Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Băng Ngưng đột nhiên nghĩ tới cái gì, giọng đột nhiên cao lên mấy đề xi ben, hỏi: “Không phải em thật sự tính dùng chiếc xe đạp này chở chị đến Giang Thành đó chứ?"

"Đương nhiên, có vấn đề gì sao?"

"Không được không được, quá nguy hiểm!"

Cô cho rằng Lục Vân chỉ muốn cho mình trải nghiệm cảm giác một chút, lại không ngờ Lục Vân thật sự tính cưỡi xe đạp trở về, lộ trình giữa hai thành phố xa như vậy, thế chẳng phải Lục Vân sẽ mệt chết, huống chi một tay hắn đang còn xách một cái vali nhỏ.

Vương Băng Ngưng phát hiện em trai mình không phải hư, mà là… ngốc!

Lục Vân lại muốn nói hiện tại chỉ là món khai vị, đợi lát nữa sẽ để chị cảm nhận cảm giác một bước lên trời, căn bản không tốn bao nhiêu thời gian.

Vương Băng Ngưng kiên trì nói: “Không được không được, chị vừa ngồi máy bay nên hơi mệt, muốn tìm khách sạn gần đó để nghỉ ngơi, hôm nay không trở về Giang Thành!"

Cô giãy giụa hai cái, làm bộ muốn xuống xe.

"…. Được rồi!"

Nếu chị tư đã tỏ ý như vậy, Lục Vân còn có thể làm sao, đành phải tìm một khách sạn dựa theo yêu cầu của cô rồi ngừng xe đạp lại.

"Mau mau mau!"

Sau khi đặt phòng, Vương Băng Ngưng gấp không chờ nổi mà lôi kéo Lục Vân lên lầu.

Lục Vân cho rằng cô quá mót tiểu, nhưng ai biết vừa vào phòng thì hai mắt Vương Băng Ngưng lập tức tỏa sáng, nói muốn kiểm tra cái bớt của hắn, đâu còn chút mỏi mệt nào.

Quả nhiên vẫn bị chị cả nói trúng rồi, Lục Vân câm nín mà nói: “Chị tư, không phải mấy chị đã nghiệm chứng thân phận của em rồi sao, vì sao chị còn…"

"Khì khì, mắt thấy mới là thật!" Vương Băng Ngưng tinh quái chớp chớp mắt mà nói.

Giờ đã xế chiều.

Sau khi Vương Băng Ngưng kiểm tra vết bớt của Lục Vân xong, mới cảm thấy thỏa mãn mà đi ngủ, chuẩn bị nạp lại năng lượng để buổi tối còn cùng Lục Vân đến tham quan mấy trung tâm mua sắm ở gần đây. Dù sao hai chị em đã nhiều năm không gặp nhau, đương nhiên phải vun đắp lại mối quan hệ.

Lục Vân thừa dịp cô ngủ mà đến Thẩm gia một chuyến.

Nếu như chị tư đã không muốn ngồi xe đạp của hắn trở về Giang Thành, thì hắn có thể làm gì nữa đây, dù sao cũng không thể để đại bảo bối ở lại đây đâu đúng không?

Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tạm thời cất nó ở Thẩm gia. Lúc Thẩm Tĩnh Nghi nhìn thấy Lục Vân thì vui mừng không thôi, cô đột nhiên nhớ đến nhiệm vụ mà cha đã đặt ra cho mình: trong vòng nửa năm phải đốn gục được Lục thần y.

Nếu đốn gục được Lục thần y, tất nhiên phải tạo ra nhiều cơ hội để gặp mặt hơn.

Vì vậy, Thẩm Tĩnh Nghi nói: "Lục thần y, gần đây trường của bọn tôi định mở một lớp tìm hiểu về Trung y, tôi có thể mời anh về làm giảng viên được không?"

Thẩm Tĩnh Nghi là giáo viên của Đại học Giang Nam.

Đây là sở thích của cô ta.

Thẩm Kim Hoa cũng rất bất đắc dĩ, lúc đầu ông cũng muốn Thẩm Tĩnh Nghi gánh vác công việc kinh doanh của gia đình, nhưng Thẩm Tĩnh Nghi lại nói cô ta căn bản không có hứng thú về kinh doanh, nên ông cũng đành phải để cô làm theo ý mình.

Cô ta là con gái duy nhất của Thẩm gia.

Thẩm Kim Hoa sẽ không quá khắt khe với Thẩm Tĩnh Nghi.

Nhưng điều khiến Thẩm Kim Hoa phiền muộn nhất là con trai của ông ta, Thẩm Tử Hiên, cũng là một kẻ bất tài, căn bản cũng không có năng lực gánh vác việc kinh doanh của gia đình.

Vì vậy, khi Thẩm Kim Hoa nhìn thấy Lục Vân thì ông cảm thấy như mình đã nhìn thấy hy vọng.

Khi Thẩm Tĩnh Nghi hỏi câu này, vẻ mặt Thẩm Kim Hoa cũng lộ rõ vẻ chờ mong.

Tất nhiên, ông ta cũng hy vọng con gái mình có thể đến gần với Lục Vân hơn.

Nhìn ánh mắt chờ đợi của hai cha con bọn họ, Lục Vân cười gật đầu nói: "Nếu cô Thẩm đây coi trọng tôi như vậy, tôi sẽ thử. Dù sao tôi cũng có nhiều thời gian."

Hơn nữa, Lục Vân cũng hy vọng có thể truyền đạt kiến thức về Trung Y của mình cho nhiều người trẻ tuổi hơn, chủ yếu là vì thời đại này không mấy thân thiện với Trung Y, có quá nhiều kẻ lừa đảo sử dụng danh nghĩa danh nghĩa Trung Y mà lừa gạt và bắt cóc, khiến thế giới dần dần mất niềm tin vào Trung Y.

Đây là tình huống mà Lục Vân rất không muốn nhìn thấy.

Hẳn là lão đạo sĩ già dạy hắn y thuật cũng có ý này, không muốn nhìn những phương pháp châm cứu cổ xưa kia bị thất truyền.

Thấy Lục Vân đồng ý, Thẩm Tĩnh Nghi lập tức vui vẻ nói: "Thật tuyệt, ngày mai tôi sẽ nộp đơn lên hiệu trưởng để xin mở một lớp học tìm hiểu về Trung Y..."

A... Khoan.

Rõ ràng lúc nãy Thẩm Tĩnh Nghi nói trường học đã quyết định thành lập một lớp học tìm hiểu về Trung Y, lúc này mới mời Lục Vân về dạy, nhưng giờ ý của cô ta lại là vì Lục Vân đồng ý làm giảng viên, nên cô ta sẽ đi xin thầy hiệu trưởng.

Đây là hai trường hợp hoàn toàn khác nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK