Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hầu Dũng đứng thứ 38 trên bảng Tông Sư, mà trước đó Khương Thiên Viễn nằm sau top80.

Mấy người xếp cuối trong bảng danh sách có tu vi tương đương nhau, chỉ hơi chênh lệch một chút thôi, tất cả mọi người chen lấn cùng một chỗ, mà dù sao Khương Thiên Viễn cũng đã có tuổi rồi, không có khả năng chen lên đứng trước.

Nhưng nếu ông đạt tới đỉnh cao Hoá Cảnh thì khác, hoàn toàn có thể nhảy ra khỏi đống Hoá Cảnh chen chúc này, từ sau top80 trực tiếp đi vào top20, thậm chí là top10.

Khương Chính Hồng biết chân tướng xong thì kích động trong lòng đã không thua kém gì Khương Thiên Viễn, sự tôn kính đối với Lục Vân cũng không thấp hơn Khương Thiên Viễn, suýt đã quỳ xuống trước mặt Lục Vân.

Chỉ cần ba đạt tới đỉnh cao Hoá Cảnh thì sẽ giữ được Khương gia, ông ấy có thể không kích động sao?

"Lục tiền bối, xin nhận một lạy của tôi!"

"Thôi bỏ đi, ông đã một đống tuổi rồi, đừng quỳ rồi xảy ra chuyện, sau đó lại ăn vạ tôi, ông chỉ cần nhớ kỹ về sau chín chắn một chút là được."

Đây là một hình ảnh rất quỷ dị, một thằng nhóc khoảng hai mươi tuổi lại dùng dáng vẻ trưởng bối ân cần dạy bảo vãn bối mà bảo một ông lão gần 70 tuổi là sau này phải chín chắn một chút.

Nhưng Khương Chính Hồng lại không cảm thấy kỳ quái, còn khiêm tốn gật đầu và nói: “Vâng vâng vâng, Lục tiền bối dạy bảo rất đúng, về sau Tiểu Hồng nhất định sẽ trở nên càng chín chán ổn định, tiền bối cứ việc yên tâm."

Tiểu Hồng?

Lục Vân nổi hết da gà lên.

Khương Chính Hồng lại nói: “Tôi nhất định sẽ nghe theo lời dạy dỗ của Lục tiền bối, nhưng Lục tiền bối nhất định phải nhận cái lạy này, trước đó là tôi có mắt không tròng mạo phạm tiền bối, nhưng tiền bối vẫn không so đo hiềm khích mà cứu Khương gia khỏi dầu sôi lửa bỏng, cho nên tiền bối chính là đại ân nhân của Khương gia!"

Nói xong thì ông ấy quỳ xuống trước mặt Lục Vân, bái lạy một cái.

Lục Vân thấy ông ấy khăng khăng làm như thế cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ lắc lắc đầu và nói: “Ông lão chết tiệt ông thật là ngoan cố khó sửa!"

"Ha ha, đa tạ Lục tiền bối khích lệ." Khương Chính Hồng nghe câu nói này còn tưởng rằng Lục Vân đang khích lệ mình, còn ngượng ngùng cười cười.

"…”

"Đúng rồi Lục tiền bối, trước đó ngài nói ngài được con gái cưng Lam Nhi của tôi gửi gắm mới đến trợ giúp Khương gia, có thể mạo muội hỏi một câu ngài và Lam Nhi nhà tôi có quan hệ gì không?"

Ông lão chết tiệt này không lâu trước đó còn luôn miệng nói Khương Lam là đứa con gái bất hiếu, hiện tại đã biến thành con gái cưng Lam Nhi, thật không biết xấu hổ.

Lục Vân liếc nhìn ông ấy rồi nói: “Chuyện này chờ ông tự đi hỏi bác gái Khương là được."

"Vâng vâng vâng, chờ nguy cơ lần này của Khương gia được giải trừ, tôi lập tức đi đến tỉnh Giang Nam thăm Lam Nhi. Đúng rồi Lục tiền bối, ngài là đại ân nhân của Khương gia chúng tôi, tôi gọi hết vãn bối trong nhà ra để cảm tạ ngài!"

"Không cần." Lục Vân lại vẫy vẫy tay và nói: “Không vội, về sau nhất định sẽ có cơ hội, trước mắt vẫn nên thắng trận luận võ lần này trước lại nói."

Lục Vân cảm thấy mình quá vĩ đại, đầu tiên là yên lặng trải đường sẵn cho Khương gia, chờ về sau chị Khuynh Thành trở về thăm người thân thì mình có thể tự hào nói, nhìn đi chị đẹp, đây là giang sơn em đánh hạ cho chị, cả ông cố ngoại nhìn thấy chị cũng phải cúi đầu khom lưng!

Đến lúc đó chị Khuynh Thành sẽ cảm động hôn má trái hay hôn má phải của mình, hay là…. Hôn lên đầu nhỏ đây?

Nghĩ thôi hắn đã cảm thấy kích động.

Lúc hai người đang trò chuyện trong sảnh thì một người phụ nữ từ

ngoài cửa đi vào, buồn bực nói: “Ba, Ngô Quế thật quá đáng, con muốn ly hôn với anh ta!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK