Tuy nhiên, rốt cuộc thì Đường Linh cũng không phải là nhi nữ bình thường. Biết Lý Phong đang dùi mài chuẩn bị thi vào trường đại học quân sự, cô lặng lẽ đứng sang một bên... Chi bằng cứ để số mệnh quyết định, nếu Lý Phong thi đỗ thì cô sẽ có lý do chủ động tiếp xúc với hắn, còn nếu thi trượt... có lẽ cũng xem như cái mà người xưa gọi là có duyên không phận vậy...
Nghĩ ra cách giải quyết, tâm trạng Đường Linh nhẹ nhõm hẳn. Sự thực thì cô có rất nhiều việc phải làm, mặc dù không phải ôn thi như Lý Phong và Mã Khả nhưng dự án hợp tác với quân đội của GAD còn khiến cô bận bịu hơn. Tuy không trực tiếp tham gia sản xuất, nhưng công đoạn nghiệm thu sản phẩm lại không thể thiếu Đường Linh được.
****************
Buổi tối...
Lý Phong ôn tập một mình trong thư viện, Mã Khả kêu mệt đã về trước. Dù sao thì ngồi học cả buổi chiều với gã cũng là chuyện phi thường rồi...
Sau khi Mã Khả đăng ký thi vào Học viện Alan, cha mẹ gã vui không thể tả, cảm ơn Lý Phong rối rít... Mã tiểu tử vốn không hề nuôi chí lớn, xem ra bây giờ đã biết suy nghĩ nghiêm túc, bậc cha mẹ muốn không ủng hộ cũng không được...
Nhà Mã Khả không thiếu tiền, nhưng thời đại này một gia đình không có người trong quân đội quả thực là khó làm việc... Nếu như con trai họ vào được Học viện Alan, sau này tốt nghiệp chạy chọt kiếm một chức gì đó trong chính quyền, phối hợp với việc kinh doanh của gia đình, tương lai hẳn không đến nỗi nào...!
Cha mẹ Mã Khả rắp tâm gây dựng ngay từ bây giờ, đặc biệt mời một số nhân viên chính quyền đến ăn cơm. Tuy không nhất định có ngay tác dụng gì, nhưng chí ít mấy người đó cũng nhớ được cái mặt cậu quý tử của họ...
Lý Phong không quan tâm đến những chuyện đó, miệt mài cắm đầu vào sách vở... Lịch sử quân sự đúng là thứ chết dẫm, vì sao cứ phải ghi nhớ những ngày tháng con số vô bổ kia? Lại còn một đống người chết từ đời tám hoánh nào nữa! Mặc dù chán hơn cả con gián nhưng thi vẫn cứ là thi, hắn đành nghiến răng nhai đi nhai lại...
Vừa đi vừa đọc, tận dụng chút thời gian, dù sao thì bóng tối đối với Lý Phong cũng chẳng ảnh hưởng gì.
“Năm 2155, tiến sĩ Benjamin Robert phát minh lý thuyết ứng dụng năng lượng mới, một bước tiến dài của khoa học kỹ thuật…”
Trong mắt Lý Phong chợt lóe lên một tia hàn quang, nhưng bước chân vẫn không hề đổi nhịp, miệng lẩm bẩm đọc mấy trang sách lịch sử. Trong khi ở cách đó không xa, một bóng người đang lặng lẽ tiếp cận...
***********
Lần đầu tiên được Thiếu tá đại mỹ nhân đích thân giao nhiệm vụ, vậy mà gã lại chẳng hiểu mô tê gì. Đường đường một đội viên đặc chủng TIN lại phải ra tay đối phó một học sinh phổ thông, có nhầm lẫn gì không vậy...?
Dù sao mệnh lệnh là mệnh lệnh, không hiểu vẫn phải chấp hành. Một quân nhân, phải tuyệt đối phục tùng lệnh thượng cấp!
Quan sát một lúc gã có thể chắc chắn, người này đích thị là một học sinh bình thường, thậm chí còn là loại đầu óc ngu si. Nhìn bộ dạng ngờ nghệch học vẹt của hắn ta thì không khó nhận thấy, thế giới này lại sắp có thêm một phường giá áo túi cơm...
Jason đã toan ra tay, nhưng đúng vào lúc gã chuẩn bị áp sát, mục tiêu đột nhiên mất hút...
Chỉ một thoáng sơ hở khi chuyển từ theo dõi sang tấn công, đối phương sao có thể biến đi được...?
“Anh này, anh đang tìm tôi sao?”
Lý Phong khoác chiếc ba lô học sinh, cười vui vẻ nhìn vào kẻ bám đuôi... Trên thân thể tên này ẩn hiện sát khí, rõ ràng đã từng giết người...
Jason biết đã bị vẻ ngoài của đối phương đánh lừa, không trả lời mà ra đòn nhanh như chớp, tay vung lên toan khoá họng Lý Phong...
Gã nhanh, nhưng Lý Phong còn nhanh hơn... Nếu đối phương không có ý giải thích, vậy thì sẽ bị phán định là địch nhân!
Đối với địch nhân chỉ có một chữ...
Giết!
Sở dĩ Jason vào được TIN (Biệt đội đặc nhiệm Liên bang) là bởi khả năng chiến đấu tay không ưu việt, từng hạ cả cao thủ quyền anh xã hội đen tại thành phố gã sống, nhưng lúc này sát chiêu của Jason lại đánh vào khoảng không...
Hụt chiêu đầu, gã toan ra chiêu thứ hai, tuy nhiên khí thế của tên học sinh kia đã hoàn toàn biến đổi... Thân hình lù khù chợt phát ra sát khí kinh người, nháy mắt khiến lông tóc toàn thân Jason dựng đứng… Đây không phải sát khí của kẻ giết người lặt vặt, mà là khí thế một quân nhân lão luyện sa trường... Tên học sinh kia nhìn thế nào cũng không quá hai mươi tuổi, làm sao có thể là quân nhân được chứ?
Lý Phong không nghĩ nhiều như đối phương. Lâm trận là đánh đến cùng, đó gần như đã thành phản xạ bản năng của hắn... Một cú quay người, khuỷu tay của Jason đã bị vặn chẹo, nhưng gã nghiến răng không kêu lên một tiếng...
Lý Phong lạnh lùng nhìn gã "tù binh", ánh mắt cảm giác như có thể nhìn xuyên vào óc đối phương. Cũng rất nhanh chóng, thứ sát khí kinh người ấy đã biến mất, tuy nhiên nét mặt vẫn lạnh như nước đá...
“Anh ra tay hiểm độc có thừa nhưng sát khí không đủ, chứng tỏ không muốn giết tôi. Bất kể là ai hay đại diện cho ai, đừng dây vào tôi một lần nữa! Lần sau sẽ không may mắn thế đâu!”
Nói đoạn khoác balô ra sau lưng, bỏ đi, bên tai Jason lại văng vẳng tiếng đọc bài đều đều...
Nếu trên mặt đất có một khe hở, chắc chắn Jason đã chui tọt xuống rồi. Đường đường là một đội viên đặc nhiệm TIN, lại để một tên học sinh giỡn mặt... Tuy kinh ngạc bởi thực lực của đối phương, nhưng Jason rất không phục. Chỉ là vừa rồi ta đã quá sơ ý, dù sao thì bây giờ cũng hiểu tại sao Thiếu tá lại làm chuyện này!
Jason từ từ co vai điều chỉnh góc độ, tay hướng xuống đất giật mạnh..."Rắc" một tiếng, khớp tay về vị trí cũ. Gã xoa nhẹ cổ tay, quan sát xung quanh một hồi rồi bật máy liên lạc...
**********
“Chị Chu, chị lại chuẩn bị đi đâu à?” Đường Linh nhìn Chu Chỉ, hỏi nhẹ.
Chu Chỉ nhìn thoáng qua máy liên lạc, sắc mặt khẽ biến đổi nhưng ngay tức khắc nở nụ cười tươi rói: “Đúng thế, chị thật muốn được trở lại thời học sinh, tiếc là thân bất do kỉ... Chị có việc phải đi một chút!”
Rời biệt thự Đường gia, chiếc xe đệm từ băng băng phóng đi, chẳng mấy chốc đã vào trong một toà nhà. Nhìn bên ngoài đó là một xưởng in, nhưng sau khi qua mấy lần cửa, một bức tường chợt tách ra. Chu Chỉ bước vào, bức tường lập tức khép lại...
Các công nhân vẫn cặm vụi với công việc của mình, cứ như thể người vừa bước vào chỉ là một khối không khí...
Jason đã chờ sẵn bên trong, thấy Chu Chỉ lập tức đứng nghiêm chào. Chu Chỉ không nói gì, bật ngay màn hình... Hóa ra toàn bộ quá trình Jason bám theo giao đấu với Lý Phong đều được bí mật ghi lại.
Khoé miệng Chu Chỉ khẽ hé một nụ cười, Jason nhìn mà không khỏi ngây ngẩn, song lập tức lại hốt hoảng thu niết tinh thần...
Thực lực của vị Thiếu tá tuyệt sắc này tuyệt đối không thua kém dung mạo của cô ta. Mỗi lần lộ ra nụ cười nhiếp hồn ấy, cũng chính là thời điểm quyết định số phận của con mồi... Thằng nhóc kia xui xẻo rồi, tội nghiệp cho hắn...!
“Cho tôi biết nhận xét của anh?”
Biết đội trưởng không thích loại người đầu óc ngu si tứ chi phát triển, Jason trầm tư một hồi mới nói vẻ cân nhắc: “Cao thủ, sát khí rất mạnh, khả năng quan sát không tồi. Nhưng nếu cho tôi thêm một cơ hội, nhất định tôi…”
Chu Chỉ khoát tay ngăn gã lại: “Tôi biết anh chấp hành mệnh lệnh nhưng không dùng hết sức. Cũng may đối phương cũng không dùng hết sức! Nếu giao chiến thật sự, trong vòng 10 chiêu anh sẽ chết trong tay hắn!”
Jason bất bình toan phản bác, nhưng nhìn sắc mặt của Chu Chỉ đành im thít...
“Về vị trí, chuyện này xem như không xảy ra!”
“Rõ, đội trưởng!”
Nhìn đoạn băng Lý Phong ra tay, Chu Chỉ càng cảm thấy thú vị. Tuy Jason chỉ là một đội viên cấp thấp, nhưng TIN làm gì có ai kém cỏi? Thất bại thảm hại của gã thật sự là chuyện hết sức bất ngờ, ánh mắt lạnh lùng lúc ra tay và bộ dạng ngờ nghệch khi đọc sách của Lý Phong là hai trạng thái hoàn toàn trái ngược... Xem ra cảm giác của Đường Linh không sai, thậm chí có thể vừa phát hiện được một kho báu khổng lồ nữa...
Chu Chỉ ấn nhẹ vài nút bấm, màn hình thay đổi, xuất hiện lý lịch của Lý Phong... Càng xem Chu Chỉ càng kinh ngạc... Tiểu tử họ Lý này, không ngờ thành tích lại kém cỏi như vậy!
Chỉ có một điều đáng chú ý... ngay từ cấp hai hắn đã bắt đầu luyện tập, lập chí làm một Chiến sĩ cơ động. Tiếc là tư liệu không có gì chi tiết, chủ yếu nói về quá trình học tập của Lý Phong, trong khi hai ngày nằm viện vì sao băng lại hoàn toàn bị bỏ qua...
Vì không phát hiện ra bất kì thương tích nào nên bệnh viện địa phương không đưa hai ngày đó vào hồ sơ sức khỏe, vậy là sự kiện then chốt đã lọt lưới...
Có một bạn chí cốt là Mã Khả, tên Mã Khả này gia đình cũng xem như có chút thực lực, nhưng chỉ là vì cha mẹ hắn kinh doanh... Một thằng nhóc bình thường đến tầm thường, làm sao luyện được thân thủ như vậy chứ?
Càng nghĩ Chu Chỉ càng tò mò... Cũng may dự án đã vào giai đoạn cuối, công việc giám sát không còn nhiều, chi bằng tìm hiểu tiểu tử kỳ lạ này một chút...
***********
“Hây hây hây... chết tiệt! Sao mình cứ quên mất thế nhỉ? Nguy to, sách đều nuốt cả vào bụng rồi, làm sao bây giờ đây...!”
Lý Phong vò đầu, thiểu não nhìn lên mặt trăng... Những tháng ngày này, thật còn khổ sở hơn cả khi bị Ma Quỷ Kim huấn luyện...