Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đàn ông trung niên không ai phục ai, lập tức dời bước đến phòng sách, bày giấy và bút mực ra, chuẩn bị ganh đua cao thấp.

Nhưng vẽ cái gì đây?

Dương Chấn Nham đề nghị, “Tôi nhớ rõ lúc trước khi chúng ta vừa gặp đàn chị là ở hồ hoa sen của trường, không bằng vẽ hoa sen đi, so xem năng lực liên tưởng của ai mạnh hơn."

Vẽ tranh không có vật thật không chỉ khảo nghiệm hoạ sĩ, còn khảo nghiệm năng lực liên tưởng.

Thẩm Kim Hoa vừa nghe lời này liền không vui, cả giận nói, “Vẽ con chim gì mà vẽ, còn dám nhắc đến chuyện đàn chị, tôi thấy hôm nay anh đơn thuần là đến khoe vợ mà thôi."

Lúc trước hai người cùng theo đuổi đàn chị, kết quả Dương Chấn Nham giành được trước, Thẩm Kim Hoa tức đến mấy ngày không phản ứng ông ta, cuối cùng hung hăng làm thịt Dương Chấn Nham ở nhà ăn trường học một bữa mới giải hận.

Cảnh vật năm đó là hồi ức ngọt ngào đối với Dương Chấn Nham, nhưng lại là cảnh phá hoại thanh xuân đối với Thẩm Kim Hoa.

Ông ta không vẽ.

Thấy ông ta như thế, Dương Chấn Nham đột nhiên vỗ đùi và nói, “Vậy vẽ chim đi!"

"Vẽ chim?"

Thẩm Kim Hoa tìm tòi ký ức của mình, phát hiện ký ức trong đầu về đàn chị thật sự không có liên quan gì đến chim, vì thế gật đầu và nói, “Được, vậy vẽ chim."

Vì thế hai người mỗi bên chiếm lấy một cái bàn, bắt đầu vẽ tranh.

Lục Vân cảm thấy thú vị, đứng một bên nhìn hai người, không lên tiếng quấy rầy.

Đợi một hồi lâu, hai người lục tục vẽ xong, gấp không chờ nổi mà mời Lục Vân nhận xét tranh của bọn họ.

Thẩm Kim Hoa nói, “Lục thần y, cậu chỉ cần nói ra hai chúng tôi ai vẽ tốt hơn dựa vào ấn tượng đầu tiên là được."

Ông ta biết Lục Vân không phải người giám định và thưởng thức tranh chuyên nghiệp, nhận xét cũng không ra cái gì, nhưng vẫn có thể nhìn ra ai vẽ tốt vẽ kém.

Dương Chấn Nham cũng chờ mong nhìn hắn.

Lục Vân cười cười và nói, “Nếu hai vị bảo tôi nhận xét thì tôi phát biểu chút ý kiến cá nhân vụng về vậy, có gì nói không đúng xin đừng chê cười."

Lục Vân đầu tiên là nhận lấy bức hoạ của Dương Chấn Nham, nhìn một hồi rồi nói: "Bức tranh của Dương Tỉnh Thủ nét mực rất mạnh, đặt bút cứng cáp hữu lực, làm người ta cảm thấy rất mãnh liệt, mà con chim trong tranh ngẩng đầu nâng mắt, mõm chim dài nhọn mà sắc bén, lại nhìn lớp lông trên cổ đón gió mà dựng lên. Dương Tỉnh Thủ có hùng tâm tráng chí!"

Lục Vân nhận xét xong thì hai người đều cảm thấy giật mình.

Còn không đợi bọn họ lên tiếng, Lục Vân lại cầm lấy bức họa của Thẩm Kim Hoa và nói tiếp: "Mà bức họa của Thẩm tiên sinh, tuy rằng vẽ không kém, nhưng bút mực lại rất kỳ quái, đầu nặng đuôi nhẹ, phong cách trước sau không khớp với nhau, thậm chí càng ngày càng loạn. Thẩm tiên sinh, lúc vẽ tranh ông mất tập trung đúng không?"

"Lục thần y, cậu..."

Thẩm Kim Hoa khó có thể tin mà nhìn Lục Vân, lộ ra đầy mặt kinh ngạc.

Khi ông ta bắt đầu vẽ tranh, thật ra cũng muốn vẽ ra phong cách dâng trào hướng về phía trước giống như Dương Chấn Nham, nhưng vẽ một hồi đột nhiên nhớ tới người vợ đã qua đời.

Trước kia khi vợ Thẩm Kim Hoa còn trên đời, bà thường xuyên ở bên cạnh, yên lặng nhìn ông vẽ tranh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK