• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Thẩm Hạo nở nụ cười: “Vậy nếu anh thua…”

“Lão tử tự mình đánh rụng hết răng xuống cho các người coi!” Phương Tuấn kiêu ngạo nói.

Sở dĩ anh ta dám nói ra điều này là vì Phương gia và Bất động sản

Đại Long có rất nhiều sự hợp tác.

Mối quan hệ với Bất động sản Đại Long luôn rất tốt, vì vậy, việc nhận được hợp đồng mua sắm vật liệu xây dựng cho Thành phố mới Tân Hải là hoàn toàn nằm trong tay … Đến đó, chỉ đơn giản là chuyển nhượng cho Giang gia.

Hơn nữa, anh ta đã nghe nói đôi mắt của Phú Đại Long là do Thẩm Hạo làm mù.

Nếu Phú Đại Long biết vụ cá cược của mình với Thẩm Hạo, còn không vội vàng gửi hợp đồng

tới cho anh ta sao?

Thẩm Hạo cười nói: “Được rồi… nói miệng không bằng chứng … phải ghi âm lại.”

“Được rồi… Tôi còn sợ lúc đó anh giờ trò.” Phương Tuấn nói rồi cầm lấy giấy bút từ bên cạnh Giang Mộng.

Giang Hâm kéo Thẩm Hạo sang một bên với vẻ mặt lo lắng nói: “Thẩm Hạo, anh có bị điên không? Làm sao chúng ta có thể nhận được dự án từ Bất động sản Đại Long …”

“Đừng lo lắng. Chúng ta không thể thua … Hơn nữa, tất cả đều ờ đây, tôi cũng không thể đổi ý.” Thẩm Hạo cười nói.

Giang Hâm còn muốn nói gì nữa, Thẩm Hạo cười nói: “Đừng lo lắng. Thật sự không được, chúng ta có thể nhờ Hứa gia giúp đỡ.

Dù sao sư phụ của tôi cũng là ân nhân của bọn họ…”

Giang Hâm bất lực nói: “Đến lúc nào rồi, còn đang nói giỡn…”

“Đừng lo lắng. Sơn nhân tự có diệu kế!” Thẩm Hạo tự tin cười.

“Làm sao vậy? Hiện tại mới biết sợ… Quỳ xuống dập đầu với tôi, bẻ gãy hai cái răng xuống, tôi có thể làm cho cậu cơ hội đổi ý …” Nhìn Thẩm Hạo cùng Giang Hâm lẩm bẩm một bên, Phương Tuấn hướng về bọn họ khiêu khích.

Thẩm Hạo không hề nghĩ ngợi, đã ký vào hợp đồng cá cược đó.

Giang Trị Quốc trực tiếp đưa gia đình đến bàn bên cạnh dùng bữa, nhường chỗ cho Phương Tuấn và Giang Mộng, ông ta muốn Giang Hâm và Giang Mộng đấu đá lẫn nhau.

Cách làm của ông ta, khiến Hạ Tri Thu rất hài lòng.

Sau khi tuyên bố khai tiệc, Giang Mộng khôi phục vẻ mặt như bình thường: “Bà nội, Giang Hâm bây giờ là con gái nuôi của Hứa lão gia, như vậy đến lúc đó, để em

ấy giúp bà lấy một tấm thiệp mời bữa tiệc đại thọ, hẳn không phải là vấn đề lớn.”

“Một tấm thiệp? Mộng Mộng, em quá coi thường Giang Hâm rồi.

Dù sao thì cũng phải để cả Giang gia cùng đi.”

Hạ Tri Thu mong đợi nhìn về phía Giang Hâm: “Không cần cho tất cả mọi người đâu. Nghe nói toàn bộ Thông thành chỉ gói gọn trong hai bàn. Nếu như có thể, bà đi một mình là được rồi.”

Giang Hâm có chút lúng túng, lần trước đến Vân Đỉnh sơn trang,

Hứa Đức Uyên cũng không đề cập một chữ thiếp mời nào, hiển nhiên là không muốn bọn họ tham gia.

“Bà nội… Con sẽ hỏi thăm một chút, cũng không thể hứa với bà.” Giang Hâm không chắc chắn nhưng vẫn nói ra.

“Bà nội cũng biết, chỗ ngồi của bữa tiệc sinh nhật đã được ấn định, thiệp mời đã được gửi đi. Như vậy đi, con đừng để đồ nhà quê đó đi thei, đên slúc đó, bà nội sẽ đi cùng với con. Bữa tiệc như thế, chỉ thêm xấu hổ mà thôi, không bằng hai chúng ta cùng

đi.” Hạ Tri Thu vừa cười vừa nói.

Giang Hâm lúng túng nói: “Bà..

Con… Chúng con cũng không có thư mời…”

”Ha ha, ái chà chà … thì ra không có thiệp mời, vậy mà giả vờ giả vịt cái gì. Hóa ra, đứa con gái nuôi này ngay cả tiệc sinh nhật của cha mình cũng không có tư cách đi..

Giọng của Phương Tuấn vô vùng lớn, đến mức tất cả những người thân trong Giang gia đều không khỏi vì thế mà choáng váng.

đi.” Hạ Tri Thu vừa cười vừa nói.

Giang Hâm lúng túng nói: “Bà..

Con… Chúng con cũng không có thư mời…”

”Ha ha, ái chà chà … thì ra không có thiệp mời, vậy mà giả vờ giả vịt cái gì. Hóa ra, đứa con gái nuôi này ngay cả tiệc sinh nhật của cha mình cũng không có tư cách đi..

Giọng của Phương Tuấn vô vùng lớn, đến mức tất cả những người thân trong Giang gia đều không khỏi vì thế mà choáng váng.

Gián tiếp xác nhận những suy nghĩ bên trong lòng họ, danh xưng con gái nuôi của Giang Hâm cũng chỉ là hữu danh vô thực.

Hạ Tri Thu có chút khó tin: “Giang Hâm, con nói không có thiệp mời sao?”

Giang Hâm gật đầu không che giấu.

“Cũng khó trách … dù sao cũng chỉ là con gái nuôi mà thôi. Loại bữa tiệc này có những người có địa vị cao nhất ở Viêm Hạ, mỗi một người đều giá trị vạn kim …

Làm sao có thể đưa cho con được, là bà quá đề cao con.”Vẻ thất vọng trên khuôn mặt Hạ Tri Thu có thể thấy rõ bằng mắt thường.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK