Lấy dao kim cương cắt một vòng tròn trên kính xong, Dạ Ưng bắt đầu lắp ráp đồ nghề. Bảo bối của hắn là khẩu laser bắn tỉa có tầm sát thương ngoài 2000m, hắn sẽ nhằm đúng vào lúc cao trào, cũng là lúc Angel xinh tươi rạng rỡ nhất. Giết chết cô để tất cả những tiếng tung hô biến thành khúc ai oán vong hồn.
TV đang truyền trực tiếp khung cảnh náo nhiệt dưới hiện trường, Dạ Ưng liếc mắt nhìn qua, khoé môi lộ một nụ cười lạnh. Nòng súng chầm chậm nhô khỏi lỗ thủng tròn... Hắn có thể chờ đợi hàng giờ, thậm chí hàng ngày để có một thời cơ lý tưởng, như tất cả các sát thủ thượng thặng...
Qua kính ngắm siêu lọc, toàn bộ sân khấu hiện rõ mồn một trong tầm mắt. Ảnh hưởng của gió đối với đạn laser là gần như bằng không, hơn nữa súng đã được lắp thêm thiết bị hội tụ, càng không sợ bị phân tán. Chỉ có nhiệt độ và độ ẩm là ảnh hưởng đôi chút nhưng thời tiết hôm nay vô cùng đẹp, một đêm giết người trong trăng thanh gió mát.
Ánh mắt Dạ ưng đảo một lượt quanh sân khấu. Vệ sĩ à... Hừ, thân thủ có vẻ khá đấy, nhưng làm gì được ta chứ! Người của TIN không xuất hiện, tính khí đỏng đảnh của tiểu nha đầu vừa khéo tạo thuận lợi hết cỡ cho hắn... Nếu Angel đồng ý cho TIN bảo vệ thì rắc rối to rồi...
Dạ Ưng không biết ai là thân chủ của hắn. Hiển nhiên mục đích của người đó không ngoài gây ra tranh chấp giữa USE và NUF, thậm chí có khả năng là thế lực cao nhất của NUF. Chỉ là một ngôi sao ca nhạc thôi, đâu cần thiết phải như vậy....?
Đây tất nhiên không phải điều Dạ Ưng nên suy nghĩ, nghê của hắn chỉ là nhận tiền, giết người và biến... Hừ, tên kia đang làm gì vậy?
Ánh mắt Dạ Ưng dừng lại trên người một thanh niên bộ dạng giống như một sinh viên. Một sát thủ hiển nhiên luôn nhạy cảm với sát khí, Dạ Ưng cũng vậy. Thanh niên kia nhìn qua thì hết sức bình thường, nhưng thâm tâm Dạ Ưng lại dấy lên một cảm giác thấp thỏm không yên...
Hắn đang nhìn mình sao...? Không thể nào, tuyệt đối không thể! Khoảng cách xa như vậy, dù có đổi nòng súng thành nòng pháo thì mắt thường cũng không sao nhìn thấy, chắc chắn chỉ là tình cờ thôi!
Dạ Ưng không ngừng tự trấn an, tâm trạng bất ổn trước giờ hành động là điều tối kỵ. Mới có một lần hắn rơi vào tình trạng đó, cũng là thất bại duy nhất của Dạ Ưng cho đến giờ. Mà nhiệm vụ lần này thì không thể thất bại...
Lý Phong quay người như không có chuyện gì xảy ra, ung dung đi về phía hậu đài, mở máy liên lạc bình thản nói vào micro: “Cô Chu, chúc mừng cô! Đúng là có người đến gây chuyện, ngoài 2000m là một toà cao ốc tên gọi tháp Hoa Thành, trên tầng thứ 70 gì đó có vấn đề...”
Dạ Ưng không hề hay biết, đồng tử Lý Phong vừa co nhỏ lại, võng mạc hiện ra những đường vân như ảo ảnh... Kỹ năng này tuyệt đối không thua kém bộ kính siêu lọc của hắn...
Tại một căn phòng gần đó, không khí lập tức sôi động. Angel tuyệt đối không thể xảy ra chuyện trên đất USE, nhất là lúc kế hoạch Bước nhảy không gian đang chuẩn bị tiến hành.
“Đội trưởng, thông tin có chắc chắn không? Hành động sai lầm sẽ đánh rắn động cỏ.”
“Các anh tiếp tục quan sát, tôi đích thân giải quyết!” Vẻ mặt Chu Chỉ vẫn tươi cười trái hẳn với vẻ nghiêm nghị căng thẳng của thuộc cấp.Đến khi cô ta đi khuất, sắc mặt những người khác mới giãn ra đôi chút.
“Thằng khốn nào để Đội trưởng phải đích thân ra tay, tàn đời rồi...”
“Đã lâu Đội trưởng không đích thân xuất thủ, tôi thật muốn đi xem một cái.”
“Cậu thế nào vậy? Lần trước xem tôi ngủ mê suốt cả tháng trời đó... Nói trộm vía, kính nhi viễn chi là tốt nhất!”
Bất cứ ai ở đây ra ngoài đều có thể xem là đại nhân vật, nhưng đều không giấu diếm vẻ kính nể trước Chu Chỉ, hay nói đúng hơn là kính sợ cô ta...
Chu Chỉ nhanh chóng xuất hiện trước cửa vào Toà nhà Hoa Thành, thản nhiên đi thẳng vào trong. Bảo vệ trông cửa hình như không nhìn thấy gì, vẫn nói cười bình thường. Có điều lúc Chu Chỉ đi qua, hai người không kìm được rùng mình nhìn lên trời: “Sao tôi lạnh quá, vào lấy thêm cái áo!”
“Hây, không tiền khổ thế đấy. Nếu không tôi quyết nghỉ việc đến xem Angel biểu diễn...”
Đang kiên nhẫn chờ đợi, chợt một cảm giác không mấy tốt lành len lỏi vào đầu Dạ Ưng. Hắn quyết định không chờ nữa, chỉ cần Angel vừa xuất hiện là ra tay... Sát thủ luôn luôn tin vào cảm giác của mình, mà cảm giác hiện thời của Dạ Ưng lại mỗi lúc một mạnh...
Những tiếng hoan hô rộ lên trong TV báo hiệu Angel sắp ra sân khấu, đúng lúc ấy lại vang lên tiếng gõ cửa... Chết tiệt!
Dạ Ưng chầm chậm đặt khẩu bắn tỉa xuống, rút súng ngắn từ từ áp sát cửa: “Ai đấy?”
“Thưa ông, khách phòng bên nói ông mở TV ồn ào quá...”
“OK, tôi sẽ vặn nhỏ, đừng làm phiền tôi nữa!”
“Vâng, cảm ơn ông...!”
Rầm........
Cánh cửa nhanh như chớp bật tung, Dạ Ưng giật mình, vừa chuẩn bị bóp cò thì phát hiện cơ thể không sao cử động được nữa. Trước mặt hắn xuất hiện một phụ nữ trẻ, mặt tươi như hoa, và không hề mang một vũ khí nào...
Chu Chỉ nhẹ nhàng đóng cửa, đảo mắt nhìn qua cửa sổ rồi quay sang Dạ Ưng: “Xem ra ngươi chính là Dạ Ưng. Sát thủ hàng đầu à... Đúng là có chút thất vọng...!”
Dạ Ưng lấy hết sức vùng vẫy nhưng chân tay như bị một sợi dây vô hình trói chặt. Hắn biết mình đã đụng phải một nhân vật siêu năng của TIN... Đây là những người đặc biệt được sinh ra bởi đột biến gen, cả USE và NUP đều có. Gặp phải người này xem như đen đủi rồi, nhưng cùng lắm cũng chỉ là chết chứ gì!
Lăn lộn trong cái nghề này kết cục ai chẳng như nhau, chỉ là sớm hay muộn mà thôi!
“Yên tâm đi, ta không bắt ngươi khai đâu. Tuyệt đối đừng nói gì!”
Bàn tay Chu Chỉ chậm rãi đặt lên đầu Dạ Ưng, con mắt hắn đột nhiên trợn trừng vẻ khủng khiếp: “Ngươi, ngươi là.......”
“Hà hà, đã bảo rồi... Đừng có nói, thật không nghe lời gì cả...”
Ánh mắt Chu Chỉ loé lên những tia sáng kì dị, bàn tay hạ dần xuống đầu Dạ Ưng. Khuôn mặt tên sát thủ càng méo đi vì đau đớn nhưng Chu Chỉ cũng không khỏi chau mày... Ý chí tên này xem ra khá mạnh đây...!
Bàn tay ngà ngọc khẽ vung nhẹ, cánh tay bóp cò vốn là niềm tự hào của Dạ Ưng như tự tách ra khỏi cơ thể rơi xuống đất, máu tươi bắn thành vòi, từng giọt từng giọt ngấm xuống thảm như sự sống của Dạ Ưng cũng đang dần tàn lụi...
Những cơn đau dữ dội làm băng hoại phòng tuyến tinh thần của Dạ Ưng, ký ức của hắn bị rút ra như người ta lôi nội tạng một con vật khỏi cơ thể nó. Cảm giác đó dù là ai cũng không chịu đựng nổi... Dạ Ưng rung bần bật, người co rút nhưng không hề phát ra một tiếng kêu...
Tất cả trôi qua trong im lặng. Một lát sau Chu Chỉ từ trong phòng bước ra, vẻ mặt đã trở lại trạng thái bình thường, bàn tay dính máu cũng đã trở lại trắng nõn..
Dạ Ưng không biết gì, một sát thủ đẳng cấp như vậy lại không hề biết thân chủ của mình là ai, rõ ràng đây là một thế lực to lớn. Thú vị đây... Một triệu đồng Liên bang đổi lấy mạng Angel, quá rẻ...
Tách...... Máy liên lạc bật sáng...
“Có mặt!”
“Cho người đến, xử lý chỗ này đi!”
“Rõ!”
Lý Phong à Lý Phong, ta càng lúc càng khoái cậu rồi. Rốt cuộc cậu từ đâu ra chứ?!
**************
Angel trong tạo hình một thiên sứ từ trên trời đáp xuống, kết hợp với hiệu ứng không gian ba chiều tạo ra một khung cảnh rực rỡ không thể nào quên. Nhà thi đấu chìm trong bầu không khí tràn ngập niềm vui. Vô số hoa tươi và tiểu tiên nữ khác xuất hiện, nhưng trước mặt Angel chỉ là những vật điểm xuyết...
Tiếng nhạc vang lên, rồi giọng hát không thể so sánh của ca khúc “Thiên sứ giáng phàm” đã làm nên tên tuổi của Angel. Kết hợp với môi trường xung quanh, khán giả cảm giác như bước vào thiên đường thực thụ...
Một cảm giác tận hưởng vô bờ bến, rất tự nhiên mọi người hoà nhịp cùng hát, có cô gái còn gào thét liên hồi như lên cơn động kinh. Cảm tưởng như chỉ có như vậy mới phát tiết hết nhiệt lượng trong linh hồn...
Mỗi người đều đang tận hưởng sự truyền cảm của Angel, thậm chí cả những nhân viên cũng say mê lắng nghe. Chỉ Lý Phong là hoàn toàn trái ngược, lạnh lùng một cách dị thường. Cơ thể hắn thả lỏng hết mức, hai mắt lim dim tiếp nhận thông tin của ngoại giới. Sau khi cùng Angel trốn ra ngoài chơi đêm, áp lực của Tiểu thiên sứ đối với hắn đã giảm đi không ít, đúng là tốt cho cả hắn và cô bé. Bằng không lúc nãy chưa chắc Lý Phong đã phát hiện ra nguy hiểm trên ngôi nhà cao tầng kia...
Angel vẫn uyển chuyển thánh thót trên sân khấu. Giọng hát hớp hồn người, ngôn ngữ cơ thể cũng không hề thua kém, mọi khổ luyện của Tiểu mỹ nhân hôm nay đã được đền đáp xứng đáng.
Chu Chỉ cũng đang xem, xem rất chăm chú, khoé miệng khẽ nở nụ cười. Có điều người cô ta đang xem là... Lý Phong!
“Đội trưởng, tiểu thư Angel gia nhập TIN của chúng ta, khẳng định cũng rất có tiền đồ.”
“Hà hà, đúng vậy. Sức mê hoặc tinh thần mạnh như thế......”
Chu Chỉ khẽ nghiêm mặt: “Bớt lôi thôi đi! Lành sẹo là quên đau ngay hả? Tin tức không phải của chúng ta, đủ mất mặt chưa?”
Mấy đội viên im bặt, cúi đầu xuống, họ không biết Đội trưởng có thông tin đó từ đâu. Một địa điểm lớn như thế, nhân số lại không đủ, muốn tìm một sát thủ đơn độc đâu phải chuyện dễ dàng, nhưng đúng là đã tìm được... Thực sự không biết đó là ai, chắc phải phải là một tổ chức tình báo chuyên nghiệp...!
Giọng ca Angel chuyển từ bài này sang bài khác, trong nhà thi đấu vẫn không ngớt tiếng hò reo. Lý Phong dần dần cảm nhận được sức mạnh tinh thần to lớn của Tiểu thiên sứ... Tiểu Kim từng nói về chuyện này nhưng huấn luyện cho hắn thì không thể, có điều cùng với sự rèn luyện tàn khốc cũng như cải tạo cơ thể, tinh thần của Lý Phong đã có những bước tiến đáng sợ, song chính hắn cũng không biết sử dụng nó như thế nào, trên mạng cũng không sao tìm thấy hướng dẫn...
Cho đến nay, thứ Lý Phong có thể làm được chính là lợi dụng nó làm phòng tuyến tinh thần, ví dụ như giữ được bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh, cũng như để cảm nhận thế giới bên ngoài, tìm ra nguy hiểm tiềm ẩn.
Chuyện này đúng là không thể nào mở miệng nói với người khác. Lý Phong vừa không muốn trở thành đối tượng nghiên cứu, cũng không muốn trở thành nhân vật bị theo dõi đặc biệt. Thế thì buộc phải đi đường vòng rồi, xem ra nghiên cứu về mặt này cũng cần một chút cơ duyên...
Lần này về phải nói rõ với Đường Linh, mà hình như khả năng bùng nổ tinh thần của cô cũng không kém. Tất nhiên với thế lực của GAD thì khỏi phải lo Tiểu công chúa bị đem đi nghiên cứu...
Thật không biết Angel lấy đâu ra nhiều sức lực như vậy. Bây giờ Lý Phong đã biết, làm một ngôi sao là không hề dễ dàng. Hắn không phải đang nghe cô hát, chỉ là dùng trái tim cảm nhận. Dần dần tinh thần của hắn tựa hồ đã tự nhiên bắt nhịp với Angel, cảm nhận được hạnh phúc phát xuất từ nội tâm của cô bé... Với Angel, được sống chính là điều tốt đẹp nhất, cô bé khao khát hoà bình, nguyện cứu giúp những người lâm vào khốn cảnh... Đúng là một thiên thần thực thụ!
Tâm hồn Angel long lanh như pha lê, trong mắt Lý Phong cô bé đã trở nên cao lớn hơn đôi chút. Hình ảnh Angel quên mình biểu diễn, sức cuốn hút mà cô bé thể hiện... một phần rất lớn đến từ tính cách kiên định của bản thân, đây tuyệt đối không phải là điều bắt ép mà đạt được.
@};-@};-:5: Mata :5: Mata@};-@};-