Mục lục
Hoàng Tử Yêu Nghiệt - Lãnh Thiên Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Không lâu sau, bái tướng chạy vào sân, Hỗ Đặc Mạc Nhĩ lo lắng đợi ở đó, bỗng xung quanh xuất hiện rất nhiều gia binh, tay cầm cung tiễn bao vây lấy họ.  

 

Mọi người đều không khỏi sợ hãi thốt lên.  

 

“Đại hãn… chuyện gì thế này?”  

 

“Đại hãn, chúng là ai?”  

 

Một thân vệ chạy đến.  

 

“Đại hãn… đám người này… hình như là gia binh của bái tướng, chúng muốn làm phản”.  

 

Hai mắt Hỗ Đặc Mạc Nhĩ đỏ bừng hét lên: “Bái tướng, ngươi mau lăn ra đây cho ta”.  

 

Chỉ thấy bái tướng mở cửa viện ra, rất nhiều gia binh lao ra.  

 

“Ha ha ha… Đại hãn, đại hãn thân yêu của ta, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha ha…”  

 

“Cái thứ… phản phúc, ngươi dám bán đứng ta?”  

 

 

 

“Ôi trời… Đại hãn ơi là đại hãn, ngay cả chú ruột cũng có thể phản bội ngươi thì tại sao ta không thể? Ngươi nói xem ngươi rảnh rỗi quá không có việc gì đi chọc người Trung Nguyên, giờ thì hay rồi, thoải mái rồi chứ, hahaha…”  

 

“Ngươi… tên súc sinh, ngươi muốn thế nào?”  

 

“Người Trung Nguyên đã nói nhiều lần rồi, chúng chỉ muốn đầu của ngươi thôi, ngươi đưa cho chúng chẳng phải xong việc rồi à, làm gì phải kéo theo mọi người chết cùng ngươi như thế. Người Trung Nguyên đã đồng ý với ta, chỉ cần giao đầu của ngươi ra thì ta sẽ có cơ hội trở thành đại hãn mới của Khoa Nhĩ Mạn”.  

 

“Hahaha… chỉ dựa vào ngươi? Người đúng là buồn cười thật, trong mắt người Trung Nguyên, ngươi chẳng bằng một con chó nữa kìa”.  

 

“Hừ, thế thì có làm sao, chỉ cần có thể bảo toàn tính mạng có làm chó thì thế nào? Dù sao trên thế gian này, người không có quyền không có thế, đi đến đâu mà chẳng bị ví như một con chó, nhưng ít nhất ta có thể tiếp tục sống”.  

 

Hỗ Đặc Mạc Nhĩ tuyệt vọng nhìn Bái Tướng.  

 

“Ngươi muốn lấy mạng ta để đổi lấy sự giàu sang phú quý sao?”  

 

“Đúng thế…”  

 

“Vậy được, ta đưa mạng của ta cho ngươi, nhưng người nhà của ta không làm gì sai, thả cho họ đi đi! Nếu không sau này mấy triệu người dân Khoa Nhĩ Mạn sẽ xem ngươi như kẻ thù”.  

 

“Đúng nhỉ, đại hãn không nhắc ta thì suýt nữa ta sơ ý quên mất, xem ra hôm nay không một ai có thể sống sót rồi”.  

 

“Ngươi… cái tên súc sinh này… ngươi dám…”  

 

“Bắn tên…”  

 

“Vút… vút… vút…”  

 

Hỗ Đặc Mạc Nhị - đại hãn Khoa Nhĩ Mạn một thời, tên tuổi rạng rỡ cùng vợ và con ông ta đều đã bị giết chết…  

 

Trận chiến toàn thành kéo dài trong vài ngày, cho đến sau khi trong thành an toàn, Đa Đoạt mới dẫn đầu đám đông tiến vào thành.  

 

Sờ lên tường thành cực lớn này, Đa Đoạt cũng không khỏi cảm thấy đau sót.  

 

“Đây là biểu tượng của một thời đại, thế nhưng cuối cùng lại chẳng thể nguyên vẹn”.  

 

“Tướng quân, bái tướng đó đang đem đầu của Hỗ Đặc Mạc Nhĩ đến”.  



“Ồ… Bái tướng này được đấy, thế mà lại nhẫn tâm ra tay tàn ác với chủ nhân của mình thế, bảo ông ta đến đây đi”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK