• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm ơn hai vị, bài phỏng vấn của chúng ta kết thúc tại đây.”

Cô phóng viên toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh, thầm đưa tay vuốt ngực cảm tạ trời đất khi bản thân vừa thoát khỏi một kiếp. Chứ cứ ở trong tình trạng căng thế như dây đàn chắc chết mất.

Diệp Chân Chân cùng trợ lý thu dọn đồ đạc trở về nhà thì Từ Thiếu Bạch từ đâu xuất hiện, vội vàng chặn cô lại: “Em rảnh không, cho phép anh mời em đi ăn nhé. Giờ trời cũng muộn rồi, em là con gái về nhà một thân một mình rất nguy hiểm, để chút nữa anh lái xe đưa em về.” Ánh mắt người đàn ông lộ rõ ra những tia hào hứng, mong đợi.

Hiếm lắm mới được gặp Diệp Chân Chân, đương nhiên anh cần nhân cơ hội này để được ở cạnh cô rồi.

Tuy nhiên, đối phương vô cùng phũ phàng, khoanh tay trước ngực, lườm nguýt Từ Thiếu Bạch: “Rất xin lỗi, riêng anh thì tôi không có thời gian đâu. Anh đừng gắng gượng vô ích làm gì cho mệt, tôi nói rồi, dù anh có hái sao trên trời xuống cho tôi thì cũng vô dụng thôi. Anh trai tôi còn đang đợi ở nhà, Từ tổng biết rõ mà.” Dù trải qua khoảng thời gian khá dài nhưng đối với Từ Thiếu Bạch, Diệp Chân Chân vẫn vô cùng bài xích, đặc biệt giữ khoảng cách với đối phương dù anh ta nhiệt tình đến mức độ nào đi chăng nữa.

Chuyện trong quá khứ qua thì cứ để cho nó qua đi, cô chẳng hứng thú quan tâm, chỉ là đối với những hành vi Từ Thiếu Bạch từng gây ra, Diệp Chân Chân cực kỳ ác cảm, cô không muốn tái diễn lần nữa dù người đàn ông trước mặt liên tục thề thốt.

“Chân Chân, hơn một năm rồi em vẫn chưa thấy được tình cảm anh dành cho em sao?” Hai mắt Từ Thiếu Bạch vương nhẹ một tầng sương mỏng, bàn tay anh bất giác cuộn tròn thành nắm đấm, chua xót thốt ra từng chữ: “Anh thật sự đối với em là tình yêu, xin em đừng hoài nghi, cũng đừng tiếp tục đẩy anh ra xa nữa. Theo đuổi em anh vẫn có quyền hạn này đúng chứ? Cho phép anh mời em đi ăn nhé.” Dù nhớ cô đến phát điên, tuy nhiên Từ Thiếu Bạch chẳng dám làm gì, hoàn toàn tôn trọng ý kiến Diệp Chân Chân đưa ra, anh cũng đã thay đổi cách xưng hô, coi cái tên Lê Thanh Tuyết chìm dần vào quên lãng, bây giờ cô chỉ là Diệp Chân Chân thôi.

Nhưng suốt thời gian dài ấy, dù anh dùng mọi cách, thậm chí hèn mọn quỳ xuống cầu xin, Diệp Chân Chân cứ lạnh lùng như cũ, chả chút đoái hoài gì tới anh cả. Lòng Từ Thiếu Bạch chằng chịt vết thương, nhiều lúc anh nhớ Diệp Chân Chân, chỉ muốn chạy tới gặp cô, ôm lấy người con gái ấy vào trong lòng, giải tỏa sự thống khổ bản thân chịu đựng gần chục năm trời. Tuy nhiên, thái độ cô luôn hờ hững, anh sống chết thế nào đều mặc kệ, dù Từ Thiếu Bạch biết Diệp Chân Chân luôn cư xử với anh như vậy, nhưng trái tim anh từng giây từng phút đều quặn thắt.

Sự cố gắng nỗ lực anh bỏ ra vẫn chưa thể lay động được Diệp Chân Chân ư?

Hơn hết, Tần Bách Hoàn, ân nhân từng cứu mạng Diệp Chân Chân ngày ngày ở cạnh cô, Hạ Chi Quang thậm chí còn có được sự công nhận của Diệp Tri Nhân, chỉ cần cô đồng ý, hai người họ ngay lập tức ở bên nhau. Chỉ còn Từ Thiếu Bạch mãi chơi vơi lạc lõng dù ở trước mặt Diệp Chân Chân, lúc nào anh cũng tỏ ra lạc quan.

Cô nàng hừ lạnh: “Khỏi, tôi chẳng có nhu cầu muốn nhìn, anh thích thì tự mang cho người khác giùm. Nơi này nhiều phóng viên qua lại, tôi không thích lên hot search ngồi cùng với kẻ như Từ tổng. Hơn thế nữa, mới chịu thiệt thòi chút thôi anh đã chả chịu nổi rồi à?” Diệp Chân Chân cười mỉa mai, thanh âm sắc bén vang lên.

Vậy trong quá khứ những chuyện Diệp Chân Chân trải qua được tính là cái gì đây?

Từ Thiếu Bạch thật sự khiến cô cảm thấy khinh bỉ.

“Không, anh không cảm thấy thiệt thòi, anh chỉ buồn khi em cứ đẩy anh ra xa thôi.” Từ Thiếu Bạch xua xua tay phủ nhận, giọng nói ngập tràn vẻ u buồn: “Nếu như cả đời em chả thể cho anh thêm cơ hội, vậy thì Chân Chân à, phải làm sao để anh quên được em đây? Mỗi phút giây nhớ về em là mỗi lần anh chịu đựng sự tra tấn thống khổ.”

Nói cho anh biết đi.

Anh nên làm như thế nào để quên?

Mặc cho dáng vẻ Từ Thiếu Bạch chuẩn bị khóc tới nơi, cô nàng trước mặt vẫn chỉ nhún vai, chỉ tay ra ngoài đường: “Cái đó vốn dĩ rất đơn giản mà. Anh cứ chạy tới, xem có chiếc ô tô nào lao tới, để nó đâm vào người anh sao cho đầu óc bị thương đến mức mất trí nhớ là được. Biện pháp đấy, anh thích thì thực hiện, tôi đâu hề bắt anh mãi nhớ về mình.” Lời nói vang lên vừa hờ hững vừa nhẫn tâm, giống hệt lưỡi dao sắc nhọn xuyên qua trái tim yếu ớt của Từ Thiếu Bạch.

Anh nhất thời nghẹn họng khi Diệp Chân Chân thốt lên những lời vừa rồi, tâm trạng anh vô cùng phức tạp, chả biết hiện tại nên dùng từ nào diễn tả nữa.

Diệp Chân Chân đẩy đối phương ra, cùng trợ lý trở về.

Khi đoạn phỏng vấn được phát sóng, rất nhiều fan hâm mộ cũng như người qua đường đều trầm trồ với những câu trả lời như kiểu đang xát muối vào tim Từ Thiếu Bạch đến từ Diệp Chân Chân. Ai nấy đều vô cùng hả hê.

Công nhận Diệp Chân Chân gan thật nhể, dám chửi thẳng mặt Từ tổng cơ, phóng viên bị cô ấy dọa cho toát mồ hôi hột rồi. Lỡ như Từ Thiếu Bạch tức giận phong sát Diệp Chân Chân thì sao nhỉ?

Có cái nịt làm gì được. Lầu trên à, bạn quên Diệp Chân Chân còn một người anh trai quyền lực rồi hả? Hơn nữa, Tần Bách Hoàn còn đang ở trong nước đấy. Từ Thiếu Bạch nào dám động vào Diệp Chân Chân, đã thế còn đang theo đuổi người ta.

Nhưng Diệp Chân Chân thẳng thắn vãi, chửi Từ Thiếu Bạch không chút nể nang luôn. Một từ để miêu tả cô ấy thôi: ngầu. Chưa hết Từ Thiếu Bạch còn chả dám phản bác lại.

Nói đúng chứ sai gì. Loại đàn ông tồi, làm tổn thương phụ nữ vì tình nhân xong bày đặt hối hận thì còn cái nịt. Tôi ủng hộ quan điểm của Diệp Chân Chân nhá, gặp người kiểu này tôi xách dép chạy thật xa.

Ừ. Bây giờ là thời hiện đại rồi, phụ nữ cũng cần được tôn trọng, yêu thương. Ghét nhất kiểu mang tình cảm ra trêu đùa, sau đó nhận sai khóc lóc các kiểu tưởng được tha thứ. Phải tôi tôi đấm cho mấy nhát.

Khoan đã. Nếu tính thời điểm khi ấy, bảy năm trước vợ Từ Thiếu Bạch còn ở cạnh, lúc ấy Thái Hy Tịnh chẳng phải liên tục chạy bài hạnh phúc với Từ tổng à? Ê, đừng nói cô ta là tiểu tam chen chân vào gia đình người ta nha.

Lầu trên nhắc mới nhớ. Bảy năm trước ngày nào Thái Hy Tịnh cũng làm mạng xã hội rầm rộ, nào là mối tình đầu các kiểu. Con mẹ nó, dù cô ta thật sự là bạch nguyệt quang trong lòng Từ Thiếu Bạch nhưng anh ấy có vợ rồi, tuy nhiên Thái Hy Tịnh vẫn mặt dày chen chân vào. Ủa alo?

Bảo Thái Hy Tịnh cái nết bị chó tha sai đâu được.

Còn điểm quan trọng nữa, giờ Từ Thiếu Bạch đang theo đuổi Diệp Chân Chân, miệng liên tục nơi nhớ người vợ lúc trước, trong khi Thái Hy Tịnh từng gây ra nhiều chuyện với Diệp Chân Chân, chẳng lẽ cô ấy chính là người vợ Từ Thiếu Bạch đang nhắc tới, tên tra nam qua lời Diệp Chân Chân nhắc tới là Từ Thiếu Bạch?

Ê nói mới để ý nha. Mọi chuyện trùng hợp, lỡ như là thật. Thảo nào Diệp Chân Chân ghét hai người bọn họ thế.

Cư dân mạng bắt đầu bàn tán.

Diệp Chân Chân lười đọc bình luận, cô chả thiết tha gì tới những chuyện trên mạng, chỉ tập trung cho công việc. Một hôm, quản lý đột nhiên thông báo với cô: “Tiểu Diệp, em biết tin gì chưa, Thái Hy Tịnh trốn khỏi tù rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK