Theo lý mà nói thì không thể như vậy được! Ma Quỷ Kim từng bảo, mọi quái vật trong rừng này đều có điểm mạnh điểm yếu... Vậy thì chỗ nhược của đối thủ phun lửa kia là ở đâu?
Những chỗ có thể nghĩ ra đều đã thử cả, vì thế Lý Phong cũng đã phải trả giá không nhỏ... Sức lực hắn giờ chỉ còn 60 %, trong khi quái vật hoàn toàn không hề có dấu hiện suy yếu.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, đúng là chỉ còn có đường chết!
Quái thú có vẻ cũng không ngờ Lý Phong lại chống chọi được lâu như vậy, thái độ ngày càng trở nên hung hãn. Cơ thể to như trái núi lao về phía Lý Phong, hai hàng tay vung vẩy phong toả mọi đường lui sang hai bên của hắn. Cái miệng khổng lồ há ngoác, ẩn hiện sắc đỏ lòm... |Rõ ràng vừa rồi nếu Lý Phong không tránh kịp, chắc chắn khu rừng sẽ có món đặc sản mới... thịt người nướng xiên!
Lúc này Lý Phong cũng gần như phát điên, bên ngoài cơ thể không có điểm yếu, không lẽ dưới da ngươi cũng cứng chắc như thế? Chỗ duy nhất nhìn thấy thịt của quái vật là cái miệng, nhưng miệng nó lại liên tục phun lửa, thành ra cũng là nơi khó tấn công nhất... Tuy nhiên không có gì là tuyệt đối, quái vật mỗi lần phun lửa đều phải lấy thế, ngửa cổ, ưỡn ngực lắc lư vài cái rồi mới khạc ra lửa... Quá trình này diễn ra hết sức nhanh, nhưng đối với Lý Phong bây giờ không phải là không thể lợi dụng...
Quái thú thấy Lý Phong không né tránh, phản ứng càng thêm hung hãn. Hàng móng vuốt rắn như thép kia chỉ cần trúng một cái, chắc chắn có thể xả hắn thành bảy tám mảnh. Dù sao cũng không có thời gian suy nghĩ nữa, Lý Phong vung đao Alfa, nhanh như chớp phóng về phía mắt đối thủ...
Một đao ấy chắc chắn không thể nào trúng đích, Lý Phong biết vậy bởi hắn đã từng thử. Đúng như dự đoán, quái vật ngiêng đầu lắc một cái, đánh bật thanh đao ra mãi tận phía xa...
Mỗi lần bị tấn công vào mắt, quái thú đều vô cùng phẫn nộ, mà lần này Lý Phong lại dùng ám khí, lửa giận bùng lên không phun không được...!
Đó mới chính là chủ ý của hắn!
Thời gian lấy hơi của quái vật dài chừng hai giây, Lý Phong chớp thời cơ dồn toàn lực vào hai chân, bật lên cao, toàn thân như một con nhện lớn bám chặt vào miệng địch thủ.
Nếu quái thú giơ tay tóm lấy hắn, giằng đứt tứ chi, vậy thì là game over!
Tuy nhiên lần này Lý Phong lại đoán đúng...
Người đang ngáp đột nhiên bị tống giẻ vào miệng, cảm giác chắc chắn không dễ chịu chút nào. Đối với một cái miệng đang chuẩn bị "ngáp ra lửa", chuyện đó thậm chí còn là thảm họa. Ngọn lửa nóng rực đã hình thành, bắt buộc phải phát tiết ra ngoài, nhưng miệng lại không sao mở ra được...
Chỉ là một khoảnh khắc bằng tia chớp xẹt, cũng đủ quyết định thắng thua sống chết. Quái thú điên cuồng gầm thét, Lý Phong cũng liều mạng bám chặt không buông... Một người một thú đều như phát cuồng, bàn tay vận lực đến cực độ của Lý Phong cuối cùng cũng chọc được qua lớp da rắn chắc của quái thú. Máu đang chảy, nhưng là máu của Lý Phong, những ngón tay hắn tróc hết thịt, xương trắng lộ cả ra ngoài...
Cơ thể quái vật từ từ trương ra, tình huống bất ngờ khiến nó trở nên hoảng hốt, không thể dùng hết toàn lực, trong khi ngọn lửa bị chặn đã xông lên đại não...
"Ầm………!"
Quái thú nổ tan thành từng mảnh, máu thịt bốc cháy văng tung toé khắp nơi... Lý Phong văng tuốt ra xa, cảm giác như bị xe đệm từ phóng hết tốc lực đâm trúng, xương cốt khắp người gãy răng rắc...
Hết rồi, dù sao cũng giết được đồ khốn kiếp đó!
Ha ha ha ha...
Bụp…!
Lý Phong nhắm mắt chờ chết, hơi thở thoi thóp, có nghĩa là... hắn vẫn còn sống!
Không biết đã qua bao nhiêu thời gian...
Mở mắt ra, hắn mới phát hiện rừng rậm đã biến mất, xung quanh lại là phòng tập rộng lớn, nhưng không có dụng cụ, và còn cả... Ma Quỷ Kim!
“Chúc mừng chủ nhân! Bài huấn luyện sinh tồn trong rừng rậm của ngài đã kết thúc, điểm tối đa!”
Cảnh vật thay đổi, những đau đớn cũng nhanh chóng tiêu tan, Lý Phong từ từ đứng dậy, cười nhạt: “Tối đa hả? Hình như ngươi chưa bao giờ hào phóng như vậy thì phải?”
“Quái thú phun lửa Glast vốn không có trong chương trình, tôi cho vào vì thấy ngài đã đối phó được tất cả các quái thú khác. Với khả năng và trang bị lúc đó, theo tính toán thì ngài không có khả năng giành chiến thắng. Nhưng ngài đã giết được quái thú, vì thế hệ thống đặc biệt cho ngài thêm 39 điểm, cộng với 61 điểm cơ sở...”
Nếu như trước mặt có tường, chắc chắn Lý Phong phải đấm không dưới mưới quả. Đồ Ma Quỷ Kim này... đúng là giảo hoạt quá đáng mà!
“Tiếp theo ta phải làm gì?”
“Vì chiến thắng quái thú phun lửa Glast, hệ thống cho ngài ba tiếng tự do, khuyến nghị ngài nên tổng kết kinh nghiệm trong thời gian vừa qua, đồng thời nghỉ ngơi. Ba giờ sau bắt đầu phần thứ hai...”
Lý Phong đờ đẫn gật đầu... Ba tiếng đã là khai ân lắm rồi!
Có điều hắn quả thực cần ba tiếng để nghỉ dưỡng, đồng thời suy nghĩ một vài việc. Một tuần trải nghiệm rừng rậm ma quỷ, kinh nghiệm thu được còn hơn người khác học một đời!
Lý Phong thả lỏng cơ thể, tự phục hồi bằng những động tác nhẹ nhàng. Ba tiếng đồng hồ trôi nhanh, lần này không đợi Tiểu Kim thúc giục, hắn tự đứng dậy.
“Bắt đầu đi!”
***********
Tiểu Kim có chút ngạc nhiên, nhưng người máy tất nhiên không bày tỏ quá nhiều, lại đều đều hướng dẫn: “Tiếp theo vẫn là huấn luyện sinh tồn. Làm một chiến sĩ, phải thích ứng với mọi hoàn cảnh. Sau khi xem xét hiện trạng của địa cầu, hệ thống quyết định ngài còn phải thích ứng với ba loại môi trường, hải dương, bầu trời, vũ trụ. Sau đây sẽ là bài huấn luyện trên biển...”
Lý Phong không hỏi thêm, những lời Tiểu Kim đã hết sức rõ ràng. Vậy là vừa rời khỏi rừng rậm, hắn bị ném thẳng xuống đáy nước...
Nhịn thở, bơi trườn, đủ tư thế lặn, cũng như các kiểu tấn công và phòng ngự dưới nước... Điều này rất khác với trong rừng rậm, bởi loài người bình thường không hoạt động dưới nước...
Đên khi Lý Phong thành công hạ được một con cá mập trắng, bài huấn luyện sinh tồn dưới đại dương kết thúc, lại một tuần nữa đã trôi qua... Từ một con vịt cạn trở thành một đặc công thủy, đủ thấy sự thay đổi là lớn đến mức nào!
Tiếp sau đó là huấn luyện sinh tồn trong bầu trời và không gian, hai nội dung này tổng cộng mất đúng một tháng... Lý Phong bắt buộc phải thích ứng với cảm giác rơi tự do trong điều kiện Trái đất. Cuối giai đoạn, rốt cuộc hắn cũng được Ma Quỷ Kim cho ngồi vào một chiếc máy bay, không phải một Chiến sĩ cơ động biết bay mà là một chiến đấu cơ loại thông thường trên Trái đất. Điều khiển chiến đấu cơ có vẻ dễ hơn lái Chiến sĩ cơ động đôi chút...
Sinh tồn trong không gian, chủ yếu là những cuộc chiến đấu trong quần áo bảo hộ vũ trụ. Lý Phong phải kinh qua các môi trường Mặt trăng, sao Hoả, cũng như trong những chiến hạm vũ trụ hỏng thiết bị trọng lực. Đối thủ của hắn chủ yếu là con người, tất nhiên cũng không thể thiếu các quái vật đủ loại hình thù, giống như trong kỉ Jura của Vũ trụ.
Lý Phong bây giờ đã không còn quá coi trọng được mất. Dù cho quan điểm thẩm mĩ của lũ quái vật kia có khác biệt đến đâu, khi đối mặt hắn đều không mảy may sợ hãi, hiếu kỳ hay buồn cười. Trong chiến đấu, sinh tồn không quyết định ở tướng mạo, mà chỉ bằng thực lực bản thân...
Hai tháng rưỡi huấn luyện kết thúc, Lý Phong đã trở thành một chiến sĩ thực thụ. Tuy phong thái không lộ ra những biểu hiện đặc trưng của nhà binh, nhưng toàn thân hắn luôn tiếm ẩn một thứ sát khí mà chỉ những thiết huyết chiến sĩ trải trăm trận sinh tử mới có được. Vẻ mặt đặc trưng của một gã choai choai không còn nữa, thay vào đó là sắc thái kín như bưng, ẩn hiện một nụ cười nhạt đầy khinh mạn...