Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên Sáp Vương…”

Tiêu Vô Hải nheo mắt một cái, để lộ ánh mắt thâm thúy cực kì, cười lạnh nói: “Thực sự không ngờ một con kiến hôi như thế cứ luôn gây trở ngại cho chúng ta, xem ra tên này nhất định phải giết.”

“Rầm!”

Lúc hai người đang nói chuyện, Tiêu Sách đột nhiên đi vào.

Tiêu Vô Hải tối sầm mặt, quát lạnh:

“Quá lỗ mãng, đi ra ngoài gõ cửa lần nữa rồi vào.”

Vừa nãy khi chàng trai kia đi vào, Tiêu Vô Hải cũng không phản ứng mạnh như thế, Tiêu Sách là con ông ta mà lại bị quát to.

Tiêu Sách nào dám ý kiến, còn rời khỏi phòng sau đó gõ cửa, đợi Tiêu Vô Hải đồng ý mới dám vào lại thư phòng.

“Chuyện gì?” Tiêu Vô Hải nặng nề hỏi.

Tiêu Sách liếc nhìn chàng trai xa lạ kia trước, sau đó mới hơi e ngại nói với Tiêu Vô Hải: “Ba, là Vân Thiên Thần Quân tới Võ Minh, nói muốn gặp ba một lần!”

“Thiên Sáp Vương!”

Trong mắt Tiêu Vô Hải lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, đang tìm Thiên Sáp Vương thì người ta tự tới cửa.

“Con ra ngoài trước, ba ra ngay.” Tiêu Vô Hải nói.

Tiêu Sách nhanh chóng rời khỏi.

Tiêu Vô Hải nhìn Hồn Nghiệp, nói: “Trước tiên ngươi cứ núp đi đã, không nên để lộ khí tức, ta sẽ đi gặp Thiên Sáp Vương kia.”

“Hiểu rồi.” Hồn Nghiệp nhanh chóng rời đi.

Tiêu Vô Hải ra khỏi thư phòng, thấy Tiêu Sách co rúm người đứng ngoài đại sảnh, không khỏi hừ lạnh một tiếng, nói: “Sau này trước khi vào thư phòng của ba, không cần biết tình hình gì, phải gõ cửa trước.”

“Vâng.”

Dù gì Tiêu Sách cũng là Minh chủ hiện tại của Võ Minh, nhưng đối mặt với ba mình, ông ta vẫn chẳng khác gì một con chó.

Đương nhiên ông ta tò mò thân phận của chàng trai lúc nãy, nhưng ông ta dám hỏi sao? Không dám.

“Đến Võ Minh.” Tiêu Vô Hải lạnh lùng nói một câu, hai người lập tức đi tới Võ Minh, tới chỗ làm việc của Tiêu Sách thì thấy một nam một nữ ngồi ở đó.

Chính là Lục Vân và Liễu Yên Nhi.

“Thần Quân điện hạ, không biết ngài tới tìm tôi làm gì?”

Trạng thái hiện tại của Tiêu Vô Hải và ban nãy như hai người khác nhau, vẻ mặt tươi cười, dường như cực kì tôn kính Lục Vân.

Lục Vân liếc nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: “Tiêu Vô Hải, tôi có chuyện muốn hỏi ông, hơn là chuyện hơn hai mươi năm trước của Các chủ Ám Ảnh các Liễu Kình Thiên.”

Nói xong hắn cẩn thận đánh giá vẻ mặt của Tiêu Vô Hải.

Tiêu Vô Hải kinh ngạc hỏi: “Thần Quân điện hạ, Liễu Kình Thiên đó là tội phạm truy nã nghiêm trọng của Võ Minh chúng tôi, cực kì hung ác, sao đột nhiên ngài lại cảm thấy hứng thú với hắn?”

“Được rồi, đừng giả vờ trước mặt tôi, Khâu Ngọc Đường đã nói hết cho tôi biết từ lâu rồi, trước đây Ám Ảnh các chính là thế lực ngầm mà nhà họ Tiêu các người tự bồi dưỡng ra.” Lục Vân phì cười nói.

Vẻ mặt Tiêu Vô Hải lập tức thay đổi.

Vẻ mặt Tiêu Vô Hải nặng nề, hỏi dò: “Cho nên hôm nay Thần Quân điện hạ chuẩn bị tìm ông già này để hỏi tội ư?”

Trong lòng ông ta đã có sát ý, chẳng qua đây là Võ Minh, không tiện làm gì.


Lục Vân xua tay nói: “Tôi không có chút hứng thú nào với mấy mối thù cũ của các người, tôi chỉ muốn hỏi ông một chút, giờ Liễu Kình Thiên còn sống không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK