“Ấy… cô nương này, cô tới đây làm gì vậy?”
Đột nhiên có người canh cửa ngăn công chúa lại.
“Đương nhiên là đi dạo chơi rồi. Quanh đây đều là nơi náo nhiệt nhất của các ngươi nên ta muốn vào trong thăm thú”.
“Thật xin lỗi, chỗ này của chúng tôi không tiếp khách nữ”.
“Tại sao?”
“Chuyện này… cô nương, cô không biết câu lạc bộ Vạn Quốc là gì đúng không?”
Công chúa lắc đầu.
“Không biết, nhưng chẳng phải có rất nhiều cô gái ra vào đó sao?”
Người kia cười nói: “Bọn họ không giống cô nương. Thật không giấu gì, câu lạc bộ Vạn Quốc của bọn ta là nơi dành cho đàn ông”.
Công chúa rất thông minh, mặc dù chưa từng thành gia lập thất nhưng nghe vẫn hiểu câu này có ý gì, mặt đỏ bừng bừng, quay đầu bỏ đi. Nhưng ngay lúc này, một chàng thanh niên từ bên trong câu lạc bộ bước ra, hai người nhìn nhau, đồng thời lên tiếng: “Sao ngươi lại ở đây?”
“Lãnh Hàn!”
“Công chúa!”
Công chúa nhìn Lãnh Hàn bằng ánh mắt đầy hứng thú.
“Lãnh công tử, thật không ngờ, trông huynh cũng rất có khí chất, không giống loại người này cho lắm!”
“Ta… ta là loại người nào?”
“Đàn ông đến nơi như này còn có thể là loại người nào?”
“Không, không… công chúa, người nhất định hiểu lầm rồi, ta tới đây là vì công việc của triều đình thôi”.
“Hi hi…”
Công chúa cười nói: “Lần đầu ta nghe có người nói đến kỹ viện vì công việc đấy”.
“Ta… ta nói sự thật mà”.
“Được rồi, huynh làm gì là tự do của huynh, không cần giải thích với ta, ta đi trước đây”.
“Đợi đã…”
Lãnh Hàn tủi hờn, kéo người gác cửa đứng bên cạnh lại
“Ngươi mau nói cho công chúa, ta tới đây làm gì?”
Người kia nghe được rằng cô gái là công chúa, lại nhìn vẻ mặt của công chúa, trong lòng hắn nghĩ thầm, lẽ nào công chúa cũng tới bắt gian, chuyện này ngày nào chẳng gặp.
“Đúng đúng, Lãnh… Lãnh đại nhân tới tìm Tân đại nhân bàn công việc thôi”.