Sau khi uống một cốc nước lớn, Lý Phong sảng khoái muốn tắm rửa đọc sách, nhưng tiếng chuông cửa lại vang lên. Kỳ quái, người nào vậy chứ, Mã Khả lúc này còn không biết đang tán gái ở nơi nào, hơn nữa hắn không thể nào mà gõ cửa như vậy. Đường Linh?
Cửa mở, quả nhiên là khuôn mặt tươi cười đang đỏ bừng của Đường Linh.
"Làm gì mà nhìn người ta dữ vậy, chẳng lẻ để người ta đứgn ở cửa sao?"
Lý Phong vội vàng kéo Đường Linh vào, đây là lần đầu tiên Đường Linh đến phòng của hắn, cho nên cũng khá bất ngờ, Lý Phong dù sao cũng là con trai, chủ động cũng rất là bình thường, mà Đường Linh lại chủ động đến chỗ của hắn, quả thật có chút bất ngờ.
“Sao mặt của em lại đỏ vậy?"
Mặt Đường Linh đỏ là do hai nguyên nhân, một là do lần đầu tiên chủ động đến ký túc xá nam, hơn nữa dọc theo đường đi gặp gặp mấy người cùng trường cũng nhìn chằm chằm vào nàng, quan hệ giữa hai người dĩ nhiên là rất nhiều người biết, hơn nữa danh tiếng của hai người, cả trường sợ rằng số người không biết cũng vô cùng ít, nhất là là tên Lý Phong kia, trước kia chưa từng nghe thấy tiếng, vừa vào trường đã hạ thấy uy thế của mọi người rồi, ngay lại lễ khai giảng Chu Chỉ đã làm cho mọi người phải nhìn hắn với con mắt khác, cùng với biểu hiện đặc biệt thần bí trong đợt huấn luyện quân sự vừa rồi (hạng mục huấn luyện cụ thể vẫn không được công bố ra ngoài), ngoài ra lại có bạ gái là công chúa nhỏ của GAD, nếu Lý Phong nói hắn là Hoàng tử, sợ rằng cũng có người tin.
Mà một nguyên nhân khác là, "Phong ca, anh có xem không, vừa rồi, Chiến sĩ Đao Phong biểu diễn, thật là lợi hại, thật sự không cách nào tưởng tượng một thiếu tướng sử dụng ảo tưởng chiến cơ cấp bạch kim lại thảm bại trong tay một tên lính trơn, thật sự quá tuyệt vời".
Đường Linh như là một đứa nhỏ vừa vỗ tay vừa nói, mỹ nữ này trông rất hưng phấn.
Lý Phong thật sự là dở khóc dở cười, hắn đương nhiên cũng không thể tự ghen tỵ với chính mình, chỉ bất quá không ngờ trò chơi này đối với Đường Linh lại có sức hấp dẫn đến như vậy, thật sự là bất ngờ.
Nhìn vẻ mặt của Lý Phong, Đường Linh còn tưởng rằng Lý Phong ghen, liền cầm lấy tay Lý Phong "Đừng tức giận mà, người ta chỉ là cảm thấy được nhiệt huyết của chiến đấu, rất hào hứng, anh không biết chứ tên Hải tặc Dao Nhọn kia rất ghê tởm, hay miệt thị nữ tính của phái nữ!" Thấy vẻ mặt của Lý Phong vẫn không có gì thay đổi, Đường Linh huơ huơ tay "Nam tử hán đại trượng phu, không thể nhỏ mọn như vậy, hơn nữa Chiến sĩ Đao Phong kia là nam hay nữ, có trời mới biết được".
"Ồ, nói như vậy, nếu như người ta tuổi trẻ đẹp trai, em cũng có ý sao?"
Thấy Đường Linh gấp rút như vậy cũng rất thích thú, Lý Phong không nhịn được liền chọc ghẹo.
Đường Linh chu miệng "Hừ, nhỏ nhen, tính tình xấu quá… Cùng lắm là, lát nữa đền cho anh…"
Nói đến khúc sau thanh âm vừa nhanh vừa nhỏ, làm cho công chúa nhỏ của GAD thấp giọng năn nỉ như vậy, Lý Phong cũng chưa từng thấy nên cũng có chút đau lòng, hắn hiểu rất rõ Đường Linh, mặc dù sinh ra trong một tập đoàn lớn, khó tránh khỏi có chút tính tình công chúa, nhưng chưa bao giờ đối với hắn thái quá, hơn nữa sau khi hai người xác định quan hệ, vẫn chưa từng thể hiện sự tự tôn của bản thân một chút nào.
"Ha ha, Linh nhi ngoan, đây là em nói đó nha, lát nữa cũng đừng có mà đổi ý" Lý Phong cười nói, Đường Linh vừa nhìn đã biết bị dụ rồi.
"Xấu xa, đồ xấu xa, cứ tìm cách khi dễ người ta, hừ, người ta không đáp ứng!"
Đường Linh thẹn thùng dậm chân, Lý Phong tháy vậy cũng rất là vui vẻ, nhưng… việc mình là Chiến sĩ Đao Phong rốt cuộc có nên nói cho nàng biết không, nếu như Đường Linh không đề cập tới việc này thì thôi, đã nói nhiều như vậy, mình mà dấu diếm nữa hình như cũng không hay, sau này bị nàng phát hiện nói không chừng sẽ làm cho Linh nhi tức giận, ngay cả việc bản thân có thể chịu được trọng lực tám lần cũng đã nói cho nàng biết, bí mật Chiến sĩ Đao Phong cũng không đáng là gì.
Đại tiểu thư GAD không quan tâm đến ánh mắt của thế tục mà chịu ở cùng với mình, cũng đã hiến lần đầu tiên trân quý cho mình, bản thân thật sự có chút hẹp hòi rồi, Lý Phong sực tỉnh!
Bất kể tương lai như thế nào, ít nhất bây giờ Đường Linh cũng toàn tâm toàn ý với hắn, hắn lẽ tất nhiên là phải bảo vệ nàng, yêu thương nàng.
"Khụ khụ, Linh nhi không nên tức giận, anh sẽ làm cho tiểu tử Chiến sĩ Đao Phong kia tới dâng nước chịu tội với em được không?"
"Hừ, lại hoa ngôn xảo ngữ, nói cho anh biết, chỉ là thích phong cách của Chiến sĩ Đao Phong thôi, đối với bản thân hắn thì thật sự không có hứng thú!"
Đường Linh chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói.
"Phải không, một chút cũng không có hứng thú?" Lý Phong tiếp tục cười nói.
"Được rồi, người ta thừa nhận, cũng có một chút, người bình thường đều như vậy mà".
"Anh không nên ghen, không nên vội vả biểu lộ như vậy, ha ha" Cho dù Chiến sĩ Đao Phong không phải là mình, Lý Phong cũng sẽ không ghen bóng ghen gió như vậy.
"Chu tỷ tỷ nói, con trai, nhất là khi còn trẻ tuổi, rất là hẹp hòi… em không có nói là anh hẹp hòi à nhen…" Đường Linh vội vàng ôm miệng lại, cẩn thận liếc nhìn Lý Phong.
Quả nhiên, là Chu Chỉ yêu nữ này, xem ra phải cảnh cáo cô ta một chút mới được, Linh nhi trong sáng như vậy, cũng bị nàng ta dạy bậy.
Lý Phong lấy một ly nước, rất trịnh trọng đặt ở trước mặt Đường Linh "Mời dùng".
"Sao vậy, em không khát mà".
"Anh không phải đã nói sao, phải bắt tiểu tử Chiến sĩ Đao Phong kia dâng nước cho em mà".
Lý Phong cười cười nhìn Đường Linh đang ngây ra .
"Phong ca, … anh là Chiến sĩ Đao Phong?"
Đường Linh cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, Lý Phong vội vàng bịt miệng nàng lại, A Di Đà Phật, nếu như để cho những người khác biết, cuộc sống của hắn sau này sẽ khổ rồi, con đường của một quân nhân và một minh tinh rất khác nhau, hắn đối với việc kiếm tiền cũng không có hứng thú gì lớn.
"Thật sự là anh sao?" Đường Linh cố kềm chế sự vui sướng, nàng vui sướng cũng không phải vì Lý Phong là Chiến sĩ Đao Phong, mà là Lý Phong nguyện ý đem bí mật này chia xẻ cùng nàng, Lý Phong cho dù danh tiếng lớn như vậy vẫn chăm chỉ cố gắng, từng bước từng bước thực hiện mục tiêu của mình, mà không bị danh tiếng cùng tiền bạc mê hoặc.
Lý Phong vuốt ve mái tóc Đường Linh "Nha đầu ngốc, Chiến sĩ Đao Phong có gì đặc biệt hơn người chứ".
"Anh có biết anh bây giờ có bao nhiêu người hâm mộ không, nếu như biết anh là học sinh của Alan, hừ, không biết sẽ có bao nhiêu cô gái tìm đến… Cười cái gì mà cười, không cho cười, anh bây giờ là thuộc quyền sở hữa của em rồi!"
Lý Phong sửng sốt, thì ra Đường Linh khi ghen lại có vẻ mặt như vậy, thật sự là quá đáng yêu.
"Ừm, vậy phải xem biểu hiện của em ra sao".
"Cái gì, đồ xấu xa, đồ xấu xa!"
Lý Phong bắt lấy tay của Đường Linh, đem mỹ nữ ôm vào trong lòng, thì thầm bên tai Đường Linh "Quen được em, có được em, đó là điều trước giờ anh không dám mơ đến, không có sự cho phép của em anh tuyệt đối sẽ không tiếp nhận bất cứ tình cảm của ai khác".