Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oanh!

Một quyền của Hầu Dũng tràn ngập sức mạnh vô cùng cuồng bạo, mang đến cho mọi người cảm giác chính là một chữ: Tàn nhẫn!

Hắn ta căn bản không tính để lại chút cơ hội nào cho Khương gia.

Tất cả mọi người có thể nhìn ra được điều này, bởi vì lúc Tạ Trừ chuẩn bị hô lên ‘Dừng luận võ’, Hầu Dũng không những không dừng tay, ngược lại càng điên cuồng mà phát động công kích.

Điều này càng làm mọi người cảm thấy Hầu gia không dễ chọc.

Về sau ở Kim Lăng nhất định phải chiều theo ý của Hầu gia, bằng không kết cục còn thê thảm hơn Khương Thiên Viễn.

Khi mọi người ở đây đều cho rằng sắp có máu bắn ngay hiện trường thì một bóng người bỗng lao ra từ hướng Khương gia, xông lên đài đá, sau đó giơ một tay túm Khương Thiên Viễn ra, đòn công kích của Hầu Dũng cũng thất bại.

Nơi này lập tức trở nên yên tĩnh.

Thanh niên kia là ai?

Khương Thiên Viễn ho ra máu, còn tưởng rằng mình thật sự phải chết dưới nắm đấm của Hầu Dũng, nhìn thấy người cứu mình là ai thì suy yếu nói: “Tạ… n cứu mạng…. của tiền bối.”

“Đừng nói chuyện!” Đầu tiên Lục Vân lấy kim châm cứu ra phong bế tâm mạch của Khương Thiên Viễn, khống chế khí huyết đang trôi đi trong thân thể ông, sau đó mới đứng dậy nhìn về phía Hầu Dũng, nói: “Ông muốn giết người?”

Sau khi Hầu Dũng tấn công thất bại thì ngây ngẩn cả người.

Bởi vì tình huống vừa rồi là cục diện Khương Thiên Viễn nhất định phải chết, Hầu Dũng không tin nổi có người cứu được Khương Thiên Viễn vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc đó.

Khi nghe thấy Lục Vân chất vấn, trong lòng hắn ta càng kinh hãi, người cứu Khương Thiên Viễn còn trẻ như vậy sao?

Sau khi ổn định tinh thần, Hầu Dũng cố ra vẻ trấn định mà nói: “Quyền cước không có mắt, có sống có chết rất bình thường.”

“Ông không nghe thấy Khương gia đã nhận thua?”

“Xin lỗi, khi chiến đấu tôi không thể phân tâm, không nghe thấy âm thanh dưới đài, chỉ cần trọng tài chưa tuyên bố ngừng thi đấu thì tôi không có khả năng dừng tay.” Hầu Dũng nói có sách mách có chứng.

Lục Vân không hỏi lại hắn ta, mà đột nhiên đưa mắt nhìn về phía Tạ Trừ, cười lạnh và nói: “Con sâu mọt Võ Minh này thật đủ công bằng công chính!”

Sắc mặt Tạ Trừ biến đổi, quát: “Anh nói cái gì?”

“Tôi nói cái gì?” Lục Vân tiếp tục cười lạnh: “Mặt ngoài anh như đang đoạt lại ám khí của Hầu Dũng, kỳ thật là lén đưa một viên đan dược có thể gia tăng tu vi trong nháy mắt cho ông ta, chẳng lẽ đây là cái gọi là công bằng công chính?”

Tiếng nói của hắn chấn động cả quảng trường, mọi người lập tức sôi trào.

Kỳ thật họ đã sớm cảm thấy không thích hợp, nếu Hầu Dũng thật là đỉnh cao Hoá Cảnh, mới đầu chỉ áp chế tu vi chơi đùa với Khương Thiên Viễn thì vì sao lúc đánh trả lại sử dụng ám khí? Trực tiếp tung ra thực lực chân chính không phải được rồi à?

Rất nhiều người đã suy đoán có thể Hầu Dũng ăn đan dược nào đó, nhưng dù đoán được thì họ cũng không dám nói ra, thậm chí còn cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK