Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bóng người xuất hiện, câu đầu tiên người đó nói ra khiến Lục Vân dựng tóc gáy.

“Quả nhiên cậu là tu luyện giả.” Thanh âm của người đàn ông vang lên.

Lục Vân lập tức quay đầu lại nhìn, con ngươi trong mắt co rút lại. Hắn nhìn thấy một người đàn ông đầu tóc bù xù, sắc mặt tái nhợt và toàn thân toát ra hơi thở u ám.

Tại sao trên người lại có thể ra hơi thở như vậy chứ?

Điều đáng sợ nhất chính là người đó vừa nhìn đã biết Lục Vân là tu luyện giả. Điều đó có nghĩa là người này cũng có khả năng là một tu luyện giả.

“Lục Vân, có thể cậu không biết tôi nhưng tôi lại biết rõ tên của cậu, hận không thể khắc cốt ghi tâm!”

Lục Vân cau mày hỏi: “Giữa chúng ta có thù oán gì sao?”

Hắn rất chắc chắn bản thân mình chưa từng gặp người đàn ông này bao giờ.

“Tôi tên là Cố Kiến Minh.”

“Cố Kiến Minh?” Lục Vân lại nhíu mày.

Người đàn ông kia cười khẩy: “Cậu vẫn chưa đoán ra được đúng không? Vậy tôi sẽ cho cậu thêm một gợi ý khác. Cố An Kỳ chính là con gái của tôi.”

Người đàn ông toát ra khí lạnh này chính là ba của Cố An Kỳ, Cố Kiến Minh.

Ban đầu khi Cố An Kỳ gả vào Trần gia ở Giang Bắc, Cố Kiến Minh cho rằng Cố gia sắp phất lên nhưng ai ngờ vào một buổi chiều nào đó, Cố An Kỳ lại phát điên còn Trần gia lại tuyên bố rời khỏi Giang Thành.

Cố Kiến Minh từng tìm đến Trần gia để tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra nhưng khi Trần gia thấy ông ta, bọn họ đã đuổi đánh ông ta như kẻ thù.

Sau đó, trong lúc Cố An Kỳ bị điên, cô ta bị trượt chân ngã xuống nước chết đuối.

Cố Kiến Minh vô cùng đau lòng. Ông ta vô tình tìm thấy một tờ giấy trong phòng Cố An Kỳ, trên đó có viết tên của Lục Vân, nét bút ghì quá mạnh xuyên thủng cả tờ giấy. Đến tận lúc đó, Cố Kiến Minh mới biết nguyên do con gái mình ra đi. Có vẻ như con gái ông ta bị điên có liên quan tới người tên là Lục Vân này.

Vì thế, ông ta đổ lỗi việc con gái mình bị chết tất lên đầu Lục Vân.

“Cho nên cậu đã biết vì sao tôi lại tới đây tìm cậu chưa?”

Cố Kiến Minh nghiến răng, trông khuôn mặt của ông ta cực kỳ dữ tợn. Hốc mắt như bị xé toạc, biểu cảm trên gương mặt cực kỳ hung dữ,

Lục Vân suy nghĩ một hồi rồi nói: “Chuyện con gái ông bị chết đuối là một tai nạn nhưng tôi rất tò mò vì sao ông lại trở nên thế này?”

“Nói láo!”

Cố Kiến Minh không trả lời câu hỏi của Lục Vân, ông ta gầm lên: “Cậu đã giết con gái tôi. Nếu như cậu không khiến nó phát điên thì làm sao nó có thể rơi xuống nước được? Hôm nay tôi nhất định phải khiến cho cậu xuống địa ngục để bồi tội với con gái tôi.”

Ông ta đột nhiên mở miệng và phun ra một ngụm sương mù màu đen. Sau đó, sương mù màu đen bao phủ toàn thân trông ông ta càng thêm cổ quái.

Ban đầu Lục Vân còn cảm thấy Cố Kiến Minh là một người đáng thương nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của ông ta, hắn biết rằng ông ta không còn là người bình thường nữa.

Đám sương mù màu đen đó là cái gì, là một âm hồn chăng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK