Đại hội cán bộ toàn thành phố Phòng Sơn hôm nay hiểm nhiên còn chưa chấm dứt, chẳng những chủ đề hội nghị còn chưa hoàn thành, ngay cả hai vị lãnh đạo lớn tới từ tỉnh cũng chưa ra khỏi hội trường.
An Tại Đào ngồi ngay ngắn ở giữa đài chủ tịch, sắc mặt trầm ổn, quăng qua cái nhìn ‘xin chỉ thị’ với ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Hạ Hầu Danh Húc và Phó Chủ tịch tỉnh phân công quản lý kiến thiết công nghiệp và ngành phục vụ công cộng Tiêu Khải, Hạ Hầu Danh Húc thản nhiên cười, nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc này An Tại Đào mới ra hiệu bằng mắt với Dương Hoa đã thông qua tổ chức bổ nhiệm chính thức trở thành Chủ tịch tạm quyền thành phố Phòng Sơn (buổi chiều thông qua Hội đồng nhân dân tuyển cữ sẽ chính thức được bổ nhiệm làm Chủ tịch thành phố Phòng Sơn), Dương Hoa khẩn trương cười gật đầu, cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta tiếp tục họp. Tiếp theo chủ đề hội nghị là Trưởng Ban Hạ Hầu tuyên bố Tỉnh ủy điều chỉnh bổ nhiệm đối với bộ máy Thành ủy và UBND thành phố, mà sau đó, chúng ta sẽ mở một đại hội tổng kết động viện cải cách xe công của thành phố Phòng Sơn. Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Hầu và Chủ tịch tỉnh Tiêu Khải đích thân tới hội trường chỉ đạo công tác, đây là ủng hộ rất lớn của lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh đối với công tác của chúng ta...
Trên hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Dương Hoa mỉm cười thoáng chờ đợi một chút, cô vừa muốn tiếp tục ‘lời chủ trì’ của mình, đã thấy Hạ Hầu Danh Húc dường như có ý muốn lên tiếng, liền khẩn trương khom người đưa micro trước mặt qua.
- Các đồng chí, lúc này đây tôi và Chủ tịch tỉnh Tiêu tới Phòng Sơn, tuyên bố Tỉnh ủy bổ nhiệm chỉ là một phương diện, quan trọng hơn là, hai người chúng tôi nhận sự ủy thác của lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy và UBND tỉnh, tới đây điều tra nghiên cứu tình hình cải cách xe công của thành phố phòng Sơn. Lần này thành phố Phòng Sơn đẩy mạnh cải cách xe công, hiệu quả rõ ràng, lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh cực kỳ chú ý, trước khi chúng tôi tới, Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân tự mình chỉ thị, muốn hai chúng tôi khai thác trọng điểm và điểm sáng của cải cách xe công tại thành phố Phòng Sơn...
- Cái gì gọi là trọng điểm? Đúng là cách làm cụ thể của mọi người, có thể thực sự đẩy mạnh cải cách xe công đi xuống; mà điểm sáng là những giá trị mở rộng... Tốt lắm, tôi đơn giản nói hai câu, đồng chí Dương Hoa, mọi người tiếp tục họp, hai người chúng tôi nghe là chính.
Hạ Hầu Danh Húc nói xong, cao giọng cười, ôn hòa mà gật đầu với Dương Hoa.
Dương Hoa nhận microphone cười nói:
- Các đồng chí, cực kỳ cảm tạ lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh quan tâm, ủng hộ và khẳng định đối với công tác cải cách xe công của chúng ta, Trưởng Ban Hạ Hầu chỉ thị chúng ta phải quán triệt đầy đủ trong công tác sau này... tiếp theo, chúng ta tiếp tục họp. Mời Bí thư An nói chuyện.
Bởi vì có hai vị lãnh đạo tỉnh ở đây, cho nên Dương Hoa sẽ không thể nói ‘mời Bí thư An làm chỉ thị trọng yếu’, nếu An Tại Đào nói chuyện gọi là ‘chỉ thị’, vậy hai vị lãnh đạo tỉnh nói chuyện nên gọi là gì? Đây là một loại ‘thay đổi linh hoạt’ cực kỳ tinh tế’, thuộc về hành vi tiềm thức của người trong quan trường, chẳng qua bởi vậy cũng có thể thấy được dù sao Dương Hoa cũng là người đã từng làm việc ở cơ quan Tỉnh ủy, không chỉ thận trọng còn rất chu đáo.
An Tại Đào mỉm cười một chút với Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải, sau đó nhận micro, cất cao giọng nói:
- Các vị đồng chí, vì sao hội nghị hôm nay gọi là đại hội tổng kết động viên? Tôi đơn giản giải thích hai câu. Tổng kết là tổng kết nhìn lại công tác của chúng ta trong quá khứ... Mà động viên, là động viên và triển vọng đối với bước công tác tiếp theo...
- Tổng thể mà nói, công tác cải cách xe ở thành phố Phòng Sơn dưới sự bố trí thống nhất và lãnh đạo kiên cường của Thành ủy và UBND thành phố, dưới sự cố gắng của đồng chí lãnh đạo phân công quản lý, dưới sự phối hợp của các bộ môn, các đơn vị toàn thành phố, đạt được thành tích và hiệu quả nhất định. Hiệu quả cụ thể ở địa phương nào, có số liệu tư liệu cụ thể, Văn phòng Thành ủy và Trung tâm quản lý xe sẽ liên hợp gửi công văn sau, phát xuống các đơn vị, mọi người có thể đối chiếu một chút, xem chúng ta cải cách xe lúc này rốt cuộc có đáng giá hay không.
- Nói ngắn gọn, lần cải cách này bước đầu đạt được hiệu quả, phương châm cải cách xe tiêu hao, nếu dựa theo trình độ hiện tại duy trì xuống, dưới một năm, có thể tiết kiệm mấy triệu đồng tài chính... Đây là một con số cực kỳ dè dặt.
- Nhưng, đẩy mạnh cải cách xe đến hiện giờ, cũng lộ ra rất nhiều vấn đề... Vấn đề tập trung ở chỗ, sư coi trọng của lãnh đạo rất nhiều bộ môn và đơn vị đối với cải cách xe vẫn không đủ, vẫn không thật sự rõ ràng mục đích chân chính chúng ta đẩy mạnh cải cách xe... Ở đây, tôi có thể nói rõ ràng cho mọi người, sở dĩ muốn cải cách xe, mục đích chính là vì bớt tiền, số tiền bớt được bù lại nợ sổ sách, bù lại nợ sổ sách của ngành giáo dục, chữa bệnh, và xây dựng phương tiện công cộng của chúng ta...
- Có thể một số đồng chí không cho là đúng, cho rằng việc này chỉ tiết kiệm một số tiền nhỏ, như muối bỏ biển thôi. Thật ra không phải. Hiện giờ chúng ta đi đường bằng hai chân, một chân là cải cách xe, một chân khác là giảm bớt chi tiêu hành chính, hai chân này tập trung lại, nhìn từ lâu dài, tuyệt đối là một con số khổng lồ. Có khoản tiền này, chúng ta có thể làm rất nhiều chuyện, có thể giải quyết điều kiện quản lý yếu kém của rất nhiều trường học, vấn đề rất nhiều người khó khăn trong việc chữa bệnh...
- Đến năm 2006, con số hành chính toàn thành phố chi ra trên cơ sở hiện có lại giảm bớt... Tôi ở đây đề tỉnh mọi người, xin mọi người chuẩn bị tốt tư tưởng thắt chặt cuộc sống...
- Hiện giờ có người cá biệt có thể còn ôm tâm lý may mắn trong lòng, cho rằng thành phố cải cách xe chẳng qua là một cơn gió, một hình thức. Tôi không ngại ở đây nhắc nhở bộ phận đồng chí này, thành phố tuyệt đối sẽ không làm một cơn gió, một hình thức, chúng ta đẩy mạnh cải cách xe, quyết sách là thận trọng, chế độ là nghiêm túc, bước đi là chặt chẽ, đây là một trận chiến lâu dài!
- Mọi người đều rất rõ ràng trong lòng, các đơn vị, các bộ môn hiện giờ kỳ thật còn không ít xe dùng tư, những chiếc xe này đến từ con đường khác nhau, hoặc mua bằng quỹ đen, hoặc xí nghiệp cấp dưới tặng, nói tóm lại, trước mắt còn có rất nhiều xe không ở sổ sách, không nhận sự quản lý thổng nahats của thành phố... Bước tiếp theo, công tác trọng điểm của chúng ta ngay tại những chiếc xe này.
- Bộ phận xe này có bao nhiêu? Hẳn không ở số ít...
- Tôi mặc kệ xe của mọi người có từ đâu, thậm chí tôi cũng có thể bỏ qua đối với chuyện tài chính quỹ đen của đơn vị mọi người, nhưng tôi hy vọng sau hôm nay, các đơn vị, các bộ môn nhanh chóng động viện, đưa bộ phận xe này đăng ký sổ sách thàn hphố, đồng thời chuyển giao cho Trung tâm quản lý xe thống nhất xử lý. Đây là một chuyện cực kỳ nghiêm túc, phải hoàn thàn htrong thời gian hai tuần... Hy vọng mọi người nhất là nhân vật đứng đầu các đơn vị, bộ môn coi trọng, nếu trong kỳ hạn thành phố đưa ra không giao xe... Thành phố sẽ điềut ra đến cùng, bất kể lien quan tới ai, đều cách chức rồi xử lý!
- Thành phố tập trung bộ phận xe này tiến hành bán đấu giá công khai, tiền bán đấu giá đạt được từ việc này toàn bộ đưa vào lĩnh vực giáo dục...
An Tại Đào dùng sức phất tay, thần sắc trên mặt trầm tĩnh. Hắn vừa nói ra lời này, dưới đài lập tức ồ lên, cưỡng ép thu xe còn muốn tiến hành bán đấu giá, cách làm này... Một số cán bộ bộ môn có được loại xe này hít một ngụm khí lạnh, nhìn ánh mắt nghiêm nghị của An Tại Đào trên đài chủ tịch, thần sắc lập tức trở nên lực kỳ phức tạp.
Quả bom tấn này rất có lực, ai cũng thật không ngờ, không ngờ An Tại Đào lại ‘không từ thủ đoạn’ nào như thế, một chút đường sống cũng không lưu lại cho cấp dưới. Mà hắn nói ra lời này ngay trước mặt hai vị lãnh đạo ở tỉnh, hiển nhiên cho thấy hành động này đã đạt được sự ủng hộ bên trên.
- Tôi biết, sẽ có một số đồng chí khôn ghiểu, cho rằng thành phố không nói đạo lý. Nhưng tôi muốn hỏi mọi người, ai cho mọi người quyền lực ngồi xe xa hoa? Là Tỉnh ủy và UBND tỉnh, Thành ủy và UBND thành phố, hay là toàn bộ thị dân? ... Đây là tâm lý đặc quyền quấy phá, chúng ta ở đây quyết định bán đấu giá đãm xe xa hoa vi phạm quy định này, nói cho cùng công khai bán đấu giá chính là đặc quyền, chúng ta muốn cho một số đồng chí hiểu rõ, xem đặc quyền rốt cuộc là bao nhiêu tiền một cân?!
- Chúng ta không nói đạo lý lớn, chỉ nói chế độ. Hễ là chuyện chế độ không cho phép, hễ là chuyện cổ vũ tâm lý đặc quyền, tại Phòng Sơn, đều hủy bỏ... Vẫn câu nói kia của tôi, hễ là việc yêu cầu mọi người làm, bất kể là cá nhân tôi, Chủ tịch thành phố Dương, hay là lãnh đạo bộ máy Thành ủy và UBND thành phố, Mặt trận Tổ quốc thành phố, Hội đồng nhân dân, đều đi đầu làm được. Chúng tôi hy vọng tại Phòng Sơn, có thể xây dựng một bầu không khí chế độ quản người quản việc, tôi không cầu tất cả mọi người có thể trở thành cán bộ cúc cung tận tụy vì Đảng và sự nghiệp nhân dân, chỉ cầu mọi người vâng theo chế độ pháp luật, làm một cán bộ đúng chức trách. Như vậy, đủ rồi!
- Tiếp theo, mời Trưởng Ban Hạ Hầu và Chủ tịch tỉnh Tiêu làm chỉ thị trọng yếu.
An Tại Đào quyết đoán khoát tay áo, kết thúc thái độ nói chuyện kiên quyết, kịch liệt của mình.
Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải liếc nhìn nhau, trao đổi ánh mắt vừa hiểu ý lại phức tạp. Bọn họ sớm nghe nói An Tại Đào Phòng Sơn là nhân vật số một cấp thành phố có thủ đoạn lôi đình và lá gan rất lớn, hôm nay vừa thấy vừa nghe quả thế. Nếu An Tại Đào quả thực nói được làm được, dưới sự ủng hộ của lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy, hắn muốn đẩy mạnh cải cách xe quả thật có khả năng thành công.
Người thanh niên này, không đơn giản, chẳng qua, dường như lá gan lớn một chút, cũng quá cấp tiến một chút. Hạ Hầu Danh Húc suy nghĩ nhanh chóng, khẽ mỉm cười nói:
- Các đồng chí, vừa rồi đồng chí Tại Đào nói chuyện động viên, thái độ rất kiên quyết, cũng rất nghiêm túc. Tôi nghe xong, rất xúc động.
- Thật ra, về quản lý xe công, Trung ương và tỉnh đều có chế độ quy định tương quan, thí dụ như cán bộ dưới cấp Sở khong cho phép có xe chuyên dụng. Chế độ này của chúng ta không thể nói là không nghiêm không kỹ, đối với cán bộ cấp bậc nào ngồi xe công nào, đều có quy định cụ thể, nhưng nói thật, tình hình chứng thật vẫn không tốt. Tôi từng đi một số địa phương điều tra nghiên cứu, rất nhiều Chủ tịch quận Chủ tịch huyện, ngồi xe đều xa hoa hơn lãnh đạo tỉnh cấp Bộ như tôi.
- Có một lần, tôi đi kiểm tra công tác ở một thành phố, có một người phụ trách doanh nghiệp nhà nước cấp Cục huyện, không ngờ ngồi xe việt dã nhập khẩu cao cấp bảy tám trăm ngàn, hơn nữa không chỉ một chiếc. Xe công sử dụng lãng phí, chi xa xỉ, không thể nói nên lời, lãng phí rất nhiều tài lực, lại không thể nói kỹ càng.
- Chính như lời đồng chí Tại Đào nói, nếu chúng ta có thể giảm bớt khoản tiền này đầu tư vào giáo dục và các lĩnh vực công cộng khác, sẽ tạo phúc cho rất nhiều dân chúng. Một khi đã như vậy, chúng ta còn chờ cái gì? Cải cách xe, đây là công tác tạo phúc xã hội cũng đề cao trình độ quản lý của cơ quan, chúng ta phải coi trọng cao độ.
- Tôi có thể nói rõ ràng cho mọi người, Phòng Sơn cải cáchxe, Tỉnh ủy và UBND tỉnh cực kỳ coi trọng... Tỉnh hy vọng mọi người có thể không ngừng hoàn thiện chế độ, không ngừng đẩy mạnh cải cách xe, tạo ra một quy phạm hữu hiệu thay đổi con đường cải cách xe, sau đó tỉnh xe suy nghĩ mở rộng cách làm và kinh nghiệm của mọi người ra toàn tỉnh.
- Dựa theo ủy thác, an bài của lãnh đạo chru chốt Tỉnh ủy và UBND tỉnh, tôi và đồng chí Tiêu Khải làm người chuyên liên hệ công tác cải cách xe Phòng Sơn, công tác cải cách xe của Phòng Sơn gặp khó khăn gì, Tỉnh ủy có thể tìm tôi, UBND tỉnh tìm Chủ tịch tỉnh Tiêu Khải. Nói cho cùng, hai người chúng tôi đến chính là nắm ngọn nguồn công tác cho mọi người, hy vọng các đồng chí Phòng Sơn không cần có bất cứ băn khoăn gì, phải bày ra tâm thái chính công, dưới sự lãnh đạo kiên cường của Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn, phải làm thành công và viên mãn lần cải cách xe công này. Tôi chỉ nói như vậy, lão Tiêu ông còn nói hai câu.
Hạ Hầu Danh Húc cười gật đầu với Tiêu Khải.
Tiêu Khải nhậnmicro, cũng nói thông suốt, nội dung cơ bản giống như Hạ Hầu Danh Húc, đơn giản đại biểu tỉnh ủng hộ Phòng Sơn cải cách xe vân vân.
Hai vị lãnh đạo tỉnh tỏ thái độ lập tức khiến các cán bộ Phòng Sơn phía dưới bất an trong lòng, đối với quyết tâm và năng lực đẩy mạnh cải cách xe của An Tại Đào, lúc này nếu không phải thằng ngốc, đều có thể nhận ra rõ ràng. Trong lòng mọi người đều rất rõ ràng, nếu ai không có mắt trong thời gian mấu chốt này, chắc chắn sẽ trở thành vật hi sinh cho chính sách mới của An Tại Đào.
- Cuối cùng nhấn mạnh một điểm, các hạng công tác cải cách xe công phải triển khai theo khung chính sách và pháp luật cho phép, bước tiếp theo, UBND tỉnh sẽ xem xét phái ra một tổ công tác đến Phòng Sơn kiểm tra chỉ đạo công tác cải cách xe công...
Giọng Tiêu Khai hơi trầm thấp, đồng thời quay đầu ngưng trọng nhìn An Tại Đào.
Sau hội nghị, An Tại Đào và Dương Hoa cùng với Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải tới khu kinh tế mới Tư Hà khảo sát, mà ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch thường trực thành phố mới nhậm chức Mã Hiểu Yến thì lập tức triển khai công tác. Công tác chủ yếu đầu tiên sau khi Mã Hiểu Yến nhậm chức, cô tiếp nhận công tác phân công quản lý cải cách xe và công tác thường vụ UBND thành phố từ tay Dương Hoa.
Để Mã Hiểu Yến tiếp nhận cải cách xe, vốn không phải dự tính ban đầu của An Tại Đào. Nhưng sau đó lại nghĩ, Mã Hiểu Yến cũng là một cán bộ năng lực rất mạnh, rèn luyện ở cơ sở nhiều năm, để cô quản lý cải cách xe, thứ nhất có thể quán triệt đầy đủ suy nghĩ của An Tại Đào, thứ hai có thể giúp Mã Hiểu Yến lập uy vững bước chân trong bộ máy UBND thành phố trong thời gian ngắn nhất.
Tiệc trưa chiêu đãi Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải là ở khách sạn làng du lịch khu kinh tế mới Tư Hà, hai vị lãnh đạo tỉnh tới làng du lịch khu kinh tế mới Tư Hà ăn cơm, không chỉ đám cán khộ khu kinh tế mói khẩn trương, ngay cả Lộ Binh kẻ đứng sau làng du lịch cũng không dám chậm trễ, tự mình chạy tới làng du lịch chỉ huy phối hợp an bài.
Đối với lãnh đạo cao tầng mà nói, phía dưới tiếp đãi quy cách cao tượng trưng cho quyền lực và đãi ngộ của bọn họ, đây là đúng. Cho nên, đối với thành phố Phòng Sơn và khu kinh tế mới ‘như gặp đại địch’, Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải ngoài miệng không nói gì, kỳ thật trong lòng rất vừa lòng.
Tiểu Hồng Lầu của khách sạn làng du lịch là nơi chuyên tiếp đãi lãnh đạo cao tầng và khách quý, tầng lầu quý giá, trang hòa xa hoa quy cách tiếp đãi rất cao. Bởi vì phải tiếp đãi lãnh đạo tỉnh, toàn bộ lầu hai khách quý đìn hchỉ buôn bán, nhân viên bảo vệ Cục Công an thành phố phòng Sơn trong sáng ngoài tối ‘bảo vê’ tầng lầu khách quý, phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho lãnh đạo tỉnh, nếu lãnh đạo tỉnh xảy ra bất cứ vấn đề gì ở nơi này, cho dù là vấn đề nhỏ, đều là vấn đề lớn. Không cần nói lãnh đạo khu kinh tế mới Tư Hà, ngay cả An Tại Đào và Dương Hoa, cũng không gánh nổi.
Hạ Hầu Danh Húc và Tiêu Khải dẫn đoàn người đi vào bao phòng có tên ‘Giang Nam Hào Đình’ (Phòng lớn Giang Nam), nhìn liếc qua trong bao phòng cổ kính và bày biện vùng sông nước Giang Nam, khóe miệng không khỏi bày ra một nụ cười ôn hòa. Gã cười ha ha liếc An Tại Đào một cái, thầm nghĩ: ai nói người này không biết xu nịnh, là một tảng đá cửa cứng vừa thối? Tôi đã nói mà, nếu không mọc ánh mắt sao có thể từ một Bí thư Đảng ủy thị trấn lên làm Bí thư Thành ủy? Cho dù là có người nâng đỡ cũng không được!
Quê của Hạ Hầu Danh Húc là vùng sông nước Giang Nam, bao phòng này bày biện rất phù hợp khẩu vị của gã, cũng gợi lên một nỗi nhớ quê hương đối với gã. Trong mắt gã An Tại Đào đây là cố ý an bài lấy lòng gã, nhưng kỳ thật đây căn bản không phải An Tại Đào làm ra, mà là Lộ Binh linh lợi nghe được Hạ Hầu Danh Húc là người của một thành phố nhỏ tại Giang Nam, cố ý an bài.
Chỉ một gian bao phòng nho nhỏ như vậy, khiến thiện cảm của Hạ Hầu Danh Húc đối với An Tại Đào bay lên thẳng tắp. An Tại Đào thật không ngờ, ngay cả Lộ Binh cũng thật không ngờ. Hành động này của Lộ binh, chẳng qua là cách làm quen thuộc của gã.
Hạ Hầu Danh Húc không có bất luận khách sáo gì, cùng Tiêu Khải một trái một phải ngồi ở vị trí chủ khách và thứ khách, nhìn trên bàn tràn đầy sơn trân hải vị phong phú, Tiêu Khải cười ha ha:
- Trưởng Ban Trần, ở tỉnh nghe nói đồng chí An Tại Đào Phòng Sơn làm ột đồng chí nghiêm khắc thực hiện tiết kiệm, nghe nói lúc tiếp đãi thượng cấp đềuph ải ăn cơm công tác giá rẻ... Một đoạn thời gian trước, đồng chí Minh Hoa của Sở Xây dựng đến Phòng SƠn, đồng chí Tại Đào mời bọn họ ăn cơm công tác bốn món ăn một món canh... Sau khi trở về, đồng chí Minh Hoa nói với tôi, Phòng Sơn có Bí thư Thành ủy keo kiệt... Nhưng hôm nay, chậc chậc, đồng chí Tại Đạo tính là ngoại lệ vì hai chúng ta, khó được khó được!
Hạ Hầu Danh Húc cũng thản nhiên mà liếc đồ ăn tinh xảo hương sắc đều đủ trên bàn, cũng cười nói:
- Ha ha, tôi cũng có nghe thấy, ha ha.
An Tại Đào mỉm cười không nói. Dương Hoa liếc mắt nhìn hắn, khẽ cười nói:
- Trưởng Ban Hạ Hầu, Chủ tịch tỉnh Tiêu, dựa theo tiêu chuẩn tiếp đãi thành phố mới đưa ra, tiếp đãi lãnh đạo tỉnh là dựa theo tiêu chuẩn cao nhất, bữa tiệc này cũng không vượt tiêu chuẩn này.
An Tại Đào ra vẻ cười khổ nói:
- Hai vị lãnh đạo tỉnh, cho dù tôi keo kiệt nữa, cũng không thể khiến lãnh đạo tới thành phố chúng tôi một chuyến ăn cơm không ngon... Hơn nữa, mấy thứu này đều là đặc sản của khu kinh tế mới chúng tôi, cũng tốn không bao nhiêu tiền. Trưởng Ban Hạ hầu, ngài xem rau quả, thịt cá vân vân này, toàn bộ đều là sản phẩm khu kinh tế mới, tuyệt đối không ô nhiễm... Gọi vài món ăn đặc sản, chính là muốn các lãnh đạo nếm thử mới mẻ.
Hạ Hầu Danh Húc và đám người Tiêu Khải hiểu ý mỉm cười, không khí lập tức trở nên hòa hợp.
Rượu qua ba tuần, Tiêu Khải đột nhiên buông đũa trong tay mỉm cười nói:
- Đồng chí Tại Đào, đồng chí Dương Hoa, lần này chúng tôi đến đây, Bí thư Đại Niên còn giao cho tôi một nhiệm vụ đặc thù... Thương lương với hai vị.
Nghe Tiêu Khai nhắc tới việc này, Hạ Hầu Danh Húc dường như biết rõ trong lòng, khẽ mỉm cười không lên tiếng. An Tại Đào và Dương Hoa liếc nhìn nhau một cái, khẩn trương cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Tiêu, lãnh đạo có gì phân phó nói thẳng là được, chúng nhất định kiên quyết quán triệt... Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK