Đương nhiên, gọi là "Chiến sĩ cơ động" ở đây cũng vẫn chưa phải là Chiến sĩ cơ động thật sự. Lý do rất đơn giản, là tiền... Một cỗ robot cơ động, dù giữa thế kỷ hai mươi ba vẫn là đồ quý giá, nhỡ tay làm hỏng thì chi phí sửa chữa không biết lớn đến thế nào. Vậy nên trong quân đội cũng phải áp dụng huấn luyện mô phỏng, tương tự như game Chiến tranh vũ trụ...
Có điều mô phỏng trong quân đội cũng có nhiều cái khác, chẳng hạn buồng lái được làm y như thật, tiêu hao thể lực người điều khiển cũng chẳng khác gì so với thực chiến. Điều khiển Chiến sĩ cơ động có thể bằng robot thật, nhưng khi giao đấu thì phần lớn đều là mô phỏng. Chỉ vào những dịp đặc biệt mới sử dụng máy thật khi tập trận, và thường thì đều do các công ty lớn như GAD ủng hộ thiết bị...
Còn một trường hợp nữa, thử nghiệm thiết kế mới. Lúc đó chắc chắn phải dùng robot thật, thông qua thực chiến để tìm hiểu liệu có vấn đề gì cần khắc phục hay không, bởi nếu chỉ mô phỏng thì không thể nào phát hiện được.
.............................
“Tùy thôi!” Lý Phong thản nhiên khẽ nhún vai.
“Đấu cả hai!” Salta gằn giọng. Đối thủ hiếm có, thật không thể bỏ qua... Lý Phong chỉ là phần khởi động, sau khi giải quyết xong Lý tiểu tử hắn ta còn muốn khiêu chiến mấy giáo quan này nữa. Xem mấy luồng sát khí vừa rồi thì biết, những người này tuyệt không phải tầm thường...
“Được, hai người chuẩn bị đi!”
Vừa nghe nói có thi đấu, đám chiến binh đang tập luyện kia liền vô cùng phấn khích. Tuy không mấy tin vào hai tên sinh viên non choẹt này, nhưng một trong hai tên lại là người nhà Loki... Hơn nữa nhìn thái độ cẩn trọng của Thiếu uý thì chắc phải có gì đó đáng chú ý...
Thực ra chính Tiger cũng đang hồ nghi, bởi lẽ người mà Thiếu tá lệnh cho y lưu ý không phải Salta mà là cái tên Lý Phong lạ hoắc kia. Tiểu tử này hiển nhiên không tồi nhưng màu da hết sức bình thường, không hề có cái vẻ nắng gió của người đã trải qua huấn luyện. Salta thì khác... cởi áo ra, người hắn chỗ nào cũng thấy vết chai vết sẹo, kết quả của vô số những lần đày ải trên thao trường.
So với thân hình vạm vỡ sẵn sàng bùng nổ của Salta, cơ thể Lý Phong chỉ có thể xem là rắn chắc, không sao nhìn ra sức mạnh tiềm ẩn ở chỗ nào.
Dù sao đây cũng chỉ là thi đấu hữu nghị nên Tiger không mấy lo lắng, nhưng y cũng cẩn thận sai người đem đủ dụng cụ bảo hộ và ra lệnh không được tấn công yếu huyệt. Chủ yếu Tiger vẫn lo cho Lý Phong, không hiểu hắn có chịu được một đấm của Salta không.
Chuẩn bị xong, Lý Phong cùng Salta bước lên đài đấu trong tiếng reo hò cổ vũ của "khán giả". Tuy mới là lần đầu tiên gặp mặt nhưng mấy chiến sĩ kia đã xem hai gã như người của họ, rất hào hứng cổ vũ cả hai bên.
“Lý Phong, một khi chiến đấu là tôi sẽ không nương tay. Đừng nghĩ mấy tấm bảo vệ này chắn được hết lực đánh của tôi, tốt nhất cậu hãy chuẩn bị tâm lý trước!”
Ánh mắt Salta bắt đầu long lên hừng hực, Lý Phong thản nhiên khoát tay, tỏ ý "xin mời".
“Bắt đầu!” Cánh tay Tiger chém mạnh xuống ra hiệu. Trận này y đích thân làm trọng tài, thực ra mục đích chính là ở gần bí mật quan sát gã Lý Phong kia. Nhiệm vụ Thiếu tá đã giao, không thể không nghiêm chỉnh thực hiện.
Salta không hề hùng hục lao vào mà trước hết làm mấy động tác đảo người nghi binh. Một khi đã xác định Lý Phong là đối thủ đáng giao đấu, tất nhiên hắn ta không thể quá khinh suất.
Trong khi đó Lý Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề cử động, thậm chí dường như không cả có ý phòng ngự. Hai tay hắn bình thản khoanh trước ngực, mắt nhìn chếch về phía xa... Hoàn toàn không phải là Lý Phong khinh địch, trái lại tinh thần và cơ thể hắn đã hòa thành một thể thống nhất, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Dù sao kinh nghiệm thực chiến của hắn là gần như bằng không, huống hồ đối thủ lại có xuất thân kinh người như vậy... cẩn thận một chút là tốt nhất.
Cái chiến sĩ ngồi xem không khỏi phải nhíu mày... Bất kể khí thế, hành động hay kinh nghiệm chiến đấu, Salta xem ra đều mạnh hơn hẳn tên Lý Phong kia. Đối đầu giao chiến, làm gì có kiểu đứng trơ ra như vậy? Tiểu tử này đọc truyện kiếm hiệp nhiều quá thành ngộ chắc?
Liên tục những pha đảo người, đối thủ vẫn không một phản ứng, Salta quyết định tấn công...
Thăm dò chăng? Không bao giờ! Thăm dò không phải là phong cách của Salta, một khi đã ra tay thi phong cách của hắn ta chỉ có một - tấn công vũ bão. Tấn công đến khi đối thủ sức cùng lực kiệt mới thôi!
Cơ thể vạm vỡ của Salta như một viên đại bác lao thẳng đến, tay phải nhằm mặt Lý Phong tung ra một cú đấm cực mạnh. Chiến thuật của Salta rất rõ ràng, trước hết dùng khí thế bão táp áp đảo đối thủ, đoạn nhân lúc Lý Phong hoang mang công thẳng vào nơi hiểm yếu nhất. Salta không sợ đối thủ phản kích lại mà tin chắc chỉ cần một đấm là đánh bay Lý Phong, đây không phải lần đầu tiên hắn ta thành công với chiến thuật này...
Bụp..........!
Vài chiến sĩ reo lên theo cú đấm của Salta, nhưng đột ngột tất cả khựng lại một cách quỷ dị. Hai mắt Tiger loé lên những tia sáng kinh ngạc... Mẹ ơi... Thiếu ta đúng là Thiếu tá!
Lý Phong vẫn điềm nhiên đứng nguyên chỗ cũ, nhưng Salta thì không thể cử động được nữa rồi... Hai hàm răng hắn ta nghiếm chặt, mồ hôi như những hạt đậu từng giọt nhỏ xuống, tâm chí bắt đầu mơ hồ, máu từ từ chảy ra hai bên khóe miệng...
Salta rất muốn giữ tỉnh táo, nhưng cơ thể không chịu nghe theo ý chí, cứ mềm oặt ra...
"Phịch!" Tiếng thân người đổ xuống sàn...
Salta, niềm kiêu hãnh mới của gia tộc Loki đã thất bại như vậy... Thất bại một cách thảm hại và đôi chút khó hiểu...
Tận lúc hôn mê, Salta vẫn không tin đó là sự thật. Còn Lý Phong thì bắt đầu áy náy. Hắn không hề định ra tay nặng như vậy, có điều bị ảnh hưởng bởi không khí xung quanh nên quên mất... Thực ra Salta không tồi chút nào, nhưng làm sao so được với một người đã được văn minh Maya đào tạo chứ!
Salta đổ gục xuống ngất đi, mấy chục chiến sĩ vẫn há hốc miệng ra nhìn... Tiger phản ứng trước tiên, vội vàng gọi người khiêng hắn đến phòng y tế.
“Khà khà, sinh viên Lý Phong đúng là chân nhân không lộ tướng. Chỉ một màn trình diễn vừa rồi cũng đủ thấy, thật xứng đáng là sinh viên tuyển thẳng! Các anh em, vỗ tay chúc mừng Chiến sĩ cơ động tương lai nào!”
Bản thân Lý Phong cũng thích thú không khí đồng ngũ, mỉm cười gật đầu: “Thưa giáo quan, bằng hữu Salta có thể phải nghỉ một thời gian. Nếu không có chuyện gì tôi xin về trước, đợi cậu ta tỉnh lại sẽ tiến hành phần thi đấu Chiến sĩ cơ động.”
“Được, về trước đi!”
“Rõ!”
Lý Phong vung tay chào, cảnh binh tiến đến dẫn hắn ra cửa.
Tiger và bốn giáo quan đứng lặng nhìn theo bóng Lý Phong, ánh mắt đầy vẻ phức tạp...
“Hầu Tử, sở trường của cậu chính là cận thân tốc chiến. Thế nào, nhóc này được chứ?”
Giáo quan Hầu Tử không còn vẻ nghiêm khắc nữa, thay vào đó là ánh mắt của thú dữ khi phát hiện con mồi, tràn ngập vẻ dũng hãn của chiến sĩ...
“Rất lợi hại! Cả sức mạnh, tốc độ đều kinh người, đầu tiên dùng cùi trỏ chặn đứng đòn công của Salta, gần như cùng lúc là cú liên hoàn khoá cổ họng... cao thủ!”
Tiger khẽ gật đầu: “Salta thực ra rất lợi hại, so với các chiến sĩ chúng ta cũng có thể đứng ở top 10, nhưng vẫn không qua được chỉ một chiêu của Lý Phong. Hà hà, người này sẽ còn gây nhiều bất ngờ...!”
“Cá tính của tên này rất đáng chú ý, lúc thì hết sức lão luyện, lúc lại hồn nhiên như trẻ con. Trước khi chiến đấu nhìn chẳng khác kẻ mới vào nghề, nhưng lúc ra tay thì lại vô cùng lão luyện, cứ như đã từng giết không ít người vậy... Lạ lùng thật... đúng là mới gặp lần đầu...!” Đó là lời bình của giáo quan có biệt hiệu Xác Chết mặt lúc nào cũng đơ đơ không một biểu cảm.
Hiển nhiên ai cũng không ngờ, trong số sinh viên khoá này lại xuất hiện một nhân vật như vậy. Dĩ nhiên không ai có ý đánh giá thấp sinh viên của Alan mà ngược lại... Các sinh viên này một khi trưởng thành, chắc chắn sẽ có nhiều người vươn lên đứng trên đầu họ cả về địa vị cũng như thực lực, nhưng dù sao hiện giờ họ vẫn còn là những cây non đang học lớn... Chỉ là không ai ngờ, trong số mầm non ấy lại đột nhiên hiện ra một gốc đại thụ thực sự...
Không phải là hết sức kỳ lạ sao?