Vừa rồi trong lúc dẫn đạo, Lý Phong cũng đã dò xét tình huống của Chu Chỉ cùng Đường Linh, ở trong tinh thần hải là một giọt chất lỏng màu lam, hẳn là chính là tinh thần lực chủ thể của nàng(Chu Chỉ), mà tại trong tinh thần hải Đường Linh lại là một đoàn sương mù màu tím, hiển nhiên độ tinh thuần còn kém một chút, mà trong đầu chính mình, lại là một tinh thể màu vàng, vừa rồi chỉ là từ trong đó phóng thích ra một cỗ tinh thần lực, mà Ma Quỷ Kim lại đang nằm ở bên cạnh tinh thể màu vàng đó, hình như là đang cùng tồn tại, tuy chỉ có thể lấy năng lượng một cách yếu ớt, mà tinh thần lực lại rất dễ dàng cắn nuốt khi đến gần nó, mơ hồ, Lý Phong đã nắm được một ít mấu chốt.
Nhưng việc này là không thể nói với những người khác, và cũng là không cách nào giải thích.
"Tiểu Linh, không cần dấu diếm hắn, Lý Phong không phải dễ dàng bị đánh bại như vậy, ta cứ việc nói thẳng, khai mở của ngươi(Lý Phong) đã thất bại, con đường trở thành tinh thần dị năng giả đã khép lại, nhưng đây cũng không gây trở ngại đến việc ngươi trở thành một gã cơ động chiến sĩ cường đại, cho nên cũng không cần uể oải. "
Đường Linh thương cảm nhìn Lý Phong, trong con mắt tiểu mỹ nữ tràn ngập ý tự trách, nếu không phải chính mình không tốt, Lý Phong có thể sẽ không như vậy, khẳng định là do năng lực chính mình không đủ.
"Nga, như vậy ư, thật sự là đáng tiếc, coi như chính mình không cái số kia vậy." Lý Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, biểu hiện cũng coi như tĩnh táo(thì nó tỉnh thật mà).
Chu Chỉ thở dài, "Các ngươi...... Ai, ta về trường học trước để xử lý một chút sự tình, nếu có cái vấn đề gì phải kịp thời liên lạc với ta, việc này ta cũng có chút trách nhiệm, tiểu Linh đem một hồi hình ảnh cho hắn nhìn, có dùng hay không là tùy mệnh. "
Tâm Chu Chỉ vẫn còn rất cứng rắn, đối với sự tình không thể tránh được, sẽ tận lực không đi suy nghĩ nhiều, đáng tiếc cho một thiên tài, mặc dù nói chỉ bằng vào kỹ thuật Lý Phong cũng rất mạnh. Nhưng mất đi tinh thần lực, sự phát triển của hắn cũng sẽ có cực hạn, may mắn là hắn cũng coi như là thân thể dị biến giả, nếu không thật sự là......
Một người vốn có lực lượng một khi mất đi cảm giác về lực lượng, thật là sẽ không cách nào chịu được, ngay cả người ngoài như nàng cũng như vậy, huống chi là người trong cuộc, Chu Chỉ lúc này rời đi cũng là vì dành không gian cho Đường Linh an ủi Lý Phong.
"Phong ca, đều là em không tốt." Đường Linh tựa như con thỏ nhỏ phạm phải sai lầm.bộ dáng đáng yêu thật sự làm cho Lý Phong giả bộ không nổi nữa.
"Tốt lắm, đừng khổ sở, ai nói là tinh thần lực của anh đã mất?"
Nói rồi liền phóng một tia tinh thần lực nhàn nhạt chợt lóe rồi biến mất, Đường Linh lập tức ngây ra giống như tượng gỗ. "Đây, đây là không có khả năng, vừa rồi...... "
"Ha ha, anh vốn khác với người bình thường. Vừa rồi quả thật là đã biến mất, bây giờ hình như lại xuất hiện một chút, đại khái là ông trời trêu người, cũng không có việc gì. Anh có cảm giác tốt lắm, thôi đừng khổ sở. "
Lý Phong cười. Đường Linh lại ôm Lý Phong khóc to lên. Tiểu công chúa khóc như lê hoa đái vũ. Hiển nhiên là vì quá lo lắng, làm Lý Phong khóc không biết an ủi thế nào. Nữ hài tử này tâm tư rất khó nắm bắt, khó trách mọi người đều nói lòng dạ nữ nhân như kim đáy biển.
"Người xấu, người xấu, làm em sợ muốn chết, anh xấu lắm, làm em sợ như vậy!"
Khóc khóc, nắm tay nhỏ của Đường Linh phát uy, Lý Phong trong hồ đồ đã hiểu ra rõ ràng, Tiểu công chúa là sợ cản trở tiền đồ của hắn, quan tâm tất loạn, lòng mỗi người biết rõ là không có cảm giác, chỉ là vẻ mặt hắn vừa rồi giống như bình tĩnh sau khi tuyệt vọng, cũng làm Đường Linh rất sợ hãi, cũng khó trách nàng sẽ nói như vậy.
Lý Phong cười mị mị được làm cho Đường Linh cảm thấy rất thần kỳ, đem Tiểu công chúa đặt trên đùi, hôn một cái thật dài, công chúa hết giận mới chịu bỏ qua.
"Xấu lắm, mỗi lần đều chỉ biết dùng chiêu này."
"Ha ha, tiểu bảo bảo, ngoan, đừng nóng giận, vừa rồi tình huống quả thật có điểm quái dị, bất quá anh có thể xác định, không có vấn đề gì lớn, có thể tu luyện cùng sử dụng phương thức cùng người khác cũng không quá giống nhau, em đã quên, anh vốn chính là rất khác người sao. "
"Xú mỹ, chỉ biết thổi phồng thôi,...... Thật sự là không có việc gì chứ?" bộ dáng lê hoa đái vũ này cũng là một loại mỹ cảm, thấy vậy Lý Phong cũng có chút ngẩn ngơ.
"Thật, bất quá việc này còn phải giữ bí mật, Chu sư phụ cũng vậy, trời biết đất biết, em biết anh biết là được rồi."
"Phong ca, ngay cả Chu tỷ tỷ cũng phải giấu diếm sao ,...... Kỳ thật nàng đối với anh cũng tốt lắm. "Đường Linh khiếp sợ nói, nàng cũng mơ hồ phát giác được một chút, Lý Phong cùng Chu Chỉ có điểm không đúng.
"Ha ha, tương lai của anh phải tự mình làm chủ, cũng không muốn bị người khác can thiệp, ngay cả dù nàng có đại biểu cho quốc gia cũng vậy. "
"Dạ, dạ, phong ca, thật có mị lực, Linh Nhi sẽ giúp anh!" Đường Linh nắm tay nhỏ lại dứ dứ, người khác sẽ xem người này có thể có điểm ngu, người khác xem trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, coi như là không biết được tốt xấu, nhưng trong mắt Đường Linh công chúa này, đây cũng là tượng trưng cho cá tính cùng mị lực.
Đối với Lý Phong mà nói, lại giống như hắn tự mình nói, nhân sinh chỉ có một lần, bất kể đúng sai, cũng phải do chính mình đi, cao hứng ăn một món ăn còn hơn bị người khác bắt đến dự bữa tiệc lớn.
Lý Phong sau khi thay đổi phòng thì bắt đầu minh tư, vừa rồi quá đơn giản, phải cảm nhận lại một chút, thuận tiện xem cuộc sống của Ma Quỷ Kim thế nào!
Đường Linh khẩn trương ở một bên chờ đợi, vài lần tinh thần lực chấm dứt cũng nhắc nhở, hắn làm cho nàng thật sự có chút ăn không tiêu, Lý Phong đương nhiên là không có việc gì, hắn cũng xem như là người chết từ Tu La tràng đi ra, đối với sinh tử đau đớn đều không có cảm giác quá lớn.
Lần này tinh thần lực rất dễ dàng tiềm nhập vào tinh thần hải, vẫn chưa nói, trong tinh thần hải Ma Quỷ Kim cùng hoàn cảnh xung quanh giống nhau như đúc, bất quá là Ma Quỷ Kim đáng yêu hơn nhiều so với khi huấn luyện hắn, xem ra không gian song song khoa học kỹ thuật thật sự rất cao, đã đem tinh thần vận dụng cùng khoa học kỹ thuật kết hợp lại, quả thật so với địa cầu cao hơn đến N lần, Lý Phong muốn gọi Ma Quỷ Kim thức dậy, sợ rằng tinh thần lực thì cũng có chút hy vọng, chỉ bất quá chủ nhân trước kia của nó cũng không nói cho bọn họ vấn đề này, hoặc là do nguyên nhân kho tư liệu đã bị phá hủy.
Tinh thể ánh sáng ngọc màu vàng tựa như thần điện trong tinh thần hải, Ma Quỷ Kim dựa vào một chút sức sống yếu ớt cầm cự để sống, ra vẻ hấp thu tương đối khó khăn, Lý Phong rất dễ dàng từ trong đó phân ra một cỗ năng lượng tinh thần, chậm rãi tới gần Ma Quỷ Kim,...... Quả nhiên, lập tức bị hút vào, nhưng cũng không có tin tức phản ứng cho hắn, tinh thần lực giống như đá ném vào biển rộng,...... Khiến cho Lý Phong cũng không dám mạnh mẽ quán thâu(chuyển vào), vạn nhất xuất hiện cái gì xui xẻo, vậy hối hận cũng đã không kịp rồi, dù sao tri thức cũng chênh lệch quá xa, giống như cùng người cổ đại nói chuyện về mặt trăng, hoàn toàn nói không thông, hắn đoán cũng rất phiến toái, có một lượng rất lớn tri thức mang tính cục hạn, vẫn còn chưa nên tiến bừa tới, bất quá nếu nó hấp thu trong thân mình, hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề gì, thôi cứ thuận theo tự nhiên đi.
Lý Phong điều động khống chế một chút tinh thần lực, chỉ cần lúc phóng ra không cố ý đến gần Ma Quỷ Kim, nó sẽ không có phản ứng, nhưng một khi tới gần sẽ bị hút lấy, hơn nữa lại không thể kháng cự, tên này tựa như một cái hắc động(lỗ đen),...... Nghe Chu Chỉ nói qua tinh thần công kích, nói không chính xác Ma Quỷ Kim cũng có thể có tác dụng, dùng để hấp thu tinh thần lực của đối thủ, thật là một cái sát chiêu không tồi, sau này có thể thử một chút.
Lúc Lý Phong mở mắt ra, trời cũng đã tối, Đường Linh vẫn ngồi ở bên cạnh không nhúc nhích, thấy Lý Phong tỉnh lại mới thở phào nhẹ nhỏm.
"Đã bao lâu rồi, làm sao bầu trời lại tối đen vậy."
"Phong ca, anh đã minh tư ba giờ rồi!"
Lý Phong lắc lắc đầu, căn bản không cảm giác được thời gian trôi qua, "Ha ha, khó trách đã thấy đói bụng, bảo bảo, giờ ăn cái gì."
Tinh thần lực sử dụng cũng là phải chậm rãi ma luyện, tự nhiên Lý Phong sẽ không nóng lòng cầu thành, bất quá coi như là nhân họa đắc phúc, cuối cùng cũng cho Chu ma nữ một cái đạn mù, đỡ phải lo nàng suốt ngày theo dõi mình.
Cuộc sống đã khôi phục như cũ, Chu ma nữ vẫn hoan nghênh như cũ, Lý Phong càng sung hơn, hiệu trưởng đại nhân vẫn chuyên môn nhắc nhở hắn cùng Salta chuẩn bị, đừng quên ước định ban đầu, Salta chính là luyện quyền lau chưởng chuẩn bị, giết chết Cổ Mễ Sâm khiêu chiến với Kiều Gia chính là mục tiêu của hắn, hắn huấn luyện thật phi thường khắc khổ.
Trong chiến tranh vũ trụ, mọi người đều thích huấn luyện trụ cột, thăng lên liên minh B cấp, Phong Thần Hội cũng chuẩn bị mở rộng điều kiện của huấn luyện tràng, rất nhiều người chơi cũng thường tới mong đề cao thực lực, thành quả huấn luyện trong chiến đấu được thể hội thật sâu, gặp phải một ít động tác nguy cơ khó khăn cao cũng có thể làm ra được, hơn nữa phản ứng cũng nhanh hơn, dù sao ai cũng không thích cảm giác bị nổ tung, người mà, năng lực học tập là rất mạnh, ai cũng không muốn buông tha việc có thể mạnh hơn.
Mọi người ở đây tưởng rằng đoàn phỏng vấn NUF sẽ đường cao mãnh tiến, bọn họ tại Bố Kỳ Nặc tài đấu, tin tức này giống như cơn lốc truyền khắp các đại quân giáo của USE, tiểu tổ chiến đấu tinh chiến mô nghĩ của đoàn phóng vấn cùng học viên của Bố Kỳ Nặc luận bàn đã thảm bại mà về, mà đối phương lại chỉ có một người!
Tinh chiến mô nghĩ là mô nghĩ(chắc là chiến tranh chiến lược ảo) chiến đại quy mô, chủ yếu là nhằm vào sinh viên hệ chỉ huy tài cao, bên trong ẩn chứa trí tuệ cùng với chiến thuật rất cao, so với cơ chiến càng khổng lồ hơn, bình thường là quy định một cái chiến trường vũ trụ, sau đó mỗi tổ một hạm đội, chú trọng phối hợp tác chiến, thiên thời địa lợi so với tác chiến trên địa cầu phức tạp hơn nhiều, đoàn phóng vấn của NUF mang đến chính là học viện quân sự Kỵ Sĩ chỉ huy hệ quán quân tổ hợp năm ngoái của cuộc thi tinh chiến mô nghĩ, nhưng lại bị một tân sinh của Bố Kỳ Nặc đánh bại!
Sáu đánh một, phe mình có tám phần bị phá hủy, mà đối phương chỉ tổn thất 50%, đây nói ra cũng sẽ có người không tin, học viên này gọi là Tôn Hãn, trong một đêm danh tiếng đã vang dội.
Người này tại Bố Kỳ Nặc cũng có danh tiếng, nhưng cũng là bởi vì cả ngày chỉ chơi trò chơi, chơi những trò cổ quái gì đó, người lớn lên có chút hơi ngốc, vóc người cũng tương đối nhỏ gầy, chỉ là...... Trời mới hiểu được làm sao lại bưu hãn như vậy.
Nhân gia đây là điển hình bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh người.(có lẽ là: không biết rõ thì thôi, biết rõ thì hẳn là thứ kinh người)