Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh Văn Hoành rất nhiệt tình, ông ấy vỗ bả vai Lục Vân như thể họ là anh em tốt của nhau.

Trước đó Đinh Văn Hoành đã đề cập tới chuyện thuê Lục Vân đến Học Viện Võ Đạo kinh thành dạy học, nhưng bị Doãn Thu Thủy bác bỏ.

Ông ấy cảm thấy rất mất mặt nên hôm nay nhắc lại cũng vì kiếm lại chút mặt mũi cho mình.

Ai bảo giờ tôi là viện trưởng kia chứ, về sau xem ai trong Học Viện Võ Đạo còn dám tùy tiện bác bỏ ý kiến của tôi.

Đinh Văn Hoành đang rất đắc ý.

Lục Vân lại cười khổ lắc đầu và nói: "Đinh viện trưởng, rất cảm ơn ông đã thưởng thức, nhưng người như tôi trời sinh tính cách phóng túng, sợ là không đảm đương nổi chuyện dạy học, sẽ dạy hư học sinh."

Lúc trước hắn hiên ngang biểu hiện mình là Hoành Luyện tông sư chỉ vì khiến đám thủ phạm đứng sau màn chú ý. Hiện tại chân tướng năm đó đã phơi bày, tất nhiên hắn không cần gánh danh hiệu này nữa.

Đến Học Viện Võ Đạo kinh thành dạy học thì càng không có khả năng.

Cả lớp học sở thích Trung y ở Đại học Giang Nam mà Lục Vân còn không có thời gian đi dạy, sao còn sức lực chạy tới Học Viện Võ Đạo dạy người khác luyện tập thuật Hoành Luyện.

"Ai, đáng tiếc, nhưng nếu cậu Lục đã nói như vậy thì tôi cũng không làm khó." Đinh Văn Hoành tiếc hận thở dài một hơi, một lúc sau lại hỏi: "Cậu Lục, có một chuyện tôi không biết, nhưng hỏi ra lại sợ cậu cảm thấy bị mạo phạm."

"Cứ nói đi đừng ngại."

Ánh mắt Đinh Văn Hoành lấp lóe, nói: "Tôi cứ thắc mắc quan hệ giữa cậu và Lạc Tiên Tử tốt như vậy, theo lý thuyết sẽ thân cận với nhà họ Doãn, sao lại... Trở nên căng thẳng như thế?"

Thái độ của Doãn Thu Thủy đối với Lục Vân rất tệ, đây là điều mà Đinh Văn Hoành đã sớm phát hiện, nhưng ông ấy không ngờ là Doãn Phái còn quá đáng đến mức muốn giết Lục Vân.

Rốt cuộc có thù hận lớn đến mức nào!

Đinh Văn Hoành rất khó hiểu.

Lục Vân cười lạnh trong lòng một tiếng, những người ở kinh thành này quả nhiên đều không phải dạng lương thiện gì, miệng thì hô hào anh em tình nghĩa, thực tế lại nghĩ mọi cách để moi tin.

Lục Vân không rảnh tham dự vào vụ lục đục tranh đua của họ nên từ tốn nói: "Có một chút thù cũ, cụ thể không tiện lộ ra."

Sau đó hắn không nói thêm gì nữa.

Đinh Văn Hoành lúng túng cười nói: "Ha ha, cậu Lục, mạo phạm."

Ông ấy trầm mặc giây lát rồi đột nhiên có một giọng nói mỉa mai vang lên: "Đinh viện trưởng, ông nói xem ông cần gì như vậy, hôm nay có nhiều khách quý đến đây mà ông lại đi nịnh bợ một con rùa vạn năm."

Tiếng ồn ào xung quanh lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về hướng người nói chuyện.

Lục Vân cũng liếc qua, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Hắn không nhận ra thanh niên lên tiếng, chỉ biết bên cạnh người này là Đoạn Bằng, thế là hắn quay đầu hỏi: "Đinh viện trưởng, vị kia là?"

Đinh Văn Hoành gượng cười và nói: "Đó là công tử nhà họ Lâm - Lâm Kiến, cha của cậu ta vừa nhậm chức hộ pháp Võ Minh kinh thành."

Sau khi nhà họ Doãn ngã xuống thì một chức vị hộ pháp đã để trống ra, tất nhiên cần người phía dưới trên ngồi, mà cơ hội này lại rơi xuống đầu nhà họ Lâm.

"Lâm Kiến?" Kỳ thật khi nghe thấy cái tên này, trong lòng Lục Vân đã hiểu ra bảy tám phần.

Hắn có chút ấn tượng với cái tên này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK