Lý Thất Dạ cười cười, hắn vẫn nhàn nhã một bước một thiên địa, không vội không chậm đi trong lôi khu.
Xẹt đùng xoẹt xoẹt đùng đùng!
Từng tia chớp điên cuồng vang lên, trong khi Lý Thất Dạ đi bộ thì tia chớp quất vào hắn tới tới, ngày càng nhiều, càng hung mãnh hơn. Cuối cùng hình dung bằng từ bão tố cũng không đủ, tia chớp vô số kể giáng xuống Lý Thất Dạ, như thể tất cả tia chớp trong lôi khu có thù rất sâu với hắn, không đập chết hắn thì chúng nó không chịu thôi.
Nhưng mặc kệ bao nhiêu tia chớp điên cuồng quất vào Lý Thất Dạ đều bị Mệnh Cung ngăn lại, có thể nói nơi hắn đi qua thành chố tia chớp tụ tập. Tia chớp chỗ của Lý Thất Dạ nhiều hơn chỗ Phong Dịch rất nhiều.
Lý Thất Dạ đi trong rừng tia chớp, tất cả sấm chớp tựa dây leo điên cuồng quấn quanh người hắn như muốn kéo hắn xuống nước.
– Không đúng!
Thấy cảnh đó có đại nhân vật thế hệ trước lạnh nhạt nói:
– Không phải Mệnh Cung của hắn chặn tia chớp mà là Mệnh Cung điên cuồng căn nuốt những tia chớp lôi khu, hắn muốn biến tất cả tia chớp trong lôi khu thành của mình.
Vị đại nhân vật thế hệ trước kiến thức rộng rãi đã từ trong đó nhìn ra manh mối. Ban đầu mọi người tưởng Lý Thất Dạ dùng Mệnh Cung chặn lại tia chớp, giờ xem ra không phải vậy.
Có cường giả nhìn kỹ cảm thấy đúng rồi, giật mình kêu lên:
– Đúng là thế, giờ không phải tia chớp đánh vào người hắn mà là tia chớp lôi khu thân bất do kỷ, toàn bộ bị Lý Thất Dạ rút đi, bị hắn cắn nuốt.
– Xem kìa, thuyền của chúng ta cũng ít tia chớp hơn.
Những người khác phát hiện khác lạ. Số Hiệu Vạn Cổ vẫn đang lao nhanh, nhưng khi thuyền trùng kích sóng lớn thì tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ ít hơpn trước nhiều, rõ ràng đa số tia chớp bị Lý Thất Dạ hút đi.
Có tu sĩ hút ngụm khí lạnh:
– Cái này . . . Tiểu tử đúng là quái thai, chủ động nuốt tia chớp. Tia chớp trong Tham Tác chi địa khủng bố hơn bên ngoài rất nhiều.
Trong phút chốc nhiều người rợn tóc gáy. Cơ thể không chịu nổi tia chớp Tham Tác chi địa, không vài người muốn chọc vào tia chớp nơi này. Giờ Lý Thất Dạ đi nuốt tia chớp, mọi người cảm thấy tiểu tử này rất tà môn.
Đương nhiên bọn họ không hề biết trong tứ tượng Mệnh Cung của Lý Thất Dạ có thứ tuyệt thế vô song là Cổ Hư Chân Văn.
Cổ Hư Chân Văn có thể đỡ được thiên kiếp, thậm chí cắn nuốt, tia chớp tầm thường này có là gì với Cổ Hư Chân Văn, chẳng qua là món khai vị.
Lý Thất Dạ ung dung đi bộ nhưng hắn khống chế không gian, không cần nhiều huyết khí, không hao tổn bao nhiêu Hỗn Độn chi khí. Phong Dịch thì khác, gã phát huy thân pháp đến cực hạn, điên cuồng lao lên làm tiêu hao nhiều huyết khí, Hỗn Độn chi khí. Bởi vậy Phong Dịch liều mạng muốn bỏ xa Lý Thất Dạ nhưng e rằng cuối cùng vẫn thua hắn.
Xoẹt đùng xoẹt xoẹt đùng đùng!
Tia chóp quanh người Lý Thất Dạ ngày càng nhiều, nơi hắn đi qua trở thành trung tâm tia chớp, tất cả tia chớp bị hắn hút về.
Xem đến tia chớp đánh vào Số Hiệu Vạn Cổ chỉ lác đác vài cái, cường giả trên thuyền hút ngụm khí lạnh:
– Mợ ơi, hắn điên rồi!
Hiện tại từ xa nhìn lại toàn thân Lý Thất Dạ rậm rạp tia chớp, hắn như trở thành người điện, toàn thân chảy xuôi vô số tia chớp.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn cảnh đó, cười khổ lắc đầu. Với tay trùm đi trong thế gian như Lý Thất Dạ thì đây là chuyện nhỏ, so tài với Phong Dịch chẳng qua vì nổi hứng. Đạo hạnh như Phong Dịch khó mà lọt vào pháp nhãn của Lý Thất Dạ.
Lách cách!
Tia chớp đánh vào người Lý Thất Dạ đã thay đổi. Tia chớp điên cuồng giáng xuống người Lý Thất Dạ phát ra vầng sáng màu tím, tia chớp không còn chói mắt, trông rất đẹp.
Thấy cảnh đó có đại nhân vật thế hệ trước biến sắc mặt, biết không ổn:
– Nguy rồi, hắn rút cạn lôi khu nên lôi khu sắp nổi giận, sắp phát ra tia chớp cấp kiếp nạn!
Lý Thất Dạ đi bộ đã bắt kịp Phong Dịch, sóng vai cùng gã.
Lý Thất Dạ nhìn Phong Dịch đổ mồ hôi như tắm, cười nói:
– Kiếp nạn sắp đến, hiện tại nhận thua còn kịp. Ngươi mau chạy đi, không thì lát nữa ngươi muốn trốn cũng không có cơ hội.
Phong Dịch thấy Lý Thất Dạ ung dung đi bộ, gã biến sắc mặt, cảm thấy hắn thật quái dị, có một chút Hỗn Độn chi khí mà làm được điều này giống như yêu pháp tà thuật.
Tuy Phong Dịch hơi hụt huyết khí nhưng không nhường một bước:
– Ta sẽ không dễ dàng nhận thua, không xông đến cuối cùng thì ta o bỏ qua!
– Nếu ngươi cứ cố chấp vậy thì ta cũng không giúp được ngươi. Chạy nhanh đi, có thể chạy nhanh bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Kiếp nạn đến, có thể chạy đi hay không phải xem vận may của ngươi.
Phong Dịch rống to:
– Xông!
Huyết khí điên cuồng tuôn ra, Hỗn Độn chi khí cuồn cuộn tựa như vỡ đê, tựa nước lũ không ngừng trào dâng. Tuy rằng Phong Dịch biết rõ sẽ thua nhưng gã không muốn đầu hàng Lý Thất Dạ, gã phải liều lĩnh một phen, nên trong khoảnh khắc gã liều mạng, không tiếc hao tổn huyết khí và Hỗn Độn chi khí.
Cách làm của Phong Dịch rất liều mạng, dù gã có thể xông đến cuối cùng thì để lại vết thương khó lành trong thời gian ngắn, đây không phải đơn giản hao tổn Hỗn Độn chi khí.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cùng Phong Dịch tăng tốc điên cuồng một lần nữa bứt phá Lý Thất Dạ, gã thì hục lao lên trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Phong Dịch và Lý Thất Dạ kéo giãn khoảng cách thì đột nhiên tất cả tia chớp nổ tung, trong các tiếng gầm rú, vô cùng tận tia chớp tuôn ra từ biển cả, các tia chớp lấp lánh quầng sáng màu tím.
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc lay động nguyên khu vực biển, tất cả tia chớp như giông bão bắn lên cao. Khi tia chớp kèm theo quầng sáng màu tím bắn lên có thể phá hủy mọi thứ trên đời, không thứ gì ngăn cản được.
Nhìn tất cả tia chớp trong lôi khu ập đến, mọi người trên Số Hiệu Vạn Cổ sợ đứng tim:
– Nguy rồi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tất cả tia chớp như nước lũ vỡ đê điên cuồng trùng kích hướng Lý Thất Dạ, không ai ngăn được đường tia chớp đi.
Phong Dịch biến sắc mặt:
– Hỏng rồi!
Phong Dịch lập tức lấy ra một món báu vật.
Tuy Phong Dịch đã cách Lý Thất Dạ khá xa nhưng hắn rút hết tia chớp trong lôi khu, khiến toàn bộ tia chớp đổ dồn vào hắn.
Phong Dịch ở trong phạm vi bão tia chớp, gã có muốn trốn cũng không kịp. Tất cả tia chớp đánh hướng Lý Thất Dạ, Phong Dịch trở thành chướng ngại giữa hắn và tia chớp.
Phong Dịch rống to:
– Mở!
Một báu vật binh khí bắn ra ánh sáng chói mắt kết thành phòng ngự mạnh nhất ngăn cản tia chớp.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ, tia chớp ập đến như nước lũ, là cơn lũ tai nạn, không ai ngăn được.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Phòng ngự của Phong Dịch không ngăn nổi nước lũ khủng bố như thế. Lũ tia chớp bẻ gãy nghiền nát điên cuồng trùng kích phòng ngự, từng tầng phòng ngự vỡ nát.
Phong Dịch đấm liên tục:
– Mở!
Phong Dịch dùng thuật Tiên Vương hòng ngăn lại lũ tia chớp, nhưng không thể. Lũ tia chớp thoáng chốc xô tan pháp tắc Tiên Vương của gã. Tia chớp đánh vào người Phong Dịch kêu đì đùng, khói bốc lên. Phong Dịch tùy thời sẽ thành tro trong lũ tia chớp.