có khả năng so sánh.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Trong nội tâm Khổng Tước Minh Vương chấn động, về phần truyền thuyết Dư thái quân thì nàng có nghe qua, nhưng mà một trận chiến này có tình huống cụ thể thế nào không ai biết, không có ai biết Dư thái quân đã chống được bao nhiêu chiêu trong tay Ngâm Thiên Tiên Đế.
Hiện tại Lý Thất Dạ noi câu này làm Khổng Tước Minh Vương rung động mạnh mẽ, một vị Tiên Đế cầm Tiên Đế bảo khí trong tay, đây là vô địch bực nào, không cần dùng lực lượng thiên mệnh, chỉ một chiêu cũng có uy năng hủy thiên diệt địa.
Nhưng mà trong tình huống như vậy, Dư thái quân vẫn có thể chống được hơn một ngàn chiêu, Dư thái quân cường đại tới mức không cách nào tưởng tượng nổi.
Khổng Tước Minh Vương chấn động tới mức khó nói nên lời, Dư thái quân chống đỡ hơn ngàn chiêu trong tay Ngâm Thiên Tiên Đế, đây là chuyện kinh khủng bực nào.
Tiên Đế được xưng vô địch, mặc dù Khổng Tước Minh Vương chưa từng gặp qua Tiên Đế, nhưng mà cũng có thể tưởng tượng Tiên Đế cường đại thế nào, chiến đâu thắng đó trong huyết chiến khắp cửu giới, cuối cùng trở thành tồn tại nghịch chuyển cửu thiên, tồn tại như Tiên Đế được xem là đương thời vô địch, không ai có thể sánh bằng.
Dưới vô thượng đại đạo của Tiên Đế, trong tình huống Tiên Đế hạ thủ không lưu tình, trong tình huống Tiên Đế tay cầm bảo khí, Dư thái quân vẫn có thể ngăn cản hơn ngàn chiêu, thực lực như vậy đã đủ ngạo thị cửu thiên.
Thật vất vả, Khổng Tước Minh Vương phục hồi tinh thần lại, lại nói:
- Dư tiền bối thế nào?
Nói đến đây, nàng không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn tiểu tửu quán.
Lý Thất Dạ từng nói Dư Chính Phong sống ba thế, còn mạnh hơn cả Dư thái quân, nếu Dư thái quân có thể chống đỡ hơn một ngàn chiêu trong tay Tiên Đế, Dư Chính Phong còn đáng sợ hơn nữa.
- Chính Phong nha.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Nếu như nói, muốn phân chia cấp bậc thì hắn ở cấp bậc có thể chống lại Tiên Đế.
- Tồn tại chống lại Tiên Đế?
Khổng Tước Minh Vương giật mình một lát, nói ra:
- Cuối cùng nên phân chia như thế nào?
- Ngươi cho rằng thế gian chỉ có hoành kích sao?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Đó chỉ là cảnh giới cao nhất mà tục nhân các ngươi có thể tiếp xúc mà thôi, trên thực tế, trên đỉnh của đỉnh, có một ít người phân chia thực lực lại lần nữa, từ đó có thể chia thành ba tầng, đây là ba tầng đỉnh phong nhất của Thần Hoàng, ba tầng này phân biệt thành: hoành kích, kháng hành, tề khu!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ chỉ cươi nhạt mà thôi.
Thế nhân bàn luận đều là hoành kích, trong mắt tu sĩ trên thế gian, tồn tại hoành kích Tiên Đế đã là vô địch, dưới Tiên Đế, hoành kích Tiên Đế là tồn tại cường đại nhất.