• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ

Giang Mộng không kịp phản ứng, cái cốc đã đập thẳng vào trán cô ta.
Chỉ chỉ cảm thấy một cơn đau bùng lên, máu tươi chảy xuống.
Giang Mộng ôm chặt đầu, khóc với hỏi Phú Đại Long: “Phú … Phú tổng … Tôi là Giang Mộng … anh có lẽ đã nhận sai người.”
“Tôi muốn đánh là cô … Khiếp, Giang Hâm bây giờ là thân phận gì, cô không biết sao? Cô còn để cho tôi động đến cô ấy? Tôi tưởng cô muốn hại tôi…” Phú Đại Long dường chưa đủ ghiền, cho nên lại bước lên giáng môt cái tát vào măt cô.
Giang Mộng ngay lập tức bị đánh đến hồ đồ, ngã xuống đất nhìn Phú Đại Long “Không… không… tôi chỉ muốn thay anh trút giận mà thôi… vả lại, Hứa gia cũng không coi trọng cô ta. .. Cô ta là …”
“Cút mẹ mày đi… Mày muốn chết, tao không thèm quan tâm! Lại còn dám mua chuộc Lưu Văn Hiền, làm khó Giang Hâm … Mày muốn hại chết tao à? Còn dám tới đòi tiền? Mày không tự soi mặt vào gương mà xem, đừng nói tên là vô dụng Phương Tuấn kia … ngay cả khi ông nội của Phương Tuấn ở đây cũng không làm gì được …” Phú Đại Long vừa mắng vừa động tay động chân với Giang Mộng.
Những gì hắn ta nói thực sự là sự thật, nếu ngày hôm qua Lưu Văn Hiền thực sự thành công.
Với thu đoạn tàn bạo của Thẩm Hạo, mạng nhỏ mà anh ta vất vả bào vệ, khẳng định không còn!
Giang Mộng đau đớn cầu xin tha thứ: “Phú tổng… Phú tổng… Tôi thực sự không có ý đó… Tôi không muốn hại anh… Tôi thực sự chỉ muốn giúp anh xả giận.”
“Mẹ mày … Lão tử suýt nữa thì bị mày hại chết!”
Phú Đại Long đánh một hồi lâu, trên người cũng có thương tích, chỉ cảm
thấy miệng vết thương đau đớn, mới dừng lại.
Thẩm Hạo cũng đã dặn dò, dạy dỗ đơn giản một chút để bọn hắn ghi nhớ thật lâu là được..
Anh ta hung hăng đá vào bụng Giang Mông tiếp tục quát: Cút, cút khỏi nơi này…”
Giang Mộng mặt mũi sưng phồng cố gắng đứng dậy, nhìn Phú Đại Long với vẻ mặt hoài nghi: “Tôi … tôi có thể đi ngay bây giờ đúng không?”
Phú Đại Long dường như lại nghĩ ra điều gì, tát vào mặt Giang Mộng một cái rồi nói: “Đúng rồi, nói cho tên ngốc
Phương Tuấn đó biết, từ hôm nay, mọi hợp đồng hợp tác giữa Bất động sản Đại Long và nhà họ Phương đều sẽ bị bỏ dở! Đi, cút đi!”
Giang Mộng gật gật đầu, che lấy mặt mình, cũng không dám thả một cái rắm, lảo đảo chạy ra ngoài, thậm chí còn không dám quay đầu lại.
Lúc nãy Phú Đại Long đang trong cơn tức giận, cô đã nghi ngờ rằng bản thân sẽ chết ở đây.
Kinh hãi chạy xuống sảnh trước lầu một, Giang Hâm nhìn thấy bộ dạng của Giang Mông, liền vội vàng bước tới quan tâm hỏi “Giang … Giang Mông … cô có chuyện gì vậy … ai
đánh chị …
“Giang Hâm! Mày xong đời rồi! Tao nói cho mày biết… mày xong đời! Đừng giả mù sa mưa làm người tốt. Tao nhất định sẽ nói cho bà nội … mày chế chắc, Tao và mày chắc chắc chưa xong đâu!” Giang Mộng nức nở nói, rồi mới chạy ra ngoài.
Cô ta không biết tại sao Phú Đại Long lại sợ Giang Hâm như vậy, nhưng cô không dám làm gì với Giang Hâm ở đây, vì sợ Phú Đại Long đuổi kịp, đánh cho mình bán sống bán chết.
Cô ấy chạy một mạch đến chỗ đậu xe của mình.
Nhìn chiếc Maserati hoàn tooàn không còn hình dáng ban đầu, động cơ bị vứt trên nóc xe … Sau khi kiểm tra biển số vài lần, mới xác nhận đó là xe của chính mình.
Cô ta quát ầm bốn phía: “Là ai! Là ai làm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK