Từ khi hắn xuất đạo đến nay, độc chiến thiên hạ, bất kể là thiên tài trẻ tuổi vô song, hay là Thần Hoàng cổ xưa, thời điểm đối mặt với hắn như lâm đại địch, hiện tại Lý Thất Dạ căn bản không đặt hắn vào trong mắt, hắn sao không giận cho được.
Đương nhiên, mọi người cảm thấy Long Ngạo Thiên có thể đánh nhau ra Thiên Diệt cũng chẳng có gì lạ, dù sao Long Ngạo Thiên là thiên chi kiêu tử, tu tập thần thông ngũ đế.
– Thiên Diệt mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
– Thần Thiên Diệt của ta vừa ra, Thiên Diệt của ngươi cũng không làm được gì.
– Ngươi…
Long Ngạo Thiên bị Lý Thất Dạ khiêu khích sắc mặt tái nhợt, cho dù hắn bình tĩnh cũng đầy phẫn nộ…
– Thần Thiên Diệt là gì?
Có vãn bối thậm chí không biết “Thần Thiên Diệt” là cái gì, thậm chí không ít cường giả chưa nghe qua.
– Dùng Tiên Đế chân khí đánh ra một kích cường đại hơn Thiên Diệt!
Có Thần Hoàng từng đi theo Tiên Đế biết rõ nội tình, tự nói với vãn bối của mình:
– Thần Thiên Diệt không chỉ cần Tiên Đế thiên mệnh bí thuật đánh ra, càng cần được thần linh trong Tiên Đế chân khí tán thành, còn phải có đầy đủ thực lực và huyết khí chèo chống thần linh thức tỉnh. Chỉ có ở trạng thái này mới có thể đánh ra một kích Thần Thiên Diệt!
– Lý Thất Dạ, chi dù ngươi là đế tử chân chính cũng chớ có vô lễ, cho dù ngươi xuất ra Thần Thiên Diệt cũng không thể đánh bại Long Ngạo Thiên ta.
Long Ngạo Thiên vô cùng tức giận, lạnh lùng nói một câu.
Nghe Long Ngạo Thiên nói thế, rất nhiều người đều nhìn nhau, về phần đệ nhất hung nhân làhậu nhân Minh Nhân Tiên Đế đã sớm có suy đoán, bởi vì năm đó đánh một trận trong Tẩy Nhan Cổ Phái, đệ nhất hung nhân lại sử dụng Minh Nhân Chiến Khải của Minh Nhân Tiên Đế, đây là nguyên nhân thế nhân cho rằng hắn là hậu nhân Minh Nhân Tiên Đế, nhưng mà không ai tìm ra chứng cớ mà thôi.
Hiện tại Long Ngạo Thiên nói ra chuyện này, rất nhiều người cảm thấy nội tâm kính sợ, chỉ có đế tử chân chính mới có thể hung hãn như đệ nhất hung nhân, dù sao đây là nhi tử của Tiên Đế.
Nghe cách nói của Long Ngạo Thiên, Lý Thất Dạ cũng không có phản bác, chỉ tùy ý cười cười, nói ra:
– Dựa vào Minh Nhân Tiên Đế lưu lại Minh Nhân Đao đánh bại ngươi, trong lòng ngươi có khả năng không phục, cũng thế, ta sẽ dùng binh khí bản thân đánh bại ngươi.
Nói xong thu hồi Minh Nhân Đao.
Thời điểm Lý Thất Dạ thu hồi Minh Nhân Đao, tất cả mọi người há hốc mồm, đệ nhất hung nhân quá xem thường Long Ngạo Thiên a, dùng binh khí của mình đối kháng Tiên Đế chân khí, đây là chuyện hoang đường cỡ nào.
– Lý Thất Dạ, ngươi thực cho rằng mình là vô địch sao?
Long Ngạo Thiên vốn là người vô cùng bình thản, nhưng lại bị Lý Thất Dạ xem thường như thế, hoàn toàn không nuốt trôi cục tức này, cho dù là tượng đất cũng có ba phần nóng tính, huống chi hắn còn là thiên chi kiêu tử Long Ngạo Thiên.
Lý Thất Dạ cười to, nói ra:
– Trong cửu giới này, ta thật sự vô địch.
Nói xong, hắn mở mệnh cung ra trôi nổi trên đỉnh đầu.
– Tốt, ta sẽ giẫm nát vô địch này dưới chân.
Long Ngạo Thiên hét lớn một tiếng, Nhân Hiền Kiếm sáng ngời, lúc này Nhân Hiền Kiếm chiếu sáng cả bầu trời, thân thể Long Ngạo Thiên chiếu sáng cả bầu trời.
Sâu trong vòm trời, nhật nguyệt chiếu sáng, ngôi sao ảm đạm thất sắc, hoàn toàn mất đi ánh sáng ngày xưa.
Đặc biệt là Nhân Hoàng Kiếm trong tay Long Ngạo Thiên, đây là thanh kiếm chí cao vô thượng, tay cầm kiếm đại biểu cho quyền uy chí tôn cửu giới.
Thời điểm Nhân Hiền Kiếm tỏa sáng, bất kể là ai nhìn thấy cũng phải kính sợ, trong tay Long Ngạo Thiên càng trở nên khác biệt.
– Chỉ sợ ngươi không có cơ hội này!
Lý Thất Dạ cười to sau đó bước tới phía trước, “Loong coong” một tiếng thật lớn, thiên địa ấn hóa thành Minh Nhân Đao.
Mọi người cũng không biết bổn mạng chân khí của Lý Thất Dạ là cái gì, nhưng hắn nhìn thấy thiên địa ấn hóa thành Minh Nhân Đao cũng làm bọn họ ngoài ý muốn.
– Ăn ta một đao.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, “Loong coong” một tiếng, đao minh thiên địa, Minh Nhân Đao lập tức sáng như tuyết, chiếu sáng vạn pháp, chiếu sáng đại đạo.
Chỉ trong nháy mắt, Minh Nhân Đao ra tay, Lý Thất Dạ ra tay thập phần tùy ý, dường như chỉ tùy tiện một chiêu mà thôi, không có chuẩn bị gì, chỉ bình thường như thế.
Lý Thất Dạ chém một đao tùy ý, mọi người ngây ngốc, Lý Thất Dạ này quá kiêu ngạo, hoàn toàn không đặt Long Ngạo Thiên vào trong mắt, ra tay là tùy ý như thế. Dường trước mặt hắn không phải Long Ngạo Thiên tuyệt thế vô song, dường như chỉ là a miêu a cẩu mà thôi.
Nhưng một đao tùy tiện này lại làm cho thiên địa không đao, một đao ra, vạn pháp diệt, một đao ra, thiên địa hủy.
Dưới một đao này, tất cả quy nguyên, tất cả đều trở nên hỗn độn, dưới một đao này không có thống khổ, không có tuyệt vọng, tất cả rất tự nhiên, tất cả vô cùng chất phác, dưới một đao này, cho dù chết cũng mỉm cười.
Nhất Đao Cầu Nhân, Minh Nhân Đao Thiên Diệt! Nhất Đao Cầu Nhân, tên như ý nghĩa, cho dù tử vong dưới đao này cũng không cảm thấy thống khổ, dưới một đao này, tất cả đều được giải thoát, giống như đạt được siêu độ.
Thời điểm đao này xuất hiện, không biết bao nhiêu người nhắm mắt lại, vào giờ phút này bọn họ cảm thấy tử vong không đáng sợ, thậm chí khát vọng một đao kia chém lên cổ mình, chính mình giải thoát, bản thân đi về hướng tử vong.
Những cường giả sau khi nhắm mắt lại lập tức cảm thấy thư thái, nhưng tồn tại Thần Hoàng sau khi nhắm mắt lại, đại dạo bản thân kêu vang, đạo tâm kiên định đã kéo bọn họ trở về.
Thời điểm phục hồi tinh thần, ngay cả Thần Hoàng sợ hãi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ngay cả đạo tâm kiên định như bọn họ lại có khuynh hướng tự sát, nếu như nói một đao kia do Minh Nhân Tiên Đế vận dụng, như thế sẽ là cảnh tượng đáng sợ đến cỡ nào!
– Giết —
Đối mặt với một đao “Nhất Đao Cầu Nhân”, Long Ngạo Thiên cũng không sợ, thét dài một tiếng, Nhân Hiền Kiếm hoành thiên.
Thiên Diệt, đây là một kích mạnh nhất của Nhân Hiền Kiếm, dưới thân kiếm, vòm trời nứt vỡ, chỉ thấy Nhân Hiền Tiên Đế giá lâm, mang theo vô số thiết kỵ quét ngang vạn vực thập phương, bọn họ là tồn tại kiên định nhất thế gian, có thể ngăn cản tất cả công kích, đồng thời lực lượng bọn họ có thể nghiền áp thế gian, bọn họ xua tan hắc ám, mang đến quang minh cho cửu giới.
Vào lúc này, tất cả mọi người có một loại ảo giác, vào giờ phút này Nhân Hiền Tiên Đế và thiết kỵ vô địch chính là phòng tuyến của Nhân tộc, dường như bọn họ tồn tại sẽ thủ hộ Nhân tộc.
Ý chí Tiên Đế như vậy làm cho chúng sinh phải cúng bái, vô số tu sĩ không chịu đựng nổi trước ý chí này, đều nhao nhao quỳ rạp xuống đất, trong thời gian ngắn sinh ra kính ý thật lớn.
“Phanh ——” một tiếng, chỉ trong thời gian ngắn đao và kiếm va chạm với nhau, lúc này thời gian như dừng lại.
Đều là Thiên Diệt, thời điểm hai Thiên Diệt đối kháng lẫn nhau, hủy diệt khắp nơi, vô số ngôi sao cực lớn nứt vỡ, lập tức tan thành mây khói, cảnh tượng này làm vô số người hít thở không thông.