Có cường giả cực kỳ sùng bái Nhân Thánh nói:
- Cho dù Nhân Thánh không trở thành Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh thì vẫn là niềm tự hào của nhân tộc chúng ta. Nhân Thánh vì ngăn cản Kim Qua mới làm ra tuyển chọn, nếu Nhân Thánh không thư kích Kim Qua thì chưa chắc về sau Thiên tộc sẽ không thư kích lại Thiên tộc. Vì vậy Nhân Thánh hy sinh cho nhân tộc, đây là niềm kiêu hãnh của nhân tộc chúng ta.
Nhân Thánh lên đỉnh Tiên Vương, chịu tải Thiên Mệnh, tin tức này nổ tung trong Kiêu Hoành Châu. Khi đám người nghe tin vừa bất ngờ vừa trong dự đoán.
Với nhiều cường giả tu sĩ ở Kiêu Hoành Châu thì bất ngờ là bỏ lỡ lần đầu tiên chịu tải Thiên Mệnh, Nhân Thánh lần thứ hai vẫn có thể chịu tải bốn Thiên Mệnh, thật khiến người ngạc nhiên.
Trong dự đoán của đám người vì việc Nhân Thánh trở thành Tiên Vương, hỏi trong nhân tộc đương thời ai có thể trở thành Tiên Vương thì chắc chắn Nhân Thánh nằm trong số đó.
Trong tòa thành nhỏ, Lão Ma và Lý Thất Dạ bị kinh động, hai người mở mắt ra. Đôi mắt vượt qua thời không thẳng tới chỗ Nhân Thánh trở thành Tiên Vương, thấy quá trình Nhân Thánh lên đỉnh Tiên Vương.
Hồi lâu sau Lý Thất Dạ, Lão Ma thu tầm mắt về. Lý Thất Dạ cười cười, lên đỉnh Tiên Vương, thành tựu Đại Đế, hắn đã thấy nhiều nên không có gì để cảm khái.
- Lần này Thiên tộc không có bất cứ một vị cường giả nào xuất hiện.
Lão Ma thu lại tầm mắt, chậm rãi nói:
- Có vẻ đã hiệp ước gì với nhau.
Lúc trước Nhân Thánh liên hợp vô số cường giả nhân tộc thư kích Kim Qua, ngăn cản Kim Qua chịu tải Thiên Mệnh. Nhóm Nhân Thánh, Đạp Tinh Thượng Thần thành công trọn vẹn.
Nhưng về sau khi Nhân Thánh lên đỉnh Tiên Vương chịu tải Thiên Mệnh cũng bị Thiên tộc trả thù, vô số cường giả Thượng Thần Thiên tộc thư kích.
Nhân Thánh rất mạnh, gã sống sót qua cuộc thư kích, nhưng cũng giống như Kim Qua, bỏ lỡ cơ hội đầu tiên.
Lần này Nhân Thánh tái xuất giang hồ, một lần nữa chịu tải Thiên Mệnh, lên đỉnh Tiên Vương. Lạ là Thiên tộc, thậm chí chủng tộc khác không ai thư kích Nhân Thánh, quá trình gã chịu tải Thiên Mệnh hết sức thuận lợi.
Trong đó trừ có Tiên Vương hộ đạo cho Nhân Thánh ra e rằng còn lý do gì khác.
Lão Ma cảm thán rằng:
- Đời này e rằng không thể ra Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.
Vạn cổ đến nay thời đại ra Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh vốn hiếm hoi, bây giờ Kim Qua, Nhân Thánh có thiên phú nhất đã bỏ lỡ cơ hội chịu tải Thiên Mệnh một lần, bọn họ vĩnh viễn vô duyên vấn đỉnh, đời này không thể ra Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh được.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Mọi chuyện trên đời đều có khả năng, có lẽ đời này sẽ có Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh mới sinh ra.
Lão Ma nghe vậy kinh ngạc hỏi:
- Thánh Sư nói xem ai có thể thành tựu mười hai Thiên Mệnh?
Lão Ma biết nhân vật như Lý Thất Dạ sẽ không nói khoác, giờ Kim Qua, Nhân Thánh đã bỏ lỡ cơ hội trở thành Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh nhưng Lý Thất Dạ nói có thể sẽ sinh ra Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, hỏi sao không làm Lão Ma ngạc nhiên?
Lý Thất Dạ nói câu đó tức là trong Thập Tam Châu có người được hắn xem trọng. Trên đời này thanh niên được tồn tại như Âm Nha xem trọng thì rất giỏi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Bây giờ nói ra thì quá sớm, chờ ngày đó đến tự nhiên sẽ công bố.
Lão Ma gật đầu, không gặn hỏi.
Lúc này ngoài cửa vang lên thanh âm trong trẻo:
- Tiền bối, Thiên Tuyền bái kiến.
Thanh âm réo rắt êm tai khiến người nghe vui vẻ thoải mái.
Lão Ma thở dài khi nghe thanh âm.Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Trên đời này còn có các cặp mắt theo dõi, dù ngươi ẩn trong hồng trần thì các đỉnh Đại Đế Tiên Vương vẫn không bớt hứng thú với ngươi.
Lão Ma cười khổ, đã thấy nhiều Đại Đế Tiên Vương trong đời, Đại Đế Tiên Vương đỉnh như Chung Nam Thần Đế, Thế Đế, Xích Đế vân vân đều quen mặt.
Lão Ma chậm rãi nói:
- Vào đi.
Lát sau làn gió thơm thổi đến, một nữ nhân trẻ tuổi bước đến. Nữ nhân bước vào làm căn phòng ngát hướng.
Nữ nhân trước mắt xinh đẹp tuyệt trần, tà áo trắng như bước ra từ trong tranh, không chân thật, mông lung như tiên. Từng cử chỉ toát ra nét tuyệt thế, Lạc Thần ra khỏi mặt đất cũng đến thế là cùng.
Đôi mắt nữ nhân ngời sáng long lanh, sóng mắt thu thủy.
Nữ nhân thướt tha đi đến, căn phòng thơm ngát như có tiên khí quanh quẩn, thần vận khó tả. Dường như nàng tu không phải thuật thế gian, đã nhảy ra khỏi phàm tục.
Nữ nhân xinh đẹp vô song, nhăn mày cười đều rung động lòng người, làm người ta chỉ xem chứ không dám xúc phạm, đứng xa nhìn, tới gần sợ vấy bẩn.
Nữ nhân đi vào phòng, nàng thấy Lão Ma thì không ngạc nhiên, nhưng khá bất ngờ khi thấy Lý Thất Dạ và Lão Ma ngồi ngang hàng.
Nhưng nữ nhân rất nhanh tỉnh táo lại, cúi gập người cung kính nói:
- Thiên Tuyền nhận ủy thác của trưởng bối đến bái kiến tiền bối.
Nữ nhân giơ hai tay dâng thần giản.
Thần giản này bàng bạc đại khí, vô thượng thần uy tràn ngập, rõ ràng nó do người phi phàm dưa.
Nữ nhân không quen Lý Thất Dạ nhưng vẫn cúi người hướng hắn biểu đạt kính ý. Tuy không biết Lý Thất Dạ nhưng nàng biết thân phận của Lão Ma, người có thể ngồi ngang hàng với Lão Ma thì chắc chắn rất ghê gớm.
Lão Ma nhận lấy thần giản nhưng không mở ra xem ngay, vì mới chạm vào liền biết ai đưa nó.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói, đứng lên rời đi:
- Chuyến đi này của ta đã làm xong việc, nên đi rồi.
Lão Ma vội đứng dậy tiễn, Lý Thất Dạ đè tay xuống, chậm rãi nói:
- Không cần tiễn, sẽ có ngày gặp lại nhau.
Nói rồi Lý Thất Dạ ung dung rời đi.
Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi tứ hợp viện của Lão Ma, hắn không ra khỏi thành nhỏ ngay mà đi dạo trong tòa thành không lớn này.
Vì ở thời đại này Lão Ma chọn chỗ như vậy làm nơi nhập thế chắc có lý do gì.
Lão Ma không phải đỉnh Đại Đế Tiên Vương, chị tải Thiên Mệnh kém xa nhiều Đại Đế Tiên Vương, nhưng là một trong những Đại Đế Tiên Vương ghê gớm nhất trong Thập Tam Châu. Đại Đế Tiên Vương cỡ như Thế Đế gặp Lão Ma cũng phải kêu một tiếng ‘hiền giả’.
Bản thân Lão Ma không quá mạnh nhưng là kỳ tích trong Thập Tam Châu. Lão Ma là điểm cân bằng giữa đại đạo của mình và thiên địa, nên có thể đi trong chốn trần gian, thiên tru không giáng xuống, Lão Ma có thể sống thật lâu.
Vì lý do này nên đỉnh Đại Đế Tiên Vương đều từng bái phỏng Lão Ma, như Lý công tử, Thế Đế, Xích Đế, từng nặng trĩu ưu tư xin Lão Ma chỉ dạy.
Có Đại Đế Tiên Vương nào không ước gì thiên tru đừng giáng xuống? Nhưng trên con đường này chỉ mình Lão Ma làm được điểm cân bằng đó. Lão Ma ở trạng thái không xâm phạm nhau với thiên địa, những người khác không thể làm được như vậy, dù Đại Đế Tiên Vương mạnh đến mấy cũng thua.
Lão Ma không cần độn ẩn trong Tham Tác chi địa như Đại Đế Tiên Vương khác. Lão Ma đi trong thế gian, ẩn chốn hồng trần, mỗi thời đại sẽ đổi một chỗ, đổi một môn tay nghề.
Giống như làm món đậu hủ hoa trong thời đại, một tay nghề bình thường nhưng được Lão Ma phát huy đến cực độ. Với Lão Ma thì dù là làm đậu hủ hoa bình thường nhất cũng là một đại đạo, cần cố gắng không ngừng kiên trì tiến lên.