Mục lục
[Dịch] Quan Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buồn bực mà nhận điện thoại, không ngờ là điện thoại của con trai Lý Đại Niên, Bí thư Thành ủy Quy Ninh Lý Nam.

An Tại Đào hơi bất ngờ. Hắn trở về gấp, vội vàng đến nhận chức, còn chưa kịp tới Quy Ninh liên hệ công tác với Lý Nam. Có thể Lý Nam nhận được tin tức, liền trực tiếp gọi tới.

An Tại Đào cười cười, liền nhấc điện thoại lên. Bởi vì Mạnh Cúc tồn tại, thật ra quan hệ giữa gia đình Lý Đại Niên và An Tại Đào liền ở vào trạng thái “quan hệ tốt”, hơn nữa tuổi Lý Nam và An Tại Đào tương đương, lại chơi rất thân, tự nhiên trở thành bạn bè tốt.

Nếu nói An Tại Đào có bạn bè trong quan trường, Lý Nam xem như một người duy nhất. Chỉ có ở cùng một chỗ với Lý Nam, An Tại Đào mới cảm thấy toàn thân thả lỏng, không tiếp tục căng thẳng, thời khắc tránh cho người khác tính kế mình hoặc là thời khắc chuẩn bị tính kế người khác.

- Xin chào, tôi là An Tại Đào.
An Tại Đào biết rõ là điện thoại của Lý Nam, nhưng vẫn nhấc lên vài phần giọng quan Phó Chủ tịch thường trực thành phố Phòng Sơn. Chức vị giống như diễn trò, ở rất nhiều thời điểm cần diễn viên tập trung tinh thần. Ở rất nhiều thời điểm, cũng không rõ rốt cuộc là diễn trò hay là cuộc sống.

- Ồ, Chủ tịch thành phố An của tôi, vừa mới lên Phó Chủ tịch thường trực thành phố, đã bắt đầu giở giọng quan với tôi... Ha ha, Chủ tịch thành phố An. Tiểu nhân Lý Nam, Bí thư Thành ủy Quy Ninh, quan thất phẩm tép riu, không biết ngài còn nhớ rõ tiểu nhân không?
Lý Nam cười ha ha, liền đùa giỡn An Tại Đào trong điện thoại.

An Tại Đào cũng mỉm cười, toàn bộ thần kinh trầm tĩnh lại:
- Con người cậu, vốn là như vậy!

- Ồ? Lên làm nhân vật số ba thành phố, liền chướng mắt cán bộ cấp Huyện tôi sao? Cừ thật, cậu trở về không gọi một cuộc điện thoại cho tôi! Cái giá lớn!
Giọng nói Lý Nam khó tránh khỏi có vài phần oán giận.

An Tại Đào cười cười:
- Nói gì vậy! Tôi vừa mới đến, còn chưa kịp gọi điện cho cậu. Tôi vốn tính toán qua hai ngày, sẽ đi xuống dạo chơi, thuận tiện đi Quy Ninh uống rượu với cậu!

- Vậy được, hôm nay tôi đã muốn uống rượu, cậu tới đây với tôi đi.
Lý Nam cười cạc cạc, hơi kỳ dị mà ồn ào lên:
- Tới đây đi, tới đây đi, tôi mời cậu uống Mao Đài 15 năm, đây chính do tôi mang về từ Yên Kinh, cho cha vợ hai bình, bản thân giữ lại một bình luyến tiếc uống, liền chờ cậu!

Lý Nam đã kết hôn với Vân Thủy Dao, ngay khi An Tại Đào mới rời nước tạm giữ chức, lúc ấy An Tại Đào nhận được tin tức cũng không có cách nào khác, chỉ có thể để Hạ Hiểu Tuyết tặng một phần lễ qua.

An Tại Đào cười cười:
- Được. Cậu giữ lại trước, qua hai ngày tôi sẽ tới Quy Ninh tìm cậu uống rượu.

Lý Nam nghe xong lời này của hắn, giọng nói đột nhiên trở nên nghiêm trang và cực kỳ chân thành:
- Nói thật, anh bạn, cậu tới đây một chuyến đi, đêm nay chúng ta gặp mặt. Tôi có chút chuyện rất sốt ruột, một chuyện rất đặc thù, muốn thương lượng với cậu một chút. Thật sự, cậu nắm chắc tới đây một chuyến, tôi chờ cậu! Thật sự có việc!

Nói xong, dường như Lý Nam sợ An Tại Đào cự tuyệt, lập tức liền cúp điện thoại.

An Tại Đào nhíu mày, thầm nghĩ Lý Nam này mắc bệnh gì? Chẳng qua, hắn hiểu rất rõ cá tính của Lý Nam, nếu không có tình huống đặc thù, gã sẽ không như vậy, nếu gã nói chuyện trong điện thoại trịnh trọng như vậy, liền nói rõ gã chắc chắn có chuyện tìm mình.

Nằm trên sô pha do dự một hồi, hắn vẫn quyết định chạy tới Quy Ninh.

Đứng dậy nhấc điện thoại lên, An Tại Đào gọi Bành Quân tới.

- Lãnh đạo, ngài tìm tôi sao?
Bành Quân bước vào, thuận tay xếp chồng văn kiện và một phần sắp xếp kế hoạch lên bàn An Tại Đào.

- Ừ, anh thông báo Hoàng Thao một chút, để anh ta theo tôi một chuyến. Đêm nay tôi có chút việc, sẽ không ở lại thành phố, nếu có chuyện anh trực tiếp gọi điện cho tôi! Đúng rồi, nếu lãnh đạo thành phố khác tìm tôi, liền nói tôi đi tỉnh thành bàn bạc việc tư, sáng mai sẽ trở lại.

An Tại Đào khoát tay áo, nhanh chóng bước ra ngoài văn phòng.

Bành Quân vội vàng nhấc điện thoại lên, gọi cho Hoàng Thao đợi lệnh lái xe bất cứ lúc nào đi qua. Chờ An Tại Đào đi xuống lầu, Hoàng Thao đã đõ xe ở trước bậc thang. An Tại Đào trực tiếp chui vào trong xe, xe Audi màu đen liền chạy như bay ra khỏi đại viện cơ quan UBND thành phố.

Chủ tịch thành phố Đông Phương Du đứng trước cửa sổ văn phòng nhìn người và xe đến đi trong đại viện cơ quan.

Đông Phương Du là một người phụ nữ thích thanh tĩnh, ngoại trừ công tác bình thường ra, cô rất ít xã giao giao tiếp, phần lờn thời gian cô thích ở lại trong phòng làm việc của mình, hoặc là tưới hoa cho cá ăn, hoặc đứng trước cửa sổ ngắm phong cảnh, ngẫu nhiên cũng lên mạng xem sách.

Thật ra cũng không có gì để xem, xem đi xem lại, nhìn lâu cũng thấy chán.

Thấy xe An Tại Đào chạy như bạy mà đi, trong lòng Đông Phương Du vừa động, quay đầu nhìn điện thoại, đột nhiên muốn trò chuyện với An Tại Đào. Nhưng chợt, cô lại cảm thấy tâm tư của mình rất mờ ám quỷ dị, mặt liền đỏ lên.

Chuyện giữa trưa An Tại Đào mang theo một đám cán bộ cấp dưới ăn cơm tại nhà ăn, tự nhiên đã sớm truyền vào tai Đông Phương Du. Lúc ấy, sau khi nghe thư ký nói, Đông Phương Du thở dài trong lòng, thầm nghĩ bất kể khi nào tiểu tử này cũng sẽ không yên tĩnh! Đi đến đâu liền đốt “lửa” tới đó, một khắc cũng không yên tĩnh!

Sau đó nghe nói “ước pháp tam chương” của An Tại Đào từ miệng thư ký, Đông Phương Du cười cười, cũng không nói gì. Cô không chút nghi ngờ hứa hẹn của An Tại Đào, nếu hắn nói như vậy thì chắc chắn có thể làm được. Chẳng qua, vấn đề ở chỗ ---- từ đó, quan trường Phòng Sơn vốn đã xuất hiện hỗn loạn, sợ là sẽ bởi vì An Tại Đào quan mới nhận chức ba đống lửa, tiếp tục loạn càng thêm “loạn”

Nhưng đồng thời cô cũng hiểu được, An Tại Đào vừa mới nhậm chức, cần lập uy, cần phải nắm chắc cục diện trong tay nhanh một chút, đây cũng là chuyện không có cách nào. Nếu An Tại Đào không khẩn trương xuống tay, một khi chờ Tống Nghênh Xuân dây dưa quá mức, thông qua các loại thủ đoạn thực hiện áp lực với hắn, hắn sẽ trở nên rất bị động.

Giờ phút này, Đông Phương Du chỉ có thể hy vọng động tác của An Tại Đào có thể nhỏ một chút, đừng khiến cục diện không khống chế được cuối cùng không thể cứu vãn, lấy cớ cho Tống Nghênh Xuân ra tay.

Mà trên thực tế, giống Cục Quy hoạch, Ủy ban Xây dựng những đơn vị An Tại Đào phân công quản lý này, có bao nhiêu nhân vật số một bị liên lụy bởi vì vụ án Tiết Đức Khuê, bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, trước mắt đám người Trịnh Cửu Phong vừa mới được đề phạt lên làm phong phú cương vị lãnh đạo chủ chốt. Nếu An Tại Đào tiếp tục “khai đao” với đám người Trịnh Cửu Phong, Đông Phương Du lo lắng những ban ngành này sẽ loạn lên.

...

...

Trên đường chạy tới Quy Ninh, An Tại Đào một mực yên lặng không nói gì. Lúc sắp tiến vào nội thành Quy Ninh, hắn đột nhiên hỏi một câu:
- Hoàng sư phụ, nhà anh ở Quy Ninh hay đã dọn tới thành phố rồi?

Hoàng Thao ngẩn ra, cười nói:
- Chủ tịch thành phố An, ngài quên rôi, chúng tôi đã dọn tới thành phố. Công việc của vợ tôi, con tôi chuyển trường, vẫn là ngài để Chủ tịch thành phố Lãnh giải quyết giúp chúng tôi! Vợ tôi vẫn nhắc đi nhắc lại để tôi cảm ơn lãnh đạo đó!

An Tại Đào bừng tỉnh, mỉm cười:
- Xem trí nhớ tôi này. Thế nào, vợ anh làm giáo sư trung học trọng điểm, tiền lương hẳn là cao hơn anh rất nhiều chứ?

Hoàng Thao cười ha ha:
- Vâng, Chủ tịch thành phố An, cô ấy kiếm tiền nhiều hơn tôi, chẳng qua chỉ cao hơn 200 đồng, chủ yếu là cô ấy có phí tăng ca.

An Tại Đào trầm ngâm một chút:
- Hoàng sư phụ, chờ con anh nghỉ hè, anh mang theo vợ con ra ngoài đi chơi một thời gian. Tập đoàn Long Đằng sẽ tổ chức cho nhân viên quản lý trung tẩng trở nên mang theo người nhà ra ngoài du lịch định kỳ, tôi để cho bọn họ để lại vị trí cho gia đình anh, hết thảy phí dụng đều do Long Đằng bỏ.

Hoàng Thao giật mình kinh hãi, cảm thấy rất bất ngờ. Nhưng gã chợt hiểu được, An Tại Đào đây là thông qua phương thức này bù lại cho gã một chút... Hoàng Thao ngượng ngùng mà cự tuyệt:
- Chủ tịch thành phố An, vậy sao được? Như vậy ảnh hưởng không tốt, đối với Chủ tịch thành phố An, đối với Hạ Đổng cũng không tốt, không được!

An Tại Đào thản nhiên cười:
- Anh ucngx đừng từ chối, tôi xem quyết định như vậy đi. Tốt lắm, anh đừng nói nữa, quyết định như vậy rồi!

Nói xong, An Tại Đào liền ngậm miệng không nói. Hoàng Thao du dự, muốn mở miệng tiếp tục từ chối, nhưng quay đầu lại xem An Tại Đào ngồi đó trầm mặc không nói, cũng không dám hé răng nữa, tiếp tục chuyên chú mà lái xe.

Vào nội thành Quy Ninh.

An Tại Đào vẫn nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra, liếc ra ngoài cửa sổ xe một cái. Hắn gật đầu với Hoàng Thao:
- Hoàng sư phụ, anh trước tìm một chỗ dừng xe lại ---- tôi thấy dừng ở bên cạnh quảng trường phía trước đi.

- Vâng, tôi đã biết, Chủ tịch thành phố An.
Làm cán bộ lái xe chuyên dụng, Hoàng Thao có thể làm chính là An Tại Đào nói thế nào gã làm như vậy, mặc kệ trong lòng tò mò cỡ nào, cũng không thể lắm miệng hỏi nguyên nhân. Nếu không mà nói, gã làm lái xe cho lãnh đạo sẽ không lâu dài.

Chờ Hoàng Thao dừng xe lại, An Tại Đào vội vàng xuống xe, gọi điện cho Lý Nam.

...

...

- Được, anh bạn, tôi tới làng du lịch Tư Hà khu kinh tế mới Tư Hà chờ cậu, tầng ba, phòng 307. Cậu xong việc nhanh chóng tới, tôi ở đó chờ cậu.
Lý Nam dặn dò An Tại Đào vài câu.

Buông điện thoại, An Tại Đào ngẩng đầu nhìn mặt trời cuối chiều đỏ rựng xán lạn chân trời phía tây, trầm ngâm thật lâu không nói gì. Nửa ngày, hắn mới vội vàng đi qua xe, phân phó Hoàng Thao xuống xe chờ hắn tại chỗ, sau đó liền tự mình lái xe thẳng đến ngoại thành.

Ở cửa thôn chỗ mẹ Tôn Hiểu Linh, An Tại Đào dừng xe ven đường, sau khi ngồi trong xe yên lặng nhìn chung quanh thật lâu, cuối cùng hắn không có dũng khí xuống xe đi hỏi tung tích Tôn Hiểu Linh.

Tôn Hiểu Linh từ chức mất tích đã lâu, An Tại Đào vẫn không nhận được tin tức của cô, lâu như vậy, trong đầu muốn nói không nhớ gì cả, đó là giả.

Nhưng… An Tại Đào âm thầm thở dài một tiếng, quyết định vẫn nên rút thời gian để người khác tới tìm hiểu tung tích Tôn Hiểu Linh một chút, bản thân mình ra mặt không quá thích hợp. Cuối cùng hắn nhìn ngôi nhà 2 tầng vàng nhạt mái cong nâu đỏ trên lầu của Tôn gia, đột nhiên quay đầu xe chạy như bay tới nội thành.

Trở lại nội thành đón Hoàng Thao lại tiến tới làng du lịch Tư Hà, An Tại Đào cũng không để Hoàng Thao lái xe, mà tự mình lái, để Hoàng Thao ngồi ở vị trí lái phụ. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK