“Hì hì, đùa thôi. Ta cũng hiểu rõ rồi, hơn nữa bọn Tank có thể thành công thì ta cũng có thể, ta quyết định rồi”
“Vậy là tốt rồi” Lý Phong gật đầu, không có gì là toàn vẹn, nhưng việc này ảnh hưởng rất lớn tới tương lai. Nếu tinh thần lực không thể mở rộng, Mộ Tuyết sẽ bị hạn chế rất lớn.
“Được, bắt đầu. Làm thế nào chuẩn bị, có cần cởi quần áo không ?” Mộ Tuyết nói rồi nhìn Lý Phong
Mặc dù đều là người trưởng thành, Lý Phong cũng không phải thiện nam tín nữ nhưng lại bị Mộ Tuyết dọa nhảy dựng lên.
“Khụ khụ, ngươi chỉ cần mặc nội y là được, càng rộng càng tốt. Chút nữa mồ hôi sẽ rất nhiều. Càng rộng càng thoải mái”
“Được”
Lý Phong không do dự, trong lúc này khó tránh khỏi một chút xuân sắc. Hắn cố giả bộ nghiêm chỉnh nhưng đều vô dụng. Cái này là tâm tình, mạnh mẽ áp chế chưa hẳn đã là tốt có điều Lý Phong tuyệt không cho phép có sai lầm. Rất nhanh tâm tình khôi phục bình tĩnh, trong chốc lát Mộ Tuyết cũng bước vào, thay đổi một bộ đồ ngủ.
Hai người khoanh chân ngồi đối diện nhau.
“Trong chốc lát, chỉ cần dựa theo ta mà tiến hành, buông lỏng tinh thần”
Mộ Tuyết dần dần tĩnh tâm, nhưng Lý Phong lại rất khẩn trương. Lúc này tinh thần lực của hắn bắt đầu tăng vọt, mặc dù không chiến đấu nhưng với sự rèn luyện của Lý Phong hắn, thực lực chưa bao giờ ngừng phát triển. Bây giờ, ngay cả sát khí hắn cũng có thể kiềm chế vài phần.
Tinh thần lực trong nháy mắt bao phủ Mộ Tuyết, Tinh thần hải của Mộ Tuyết bày ra trước mặt Lý Phong. Điều mà hắn kinh ngạc nhất là tinh thần hải của Mộ Tuyết hiện đã có Tinh Thần Chi Nguyên, chỉ là hoàn toàn không mở ra. Tinh Thần Hải cũng thong thả tuần hoàn nhưng tốc độ chưa đủ để Tinh Thần Chi Nguyên thức tỉnh.
Khó trách Mộ Tuyết ưu tú như vậy, trên cơ bản năng lực của nàng rất mạnh mẽ, phần nhiều là do Tinh Thần Hải. Nếu không cũng không có khả năng dung nạp, học tập khủng khiếp như vậy. Cái này không phải cố gắng mà được, một người từ bé ngu ngốc, nhưng lớn lên lại vô cùng thông minh chính là do Tinh Thần Hải tỉnh giấc.
Cứ như vậy là rất tốt, Lý Phong sử dụng tinh thần lực đã rất thuần thục. Hơn nữa có kinh nghiệm từ trước nên càng dễ dàng hơn. Tinh Thần Hải của nữ nhân với nam nhân cũng không quá khác biệt, dù nhỏ hơn nhưng cũng không có gì khó khăn. Mục tiêu bây giờ là làm Tinh Thần Hải tỉnh giấc.
Tinh thần lực chậm rãi bao trùm Tinh Thần Hải của Mộ Tuyết. Chỉ có Lý Phong với tinh thần lực cường đại mới có thể làm việc này, vừa di chuyển Tinh Thần Hải vừa khống chế, bảo trì tốc độ.
Sau khi khống chế Tinh Thần Hải, Lý Phong kinh ngạc phát hiện, Mộ Tuyết còn cường đại hơn bọn Salta một bậc. Một khi tỉnh giấc sẽ không thua kém với Đường Linh, cùng một loại có thể tiến hành tinh thần công kích. Cũng có thể có khác biệt nhưng tư liệu hắn có từ Chu Chỉ thì không đủ để hiểu nhiều hơn.
Tinh Thần Hải của Mộ Tuyết bắt đầu vận động, chậm rãi gia tốc. Mộ Tuyết cũng hết sức buông lỏng. Tinh Thần Hải không có chút chống cự, tất cả rất thuận lợi.
Nhưng lúc này, dị biến xuất hiện, Mộ Tuyết cơ hồ xích lõa trước mặt Lý Phong nhưng Lý Phong cũng không ….tìm hiểu bí mật của nàng. Toàn bộ tinh thần tập chung để điều khiển TInh Thần Hải, Lý Phong quả thực tiến bộ rất lớn, cộng thêm sự tin tưởng của Mộ Tuyết. Thêm vào đó, Tinh Thần Hải của Mộ Tuyết đã hình thành phân nửa, hắn chỉ phải bảo vệ và gia tốc là có thể tạo thành. Không giống như bọn Salta….
Lúc này Tinh Thần Hải của Mộ Tuyết xuất hiện một tia trí nhớ bay ra, Lý Phong trong lúc vô ý tiếp nhận. Mà trí nhớ này không nghi ngờ khiến Lý Phong rung động rất lớn.
Đó là một cái phòng, có một người hoảng sợ, đó chính là hắn. Phía dưới là một thân thể mềm mại, chính là Mộ Tuyết, Thượng Đế….chuyện gì xảy ra ???
Lý Phong hoàn toàn ngây người. Nhưng đây không p hải ảo tưởng, mà là trí nhớ. Tại Tinh Thần Hải, huyễn cảnh và trí nhớ là bất đồng, hoàn toàn bất đồng.
Tại sao cái này lại có trong trí nhớ ?
Trí nhớ cũng không đình chỉ, hắn thấy được, chính hắn đang trong tình trạng hồ đồ. Không để ý đến Mộ Tuyết dãy dụa mà cưỡng đoạt. Chứng kiến cái này, Lý Phong bắt đầu tỏa ra một chút sát ý. Mộ Tuyết là chiến hữu xuất sanh nhập tử của hắn. Mặc dù vì hoàn cảnh phát sinh điểm ám muội. Nhưng…cái này là bản năng, hắn chưa từng muốn gây thương tổn cho Mộ Tuyết.
Cứ như vậy, tự hắn nhìn lại một lần hắn chiếm cứ Mộ Tuyết. Trong quá trình này,Mộ Tuyết như nhận mệnh, dường như hoan nghênh hắn, hắn rất rõ ràng, lúc đó hắn bạo lực thế nào. Mà Mộ Tuyết tuyệt đối là lần đầu tiên, không cần đoán, chỉ cần nhìn vẻ mặt thống khổ của nàng có thể nhìn ra, nhưng…
Thật lâu sau, Mộ Tuyết thu thập mọi thứ, nhìn vào ánh mắt nàng…Lý Phong trợn mắt há mồm !!
Hắn đã quên một điểm, hắn đang tại tinh thần hải, mà lúc này hắn lại thất thần…
Ngay lúc hắn thất thần, Tinh Thần Hải tốc độ đột nhiên tăng cao. Vượt qua khả năng khống chế của nàng. Sắc mặt Mộ Tuyết tái nhợt. Cả người toát mồ hôi, Lý Phong mạnh mẽ tập trung tinh thần lực, tinh thần lực cuồn cuộn tuôn ra khống chế tốc độ, cố gắng cường ngạnh ngăn cản. Tiêu hao quá lớn, nhưng dù chính hắn phải chết, cũng không để Mộ Tuyết gặp chuyện không may. Đây là ý niệm duy nhất của Lý Phong.
Thật là một trường đấu sanh tử. Hắn có thể vô sự, nhưng Mộ Tuyết thì không. Đây là điều Lý Phong không muốn thấy, tinh thần lực cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, tại Tinh Thần Hải, Tinh Thần Chi Nguyên cũng chưa tỉnh giấc, muốn khống chế tốc độ là rất khó. Hơn nữa Mộ Tuyết lại hoàn toàn buông lỏng để hắn khống chế.
Từng chút từng chút, cự đại tinh thần lực liên tục chống cự với tinh thần hải của Mộ Tuyết. Cứ như vậy, thời gian trôi qua, tinh thần hải của Mộ Tuyết lại dần ổn định. Tinh Thần Chi Nguyên cũng có dấu hiệu thức tỉnh. Có lẽ do Lý Phong thôi động tinh thần lực tiến vào quá nhiều khiến Tinh Thần Hải bắt đầu bạo mở thuộc tính.
Chính Lý Phong lúc này rất thống khổ, nhưng trình độ này chưa đủ để phá hủy hắn, huấn luyện của Ma Quỷ Kim chính là không coi trọng thống khổ của thân thể. Tinh thần lực tốt nhất, sẽ có trạng thái chiến đấu tốt nhất.
Rốt cục, đêm qua ánh sáng tới. Tinh Thần Chi Nguyên của Mộ Tuyết cuối cùng nổ tung, một giọt nước màu vàng kim lơ lửng tại Tinh Thần Hải, cũng không có bài xích tinh thần lực của Lý Phong. Lúc này Lý Phong chỉ cần huy động tinh thần lực giúp Mộ Tuyết điều khiển quen dần với tinh thần hải một chút.
Thượng Đế phù hộ. Lúc này, Lý Phong cẩn thận tra xét một chút.
Nhìn có vẻ rất ngắn, nhưng lúc này đã là đêm khuya. Lý Phong chưa bao giờ mệt mỏi như vậy, nhưng cũng là tại hắn. Hỗn đản….Mới vừa rồi thất thần như vậy, thiếu chút nữa phá hủy Mộ Tuyết, bất quá cũng may mắn, trong thời gian này hắn tiến bộ rất nhiều, nếu không….
Tiếp xúc thời gian quá dài khiến Mộ Tuyết nhân họa đắc phúc, tinh thần lực của Lý Phong thuộc loại bổn nguyên chi lực (năng lượng cơ bản) sau thời gian dài tiếp xúc khiến thuộc tính tinh thần lực của Mộ Tuyết tăng lên đến 150%....tiền lời quả cũng có chút…..lớn.
Kỳ thật, từ khoảnh khắc Mộ Tuyết tiến vào Takelama. Vận mệnh đã đưa hai người đến với nhau, lại vô tình vun đắp.
Dù rơi vào tình huống vất vả thế nào, hai người cũng trải qua, mồ hôi của họ thấm ướt từng chặng đường. Tâm tình Lý Phong cũng có chút chuyển biến. Ít nhất, hắn biết Mộ Tuyết an toàn rồi, lại chứng kiến Mộ Tuyết mở mắt, hắn nở nụ cười khổ rồi gục đầu ngã quỵ.
Mộ Tuyết cũng rất vất vả, mặc dù nàng đã thấy được một thế giới mới, nhưng trong nháy mắt mệt nhọc cũng lập tức tràn tới. Nàng cũng theo hắn mà ngã xuống. Chỉ bất quá….rất tự nhiên nàng đã ngã vào lòng Lý Phong, đó là bản năng ??? Không, đó là khát vọng.
Trong phòng, lúc này không gian rất im lặng, chỉ còn tiếng tíc tắc của đồng hồ.
Hỗn độn, Mộ Tuyết cảm thấy kim quang mở rộng, sau đó tỉnh lại, tinh thần rất thoải mái. Phảng phất như cả người thoát thai hoán cốt. Lúc này, Lý Phong cũng đã tỉnh, hai người ánh mắt dừng lại ở đối phương.
Thời gian như ngừng lại …..
Lý Phong đưa tay nắm lấy vai Mộ Tuyết, nàng cũng ngã vào lòng Lý Phong, đôi mắt có chút si mê. Nơi đây, chỉ còn cảm giác được tiếng hô hấp của hai người.
Nhưng…chỉ nháy mắt, hai người vội tách ra.
Lý Phong thật không biết nên nói gì, rốt cuộc cái hắn thấy, là ảo giác, hay là thật, nhưng hắn lại không thể mở miệng hỏi.
Mộ Tuyết nhắm mắt kiểm tra Tinh Thần Hải của chính mình, cảm thụ được biến hóa thật lớn. Cả người cảm giác đều thông suốt. Tinh thần dị biến….nó khiến cho nàng cảm thấy rất sung sướng.
“Cám ơn, ngươi thành toàn cho ta, nếu ta thành tướng quân, chắc chắn sẽ an bài cho ngươi một công việc cảnh vệ” Mộ Tuyết cười nói.
Nàng không vì hành vi vừa rồi mà có chút xấu hổ.
Lý Phong gãi gãi đầu, hắn vừa rồi….nổi lên cảm giác yêu. Hắn quả thật tại quân đội đã có lần uống rượu say, mà lúc đó quả thật hắn cũng ngủ ở chỗ Mộ Tuyết, nhưng bây giờ hắn mới hiểu, tại sao khi tỉnh dậy, Mộ Tuyết lại trên ghế salon. Vấn đề này, hắn có thể hỏi. Nhưng Mộ Tuyết trước nay vẫn im lặng. Hắn tùy tiện hỏi ư ? Có nên hay không.
Lý Phong bình thường rất quyết đoán, nhưng bây giờ cũng không biết làm gì, có một số việc thật khó xử, không thể đơn giản mà nói. Hắn đã vài lần trải qua cảm giác này.
Mộ Tuyết rất ưu tú, trừ Đường Linh, người mang cho hắn cảm giác tốt nhất cũng là người hắn thưởng thức nhất. Nhưng cũng không có nghĩa là không thể phát sinh…..con người, không thể không có tình cảm nhưng cũng không thể tùy ý được.