• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ

Sau khi Giang Hâm đuổi theo ra ngoài, cũng nhìn thấy cảnh này, trong lòng lóe lên câu nói của Thẩm Hạo: “Tối nay ăn mừng?”
“Chẳng lẽ Thẩm Hạo làm?” Giang Hâm lẩm bẩm, nhưng rồi lắc đầucảm thấy không có khả năng, cho dù Thẩm Hạo có gan này, cũng không thể tự minh đập nát xe như thế này
được!
“Mày nhìn cái gì … mẹ nó … cút đi cho tao … Giang Hâm, mày có phải đang cười nhạo tao không? Tao nói cho mày biết, món nợ năm triệu này, tao sẽ nói cho bà nội, bắt cả nhà mày trả lại!” Sông Mộng liếc nhìn Giang Hâm đang quan sát, nhanh chóng chỉ vào mũi cô nói.
Giang Hâm nhíu mày nói: “Chị đúng là một con chó điên! Tôi chỉ là muốn quan tâm chị, hiện tại xem ra, là vì chị xứng đán!”
“Mày là cái thá gì? Nếu không có mày … Tao có thể bị Phú Đại Long đánh không? Tao liều mạng với mày!
Đồ gái điếm … đồ đĩ, tao sẽ xé xát mày…” .’’Giang Mộng như bị điên, trực tiếp nhào về phía Giang Hâm.
“Sao cô vẫn chưa biến đi?
Nghe thấy âm thanh, Giang Mộng rùng mình, thuận theo nơi âm thanh phát ra, nhìn thoáng qua đã thấy Phú Đại Long.
Giang Mông chua xót nhìn Giang Hâm, nhỏ giọng nói: “Xem như hôm nay mày may mắn, ngày mai tao nhất định xé xát mày … đồ đĩ!”
“Phú … Phú tổng … Không biết tên khốn nào đã đập nát xe của tôi… Tôi…”
“Tôi cho người đập thì sao! Cô dám mắng tôi?” Phú Đại Long lạnh lùng nói với Giang Mộng.
Khi Giang Mộng nhìn thấy Phú Đại
Long đến, ba hồn bảy vía đều bị dọa chạy, cô ta liên tục xua tay: “Không … không có … Phú tổng … Tôi đi … Tôi sẽ đi ngay.”
Giang Mộng khập khiễng chạy rất nhanh, chỉ trong vài phút không còn thấy bóng dangs.
Giang Hâm rùng mình khi nhìn thấy Phú Đại Long.
Muốn rời đi, phú nhị đại đã tới rồi.
“Cái đỏ… Phú tổng… Trước đây…”
“Giang tiểu thư, chuyện lúc trước, là do tôi nhất thời hồ đồ. Xin hãy chấp nhận lời xin lỗi chân thành của tôi.”
Không đợi Giang Hâm nói hết, Phú Đại Long đã quỳ xuống trước mặt Giang Hâm.
Giang Hâm tay chân có phần luống cuống vội vàng: “Phú tổng … anh làm sao vậy … anh đứng dậy trước đi … anh … tôi không trách anh.”
“Cô không trách tôi?” Phú Đại Long chân thành nhìn Giang Hâm.
“Anh đứng dậy đi… Tôi thật sự không trách anh.” Giang Hâm không biết Phú Đại Long uống nhầm thuốc gì, cho dù trong lòng cô vẫn chưa thể bỏ qua, cũng không dám trách hắn.
Phú Đại Long đứng dậy cung kính
nói: “Giang tiểu thư, giữa hai công ty chúng ta có một chút nợ nần, chỉ cần cô lên tiếng … gọi cho tôi một cuộc điện thoại, tôi sẽ cử người đến đưa đến tận tay.”
Giang Hâm nhận lấy danh thiếp của Phú Đại Long, luôn cảm thấy có chút hoảng sợ …
Đây có phải là Phú Đại Long xã hội đen mà cô biết không?
“Vậy đi… Cảm ơn Phú tổng…”
“Giang tiểu thư, không cần cảm ơn. Đây là điều tôi phải làm, rất vinh dự khi giải quyết được những lo lắng của cô!” Phú Đại Long không đợi Giang
Hâm nói xong, liền cung kính đáp lời.
Giang Hâm mất tự nhiên xấu hổ cười cười, cũng không biết nên nói cái gì: “Cái kia … vậy tôi có thể đi được không?”
Phú Đại Long nhiệt tình muốn đưa cô đi, Giang Hâm xua tay liên tục nói không cần, sau đó bắt taxi rời đi.
“Phương Tuấn … anh phải làm chủ cho em …”
Trong bệnh viện, Giang Mộng khóc như hoa lê đái vũ.
“Tên khốn Phú Đại Long đó! Hắn chẳng lẽ không biết, Giang Hâm với thân phận con gái nuôi này, chỉ là công cụ của Hứa Đức Uyên sao?” Phương Tuấn oán hận nói.
“ô ô… suýt chút nữa anh không thể nhìn thấy em nữa rồi… anh thậm chí còn không nhìn thấy khuôn mặt hả hê của con chó cái Giang Hâm.” Giang Mộng ủy khuất dựa vào Phương Tuấn cáo trạng.
“Anh sẽ không bỏ qua cho Phú tổng… tất cả là do con khốn Giang Hâm … Anh đã gọi bà nội qua rồi, ngày mai bà nội sẽ cách chức Giang Hâm phòng hậu cần.”
“ô ô … chồng, anh thật tốt… nhưng mà, chiếc xe anh đã tặng cho em.”
“Chúng ta phải bắt đồ đĩ Giang Hâm đó bồi thường!” Phương Tuấn khuôn mặt trở nên tàn nhẫn.
Giang Mộng chưa kịp mơ rmiệng, giọng nói của Hạ Tri Thu đã vang lên bên ngoài cửa.
“Ai u … Mộng Mộng của bà, Mộng Mộng của bà… sao lại bị thương như thế này.”
“Bà ơi… con suýt chút nữa đã chết. Chính Giang Hâm đã đắc tội đến Phú Đại Long … Bây giờ, không chỉ năm triệu tệ sẽ không đòi được lại. Ngay
cả nhà của Phương Tuấn cũng bị ảnh hưởng … Dự án Tân Hải cũng sẽ không còn nữa…” Giang Mộng bật khóc, đổ hết nước bẩn lên người Giang Hâm.
Hạ Tri Thu sắc mặt khó xem đến cực điểm: “Thật sự sao chổi chuyển thế! Ngày mai thông báo cho nó đến tô trách! Bà sẽ cách chức nó! Còn để cả gia đình vô dụng bọn nó bồi thường cho sự mất mát của công ty … cùng với chiếc xe của con!”
“Bà nội … nếu không thì đuổi họ ra khỏi Giang gia. Dù có là con gái nuôi của Hứa Đức Uyên nhưng Hứa gia cũng không coi trọng cô ta chút nào.” Phương Tuấn thêm dầu vào lửa.
“Hãy bàn đến chuyện đó trong cuộc họp gia đình vào ngày mai.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK