Dĩ nhiên đám Túng Thiên Tiên Vương không đáp lại lời mời của Kiếm Đế, kêu bọn họ thư kích Thiên Thần thư viện tức là bách tộc nội đấu, lý do là vì báu vật còn nói được. Đây là thế giới mạnh ăn thịt yếu, loại chuyện này hai bên đều có lý.
Nhưng kêu nhóm Túng Thiên Tiên Vương dẫn dắt Tiên Vương bách tộc tham gia Thiên Đình thì đó là phản tộc, đời sau của họ sẽ đời đời bị người khinh bỉ. Ít nhất bọn họ không thể làm điều này.
- Dù các vị Tiên Đế không thể đại biểu được bách tộc nhưng đám Túng Thiên các người cũng không thể đại biểu bách tộc!
Đào Thọ Tiên Vương lạnh lùng nói:
- Bách tộc có Tiên Vương như các ngươi, phản bội cả học viện của mình thật khiến người khinh thường.
- Chúng ta không thể đại biểu bách tộc chẳng lẽ Kỳ Trúc Sơn, Cổ Phủ các ngươi thì có thể sao?
Túng Thiên Tiên Vương không đề cập tới Thiên Thần thư viện:
- Đây chỉ là mạnh ăn thịt yếu, đừng chụp mũ nhau làm gì. Ai thắng làm vua, ai thua thì thân chết đạo tiêu, đây là thế giới tàn khốc của chúng ta, không ai đại biểu bách tộc được. Tiên Đế Cửu Giới cũng vậy, Cổ Phủ cũng thế, cả Kỳ Trúc Sơn đều không thể đại biểu bách tộc...
- Ta đại biểu bách tộc!
Lý Thất Dạ ngắt lời Thiên Đế, lạnh lùng nói:
- Cửu Giới cũng tốt, Thập Tam Châu cũng thế! Nếu ai muốn một chính thống thì được, ta cho các ngươi! Thiên Thần thư viện là chính thống của bách tộc!
Lý Thất Dạ dứt lời, ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả mọi người, bao gồm các Đại Đế Tiên Vương.
Mọi người nín thở, không dám lên tiếng, bởi vì Lý Thất Dạ nói một câu là đập bàn quyết định.
Đám người nghĩ kỹ lại nếu hỏi trong bách tộc ai có thể trở thành chính thống của bách tộc thì đúng là chỉ có Thiên Thần thư viện. Không chỉ vì Thiên Thần thư viện bồi dưỡng ra nhiều Tiên Vương, Thượng Thần, không chỉ vì rất nhiều Tiên Đế, Tiên Vương từng để lại đạo thống của mình tại đây.
Quan trọng hơn Thiên Thần thư viện chỉ là nơi truyền đạo dạy người, nó khác với bất cứ tông môn truyền thừa nào, nó không tham gia tranh giành ích lợi của tông môn, địa vị của nó cao cả, địa vị trung lập giữa bách tộc.
Có thể nói trăm ngàn vạn năm nay Thiên Thần thư viện chỉ phụ trách liên tục rót thiên tài vào bách tộc, bồi dưỡng Thượng Thần, Tiên Vương cho bách tộc. Thiên Thần thư viện không vì tranh bá thiên hạ, không vì cướp giật tài nguyên, đơn giản là bồi dưỡng nhân tài bách tộc, chỗ này đơn thuần là truyền đạo nuôi nấng người.
Trong bách tộc, bất cứ người nào để tay lên ngực tự hỏi nếu bảo ai là chính thống trong bách tộc, nếu Thiên Thần thư viện cũng không tính thì còn môn phái truyền thừa nào dám tự nhận mình là chính thống của bách tộc?
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
- Thiên Thần thư viện là cái nôi của bách tộc, là căn cơ bách tộc vực dậy, ai dám dao động nó, giết không tha! Ai dám mơ ước Thiên Thần thư viện là kẻ thù của bách tộc, dù đó có là bách tộc hay ba tộc Thần, Ma, Thiên!
Lý Thất Dạ nói một câu quyết định tất cả, không ai phản đối được, dù là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh đứng ra cũng vô hiệu.
Huống chi Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh trong bách tộc chỉ có Nhất Diệp Tiên Vương, mà Nhất Diệp Tiên Vương là tuyệt đối ủng hộ Thiên Thần thư viện, tuyệt đối đứng về phía Lý Thất Dạ.
Khi đại chiến sắp đến, Lý Thất Dạ nói câu đó ngay trước mặt chúng đế chư thần, một câu quyết định tất cả đã xác định địa vị của Thiên Thần thư viện.
Mọi người nín thở, Thế Đế cũng chỉ bình tĩnh ngồi yên, không nói tiếng nào. Đương nhiên với Thế Đế thì đây chỉ là chuyện bên trong bách tộc.
Lý Thất Dạ nhìn Túng Thiên Tiên Vương chằm chằm, lạnh lùng nói:
- Muốn bình bên ngoài thì phải an bên trong trước, động Thiên Thần thư viện, giết không tha!
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm thì Túng Thiên Tiên Vương là Tiên Vương mười một Thiên Mệnh cũng nghẹt thở, thụt lùi một bước, vì câu nói của Lý Thất Dạ như đã phán tử hình gã.
Túng Thiên Tiên Vương hít sâu, chậm rãi nói:
- Thánh Sư, dù là ngươi cũng không thể quyết định sống chết!
Túng Thiên Tiên Vương dù sao là Tiên Vương mười một Thiên Mệnh, sẽ không mặc người xâm lược.
Kiếm Đế cười nói:
- Túng Thiên Tiên Vương, xem ra bách tộc không coi các ngươi là người mình, bây giờ các ngươi liên hợp với ta còn kịp, không thì các ngươi khó mà sống sót rời đi. Lúc này nên cường cường hợp tác bắt lấy Thiên Thần thư viện, quét sạch bọn họ, vậy thì các ngươi là chính thống của bách tộc!
Mắt Túng Thiên Tiên Vương hấp háy, nhưng không tỏ thái độ, điều này không có nghĩa là gã không muốn.
Lời nói của Kiếm Đế tràn ngập sức chiến đấu, nếu diệt hết kẻ địch có mặt, như Lý Thất Dạ, nhóm Thôn Nhật Tiên Đế.
Đồ sạch kẻ địch, tiêu diệt Thiên Thần thư viện thì cuộc chiến này sẽ xoay chuyển thế cục Thập Tam Châu, thậm chí từ nay thay đổi vận mệnh của bách tộc.
Nếu bọn họ liên hợp với ba tộc Thần, Ma, Thiên, khi đã thành công sẽ tăng cao địa vị của Túng Thiên giáo họ trong Kiêu Hoành Châu, thậm chí là bách tộc.
Khi thành công thì sau này không có Thiên Thần thư viện, cũng không còn Cổ Phủ, Kỳ Trúc Sơn. Đến ngày đó Kiêu Hoành Châu là thời đại nhom Túng Thiên giáo xưng bá. Huống chi hợp tác với ba tộc Thần, Ma, Thiên thì bên họ cũng cần có minh hữu như Túng Thiên giáo, bọn họ cần một minh hữu cường đại có thể lèo lái bách tộc.
Đây là ý tưởng cực kỳ lớn gan, tuy ba tộc Thần, Ma, Thiên và bách tộc nước lửa khó dung, Tiên Vương bách tộc đồng lòng đối kháng nhưng tại sao Tiên Vương bách tộc không thể liên hợp với ba tộc Thần, Ma, Thiên, nhờ tay bọn họ đặt địa vị của mình trong bách tộc?
Túng Thiên Tiên Vương nhìn hướng Thế Đế, nếu hỏi trong ba tộc Thần, Ma, Thiên tại đây lời của ai nặng ký nhất thì đó là Thế Đế. Miễn Thế Đế mở miệng thì quyết định tất cả. Một câu nói của Thế Đế hữu dụng hơn bất cứ ai khác, có sức nặng hơn ai hết.
Thế Đế bình tĩnh ngồi, mở miệng hỏi:
- Đúng là bách tộc đã tới lúc cần một chính thống, nhưng ai là chính thống phải do người thắng viết. Túng Thiên Tiên Vương nghẹt thở. Đúng, ai là chính thống thì từ người thắng viết, nếu bọn họ thắng trận chiến này thì họ là chính thống, Thiên Thần thư viện thành tro bụi.
Nếu đồ diệt tất cả người nơi đây thì ai biết chuyện xảy ra trong cổ thế giới? Người đời Thập Tam Châu không biết tình hình cụ thể, sau này sẽ ra sao thì tùy người thắng là bọn họ viết, họ sẽ đứng ở mặt chính nghĩa.
Khi Thế Đế nói ra câu đó làm tim Túng Thiên Tiên Vương đập nhanh, huống chi trăm ngàn vạn năm nay Thế Đế và Âm Nha đối địch, trên đời này chỉ mình Thế Đế có năng lực chiến với Âm Nha. Nếu Thế Đế mà ra tay thì Âm Nha đừng hòng trốn thoát.
Tưởng tượng tương lai nắm giữ đại thế bách tộc, đứng trên đỉnh cao nhất bách tộc, giống nhóm Thế Đế khống chế vận mệnh nguyên chủng tộc làm Túng Thiên Tiên Vương sôi trào máu nóng.
- Lão già Thiển, năng lực dụ dỗ của ngươi đúng là giỏi.
Trong khi Túng Thiên Tiên Vương suy nghĩ lung tung thì Lý Thất Dạ cười nói:
- Chỉ nói vài câu đã khiến Tiên Vương tim đập nhanh, xúi giục Tiên Vương bách tộc nhập bọn. Không uổng là người cầm quyền Thiên tộc. Khâm phục, khâm phục.
Thế Đế nói chuyện vẫn bình thản nhưng rất có sức nặng:
- Chỉ là lời nói thật, không tính là dụ dỗ.
Khi Thế Đế nói ra câu đó tức là một lời hứa.
Thôn Nhật Tiên Đế cười to bảo:
- Ha, xem ra sắp có người phản tộc, mốn đầu vào ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Thôn Nhật Tiên Đế khinh thường nói:
- Loại người này mà cũng làm Tiên Vương, khiến người trơ trẽn! Bách tộc có được ngày nay là biết bao tiên hiên dùng máu nóng đổi lấy!
Nhân Hiền Tiên Đế lộ ra khí thế túc sát:
- Kẻ phản tộc, nên đồ!
Nhân Hiền Tiên Đế âm trầm nói:
- Túng Thiên giáo, Tư Thần tông nên bị xóa tên khỏi Kiêu Hoành Châu!
Khi nói chuyện trường kiếm của Nhân Hiền Tiên Đế đã lộ ra sát ý khủng bố.
Mục Thiên Tiên Đế chỉ vào Túng Thiên Tiên Vương:
- Túng hiên, hôm nay dù về công hay tư đều phải lấy đầu ngươi!
Túng Thiên Tiên Vương cũng là người vô địch một thời đại, bị khinh thường khiến gã hừ mũi cười ngạo nghễ, nói:
- Mục Thiên, ngươi coi trọng mình quá, chưa biết lộc về tay ai, sợ gì chiến với ngươi?
Vũ Luân Ma Đế cùng ba Đại Đế của thế gia bọn họ, Long Thương Ma Đế và Tuyệt Đao Thần Đế trực tiếp khiêu chiến Thôn Nhật Tiên Đế:
- Náo nhiệt vậy rồi thì chiến đi.
Long Thương Ma Đế tràn đầy bá khí nói:
- Thôn Nhật, lúc trước trong chiến dịch săn đế ngươi chưa chết, giờ là lúc ngươi lên đường!
Sáu Đại Đế hình thành thế vây công Thôn Nhật Tiên Đế.
Kiếm Đế thét dài:
- Đạo huynh, vậy chúng ta hãy so kiếm đạo một lần đi, để chúng ta nhìn xem là hậu sinh khả úy hay tiền bối vững chắc.
Kiếm Đế tràn đầy bá khí trước tiên khiêu chiến với Nhân Hiền Tiên Đế.
Bách Tí Chiến Thần cũng hét to:
- Đúng, sợ gì đánh một trận?
Trong phút chốc không khí căng thẳng tới cực điểm, các vị Đại Đế Tiên Vương đều tìm mục tiêu của mình, tỏa định đối phó. Tất nhiên không ai khiêu chiến Lý Thất Dạ, mọi người ngầm giao Âm Nha cho Thế Đế.
Ngay khi hai bên sắp xáp lá cà thì Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:
- Các vị, nghe ta nói một lời.
Đây là tồn tại tuyên cổ, bàn tay đen sau màn, Lý Thất Dạ náoi một câu có thể tạm dừng tất cả. Dù là nhóm Kiếm Đế tràn đầy kiêu ngạo cũng không dám lơ nhóm Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vẫy tay với đám Nhân Hiền Tiên Đế, chậm rãi nói:
- Nhân Hiền, Thôn Nhật, Tiên Đế các ngươi đến là ta rất vui rồi. Các ngươi từ đâu tới thì về lại nơi đó đi, nơi này giao cho ta là được.