Phòng ngự chủ động có khi lại là một tấn công nặng nề với đối phương. Phát súng chiết xạ đó quá hoàn mỹ đến mức Bát liên kích do Lý Phong sáng tạo ra sau này bị che lấp hẳn. Mà cho dù Bát liên kích được chú ý thì e rằng cũng không ai diễn lại được. Sức quan sát, óc phán đoán, và trên hết là khả năng siêu phàm có thể nháy mắt biến ý định thành hành động, những điều đó đòi hỏi trình độ của một cao thủ cấp Tướng quân.
Xem lại các đoạn quay chậm, hết thảy khán giả trong lòng đều rúng động, nhanh chóng phát hiện ra một sự việc khác... Lần bắn thứ tám nòng súng của Chiến Sĩ Đao Phong rõ ràng bị đẩy lệch sang bênh, chứng tỏ chuyện bắn súng mà không bắn người là chủ ý. Thực ra chỉ cần suy luận một chút sẽ thấy ngay vấn đề... Bảy phát trước độ chính xác đã kinh người như vậy thì phát thứ tám sao có thể bắn lệch!
Phải là người hết sức tự tin mới làm làm, quả thật là thiên hạ vô song!
Clip mới của Chiến Sĩ Đao Phong lập tức leo chót vót trên video hitlist, nhưng lần này thì không cách gì chiến được ngôi đầu bảng của Angel. Buổi biểu diễn của cô vẫn còn làm ngất ngây cả nhân loại, nhiều fan trước đây chỉ hâm mộ ở mức trung bình hiện giờ đã trở thành những người say mê bậc nhất. Đó là đảm bảo vững chắc nhất cho điạ vị thống trị của Angel, phải biết rằng dân mộ điệu một khi đã ủng hộ ai hết lòng thì lực lượng đó rất mạnh, clip của Chiến Sĩ Đao Phong cũng rất được ái mộ nhưng chỉ có thể đến vị trí số 2.
Người đặc biệt vui mừng chính là Minky, vì công việc nên cô ta phải nghiên cứu tất cả các clip có khả năng cạnh tranh với Angel, hiển nhiên trận chiến của Đao Phong là một trong số đó. Để chứng tỏ mình không quá quan tâm, cô ta chỉ xem qua một lần, nhưng phải thú nhận rằng... phải cố gắng lắm Minky mới không tự start lại lần thứ hai. Thật lạ lùng, phát súng chiết xạ đó là gì vậy? Có điều dù mạnh hơn nữa cũng chẳng sao, vẫn là Angel giỏi nhất... ha ha ha!
Minky không kìm nổi tràng cười đắc ý, thằng cha Đao Phong này xem ra ngày càng thú vị, nhưng còn lâu mới bằng tiểu Thiên thần của cô ta...
Như mọi khi, các fan của hai bên lại bắt đầu công kích lẫn nhau, nhưng lần này thì phe chiến tranh rõ ràng lép vế. Quả là cũng không có cách nào, người mê Angel đông quá, hơn nữa rất nhiều fan của Chiến Sĩ Đao Phong cũng là fan của Angel, nhưng fan của Angel lại không mấy say mê Vũ chiến.
Tuy nhiên, những người trong cuộc lại căn bản không để ý đến điều này. Với Lý Phong thì Angel giờ đã như một tiểu muội muội, trước đây hay về sau hắn chưa từng có ý định đoạt ngôi đầu bản của cô bé, còn Angel thì căn bản càng không quan tâm đến Chiến Sĩ Đao Phong. Với một người ham mê chiến tranh như vậy cô bé không hứng thú, càng không muốn có liên quan.
Lý Phong rời mạng không bao lâu, Đường Linh đã hăm hở chạy đến. Là sinh viên một Học viện trường quân sự, đương nhiên cô hiểu sâu sắc phong thái của phát súng kinh người đó, thực là quá đoạt hồn người... Đường Linh vô cùng phấn khích vì gã trai của cô quá lợi hại, lại càng xúc động vì trong vô số người hâm mộ Đao Phong, chỉ một mình cô biết hắn là ai.
Mỗi cô gái đều thích chiếm hữu một bí mật nhỏ, huống chi đây có thể xem là một bí mật động trời, lại còn cảm giác độc hưởng nữa chứ!
Lý Phong vừa mở cửa, Đường Linh không quan tâm cửa đã đóng lại hay chưa, lao tới trao ngay một nụ hôn nóng bỏng: “Phong ca thật là giỏi, giỏi lắm giỏi lắm...!”
“Thật sao? Hà hà, mỹ nhân vừa ý là được rồi...” Lý Phong nheo mắt láu lỉnh.
“Xấu quá, người ta nói thật mà mình lại nghĩ bậy rồi...!”
“Oan uổng quá, ta có nói gì đâu...?”Lý Phong nhún vai vẻ vô tội.
“Đồ xấu xa, đồ ma quỷ... nghĩ gì thì tự biết chứ... không thèm nói với mình nữa...!” Đường Linh dù sao cũng không thể mặt dày như Lý Phong, đành phải sớm chào thua.
“À à... không nói nữa hả? Vậy kẻ hèn này đi tắm đây!”
Đường Linh vội kéo hắn lại, dẩu môi: “Đồ nhỏ mọn, nói thì nói, vừa ý chưa?”
“Vậy thì được, chúng ta vừa nói vừa tắm đi... Wánh nhau ra nhiều mồ hôi quá, không tắm làm bẩn tiểu bảo bối thì thế nào...?”
Lý Phong cười ha hả, bế bổng Đường Linh vào phòng tắm. Người đẹp đã liệu trước điều này, tên mặt dày lúc nào cũng vạy, nhưng cô lại… thích mới chết!
Nước từ vòi sen chảy tí tách, Đường Linh nhu mì giúp Lý Phong chà lưng, xem ra tiểu công chúa đang vô cùng cao hứng. Cảnh này mà lỡ lọt ra ngoài thì có đến 99,9999999999999 những người quen biết đều không thể tưởng tượng được, cho dù là Mã Kha e rằng cũng sẽ lên cơn huyết áp... Chuyện lạ, có bạn gái như Đường Linh hiển nhiên ai cũng phải nâng như nâng trứng, đâu có thể mắt công chúa “hầu hạ” như thế… Dùng thuật ngữ võ lâm cổ đại mà nói, nếu dạy được Đường Linh đến cảnh giới này xem như nghệ thuật tán gái đã lên mức lư hỏa thuần thanh rồi... Phải biết rằng, một cô gái chỉ khi vô cùng yêu mới tình nguyện làm như vậy, hơn nữa lại còn cảm thấy hạnh phúc nữa...
Thực sự khó lòng tưởng tượng chuyện như vậy lại xảy ra ở Đường Linh, cả cô trước đây cũng không sao tưởng tượng được, nhưng hiện giờ mọi thứ đều diễn ra rất tự nhiên, như nước đến thác thì tất nhiên phải chảy xuống dưới vậy.
“Phong ca, phát súng đó là thế nào? Bên ngoài thực sự có làm được không?” Đường Linh như một cô bé đáng yêu, đôi mắt đen láy nhìn Lý Phong không chớp.
“Chỉ là chiết xạ thôi mà, sau khi triệt tiêu quang năng ngược chiều sẽ tự nhiên phát sinh ra, để ý rằng súng laser của BS001 và Kỵ sĩ TM dù công suất khác nhau nhưng bước sóng lại tương đương, càng dễ sinh ra chiết xạ...” Lý Phong nói nhẹ nhàng như không.
Đường Linh thì không cho rằng đơn giản như vậy, vẫn mở tròn mắt nhìn hắn: “Ca, ca từ Thổ Tinh tới đúng không...?”
…………..
“Người Thổ Tinh à? Khó nghe quá, cứ như Dracula hay gì gì đó... Ha ha, có quá quan trọng hóa không?” Lý Phong thực sự không coi trọng phát súng đó lắm, Bát liên xạ mới là đáng lưu tâm...
“Đương nhiên là khó rồi, đầu tiên phải phán đoán góc độ, nắm đúng quỹ tích, nhằm trúng thời cơ... Bất cứ khâu nào cũng không dễ làm, cho dù làm được cũng không chắc chắn thành công...”
“Chà, nguời ta cũng không biết nó khó như vậy, thực ra… lúc đó đâu có nghĩ gì nhiều, chỉ nghĩ ra rồi thực hiện luôn thôi. Còn trong thực tế à... chưa thủ bao giờ, có khi khó hơn nhiều!”
Lý Phong thư thái lim dim mắt... Không biết mát xa trong Spa như thế nào, thường nghe Mã Khả kể lại nhưng hắn chưa thử qua. Tuy nhiên “phục vụ viên” Đường Linh cũng tốt chán rồi, bàn tay mềm mại dịu dàng đang xoa khắp người hắn, chỉ riêng điều đó đã là một hưởng thụ không ai có được...
“Ca, từ mai phải bắt đầu tập phản ứng cho người ta!” Đường Linh đột nhiên lên tiếng.
“Hả? Thế là sao?” Lý Phong tò mò nhìn cô, tiểu mỹ nhân chầm chạm áp nguời vào tấm lưng trần của Lý Phong, cảm giác cọ xát khiếu cả hai đều rung lên nhè nhẹ... “Hi hi... ca rất cố gắng nên thành công là tất nhiên rồi, có điều người ta sẽ là Hạm trưởng… Giỏi thế nào thì ca vẫn chỉ là thủ hạ đệ nhất của Đường Linh đại nhân, hi hi...!”
“Hừ, tiểu a đầu tính làm loạn hả? Hừ, phải đét vào mông mới được!”
“Hả? Không được không được, người ta lớn thế này rồi, không được đâu...!”
“Hừ, Thuyền trưởng à... ? Trong bể nước này ta là vua, biết chưa...!”
Bốp…. Tiếng vỗ giòn tan vang lên, nhanh chóng bị âm thanh ngọt ngào thay thế...
.............................
Muốn trở thành một Hạm trưởng liên hành tinh là điều hoàn toàn không dễ, ngoài khả năng chỉ huy, Hạm trưởng phải là một người lái ưu tú. Tuy lái Chiến sĩ cơ động không giống lại Vũ trụ hạm nhưng kỹ năng lại bổ sung cho nhau rất tốt, tự đặt cho mình mục tiêu cao như vậy, đương nhiên Đường Linh phải nỗ lực. Tấm gương luyện tập không mệt mỏi của Lý Phong rất dễ truyền sang người khác, về phương diện này thì thực sự Đường Linh chỉ là học trò nhập môn của hắn mà thôi.
Bước thứ nhất, Lý Phong chọn cho Đường Linh loại chiến cơ như Mộ Tuyết đang lái trong game Vũ chiến, điều này cho thấy rõ Mộ Tuyết đã nghiên cứu rất nghiêm túc. Loại robot này khá giống với chiến cơ dùng trong du hành vũ trụ, yêu cầu sức khoẻ không nhiều mà chủ yếu tập luyện sự linh hoạt và phản ứng...
Thời tiết dần trở nên mát mẻ, kỳ thi học kỳ sắp đến gần. Tất cả tân sinh đều cố gắng chuẩn bị thể hiện bản thân, dù sao đây cũng là lần thi đầu tiên trong trường. Kỳ thi nhập học mấy tháng trước thực sự là vinh quang, nhưng vinh quang đó đã qua rồi, vào trường chính là bước lên vũ đài mới, cuộc chiến đấu phải bắt đầu từ số không.
Có một câu, là lừa hay ngựa, kéo đi rồi sẽ biết!
Phòng đọc lớn trong thư viện càng lúc càng đông, dĩ nhiên tại một nơi như Alan thì điểm thi không phải là tất cả, thành tích cuối cùng được tính tổng hợp từ biểu hiện hàng ngày, luận văn, thậm chí cả hoạt động xã hội cũng tính. Có điều thêm điểm cũng không phải chuyện dễ dàng, tốt nhất vẫn là thi đạt điểm cao.
Lý Phong và mấy bạn hữu không tỏ chút gì căng thẳng, vẫn học tập rèn luyện theo thời biểu quen thuộc, thực sự họ đã vượt quá trình độ học kỳ I này từ lâu rồi.
Lý Phong, Đường Linh, Salta, Lilan Carlos và Mộ Tuyết, năm người đi chung thực sự khiến người ta phải khâm phục. Không ít sinh viên muốn gia nhập hội nhưng không thể có cách nào, trình độ của cả năm đều quá cao, không có bản lĩnh thì phải tự biết thân biết phận.
Trong năm người đó, điểm của Đường Linh là cao nhất, hiển nhiên rồi... Mọi bài báo của cô đều gây chấn động, hơn nữa mới nửa học kỳ đã công bố ba luận văn, người khác thì đến một trang cũng chưa chắc nghĩ được... Kế đến là Mộ Tuyết và Lilan Garros, biểu hiện của hai người này cũng thuộc hàng thượng đẳng, đều có một số luận văn được các giáo viên rất tán thưởng. Còn Lý Phong và Salta thì vô đối trong khoa Chiến sĩ cơ động, việc tập luyện thường ngày đã vượt qua mọi chuơng trình bình thường. Các giáo viên hiểu rõ điều này nên không ép hai gã, chỉ tùy tài mà dạy.
Về phần Mã Khả... Chuyện với Trương mỹ nhân vẫn trồi sụt vô thường như chứng khoán sàn HoSE nhưng thực sự gã đã trưởng thành không ít. Dĩ nhiên Lý Phong không thể để mặc bạn lang thang suốt ngày, những lúc ôn tập đều ốp gã cùng học. Đâu phải thi đậu vào trường nghĩa là đã xong, thi không tốt sẽ phải học lại, học lại vẫn không được là bị đuổi thẳng cánh, lúc đó còn ê mặt hơn là thi vào mà bị trượt...
May mà Trương Sảnh Như rất chăm chỉ ôn luyện, Mã Khả vì muốn lấy điểm với người đẹp nên cũng suốt ngày ôm cặp đến thư viện, khiến Lý Phong tạm yên tâm một chút. Mã tiểu tử này chỉ cần chăm chỉ thì ắt sẽ làm nên chuyện, xem ra gã thật sự thích Trương mỹ nhân, hy vọng có thể được như sở nguyện....
Đương nhiên Trương Sảnh Như biết Mã Kha thích mình, biểu hiện của gã lộ liễu như vậy ai mà không nhận ra. Cô không phải người dễ xiêu lòng, có điều xem ra Mã Khả mọi mặt đều không tồi nên quả thực Sảnh Như cũng có ý xem xét.
Hoàn thành ngày ôn tập, mọi người cùng lên mạng Vũ chiến. Mộ Tuyết và Lilan Carlos tỏ ra rất hăng hái, nhất là Mộ Tuyết. Không khó để thấy cô nàng đang cố gắng thể hiện mình, thực ra đây cũng không phải chuyện xấu, ít ra Lý Phong đang có thêm một trợ thủ đắc lực.
Có quặng mỏ, lại thêm tay nghề của Lam mỹ nhân, việc xây dựng tiến triển vô cùng thuận lợi. Phong Thần Hội tuy mới thành lập nhưng không dán bảng chiêu mộ thành viến, Lý Phong chủ trương phải củng cố nền tảng trước. Hiện họ đã có cao thủ chiến đấu và một số nhân tài về mảng đời sống, nhưng còn thiếu chiều sâu trong đội hình.
Khi tất cả đang bận rộn thì Lý Phong nhận được tin Tháp La đến, có vẻ như gã rất nghe lời Chiến Sĩ Đao Phong nhưng sự thực không hẳn như vậy. Tháp La đã suy nghĩ cẩn thận, cũng không quên theo dõi sát sao cái liên minh gọi là Phong Thần Hội đó, qua mấy ngày hắn mới kết luận rằng bang hội này có tương lai vô cùng sán lạn...
Thực ra một ban hội khi đã mạnh thì mở rộng là điều khá dễ dàng, mấu chốt là có cao thủ tham gia không. Về phương diện vốn thì không thành ván đề, một khi đã là cao thủ thì ai cũng tự nhiên có đủ. Mặc dù là một liên minh không đẳng cấp nhưng Phong Thần Hội hiện giờ thậm chí còn mạnh hơn nhiều liên minh cấp C...