• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tùy anh, nhưng đừng ngáng đường tôi. Tôi điên lên thì chân tay anh chẳng còn nguyên vẹn đâu.”

Diệp Chân Chân lạnh lùng buông ra mấy lời tàn nhẫn, dứt áo xoay người rời khỏi luôn, mặc kệ Từ Thiếu Bạch đứng im tại chỗ, cười như một tên ngốc. Anh đăm chiêu hướng mắt vẻ bóng lưng người con gái đang khuất dần kia, nụ cười trên môi ngày càng đậm dần. Hai chữ ly hôn kia từng lay động ý chí Từ Thiếu Bạch là thật, tuy nhiên, anh không muốn để Diệp Chân Chân rơi vào tay người đàn ông khác, liền đặt ra quyết tâm làm mọi cách theo đuổi, khiến cô nhìn anh cho anh cơ hội bắt đầu thêm lần nữa.

Chứ cuộc sống thiếu vắng Diệp Chân Chân, Từ Thiếu Bạch trải qua bảy năm, anh quá sợ rồi. Dày vò, cô đơn, lạc lõng, tất cả người đàn ông đều trải qua, khi ấy anh mới nhớ về những ngày tháng quý giá khi ở cùng Diệp Chân Chân. Lúc trước cô dùng tâm huyết, hy sinh cho gia đình nhưng Từ Thiếu Bạch dốt nát chẳng biết quý trọng, tự tay vứt bỏ cảm giác ấm áp ấy, nay hãy để anh hành động, thay thế vị trí ấy, cho Diệp Chân Chân cuộc sống chu toàn, trở thành cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới.

Nhưng con đường ấy có lẽ Từ Thiếu Bạch phải đi một đoạn khá dài.

Không sao.

Anh thầm cổ vũ tinh thần, hiện tại, thái độ Diệp Chân Chân đối với anh chẳng còn gay gắt như lúc trước nữa, xem ra anh có hy vọng hơn rồi.

Thời gian về sau, Từ Thiếu Bạch hầu hết đều túc trực tại phim trường, nơi Diệp Chân Chân đang quay, cô đi đâu đều lẽo đẽo theo sau như con cún đang chờ chủ nhân cưng chiều. Hết mua hoa, mua thức ăn, trông Từ Thiếu Bạch chả khác gì trợ lý, Dương Lệ Thư trở nên nhàn hạ hơn bao giờ hết. Đoàn làm phim được hưởng lây phúc phận từ Diệp Chân Chân, ai nấy đều cho rằng Từ Thiếu Bạch chỉ đang theo đuổi người ta bình thường thôi chứ chẳng hề hay biết nguyên nhân bên trong.

Thỉnh thoảng, có người còn trêu chọc Diệp Chân Chân: “Diệp lão sư, Từ tổng đối với cô tốt thật đấy, vừa cưng chiều vừa nhiệt tình, cô có thể cân nhắc anh ấy một chút. Người yêu chiều bạn gái như vậy trên đời không còn nhiều đâu.”

Người đàn ông nào đó nghe xong liền gật đầu lia lịa, háo hức hướng mắt về phía Diệp Chân Chân chờ đợi câu trả lời. Thầm nghĩ phải thưởng nóng cho đối phương.

“Haizz, cô đừng để bị vẻ ngoài đánh lừa. Ai kia chẳng như cô tưởng tượng đâu.” Diệp Chân Chân bĩu môi mỉa mai: “Thứ không có được luôn là báu vật quý giá nhất, đợi đến khi chơi xong rồi chắc lại đá sang một bên giống đồ chơi thôi. Lòng người thời nay cực kỳ nham hiểm, những tên nhiệt tình lúc đầu thường thì hay là tra nam lắm.” Cô nàng liếc mắt đá xéo Từ Thiếu Bạch.

Thử qua rồi nên Diệp Chân Chân biết.

Ai kia oan ức: “…” Anh nào dám, lá gan ông đây chưa lớn đến mức vậy đâu. Một lần phạm sai lầm nghiêm trọng dọa anh đủ chết rồi, nên em đừng nghĩ xấu về anh nữa.

Kiên trì theo đuổi như thế, tuy nhiên, hễ Từ Thiếu Bạch quá phận một chút, ngay lập tức anh liền bị Diệp Chân Chân móc máy. Ngay cả trợ lý nhỏ bên cạnh cô còn phải hết lòng cung kính, chẳng dám lớn tiếng với người ta. Dương Lệ Thư từng được nhìn thấy bộ mặt tra nam của Từ Thiếu Bạch, cô vô cùng ghét bỏ, thấy anh là bắt đầu ghét bỏ, chê bai đủ các kiểu. Dù thân phận to lớn, được mệnh danh là ông trùm giới showbiz nhưng Từ Thiếu Bạch chỉ biết nhẫn nhịn.

Hơn tháng trời cứ lặp đi lặp lại như vậy, anh cảm thấy bản thân dường như có triển vọng hơn một chút. Ban đầu, Từ Thiếu Bạch tặng hoa, Diệp Chân Chân chẳng ngần ngại đem ném thẳng vô thùng rác, chửi anh đứng bên cạnh sẽ làm ô nhiễm bầu không khí, rồi thức ăn mua về khiến cô buồn nôn dù Từ Thiếu Bạch đã dành tiền mời đầu bếp nổi tiếng chế biến. Hiện tại, khá hơn chút rồi, Diệp Chân Chân bắt đầu tiếp nhận những hành động quan tâm đến từ anh, hoa hay thức ăn chả bị cô tàn nhẫn vứt bỏ nữa. Việc này tiếp thêm động lực cho Từ Thiếu Bạch rất nhiều, anh chỉ cần cố gắng nhiều hơn nữa chắc hẳn làm cô động lòng.

Tuy nhiên, điều bất cập xảy ra đó chính là, chẳng hiểu vì sao Diệp Chân Chân đang quay phim yên ổn thì lòi ra Thái Hy Tịnh vào trong đoàn. Cô cực kỳ ngạc nhiên khi biết người phụ nữ độc địa ấy sẽ đảm nhận vai nữ phụ, nguyên nhân vì diễn viên trước đây gặp tai nạn giao thông, cần tìm bổ sung. Ai dè lại là Thái Hy Tịnh.

Mà cũng ngộ thật đấy.

Kẻ kiêu ngạo, lúc nào cũng đề cao bản thân lên hàng đầu giống Thái Hy Tịnh nay chấp nhận cam chịu đóng nữ thứ cho Diệp Chân Chân ư?

Hài phết nhỉ?

Chuyện này cũng dễ hiểu thôi, sau hàng loạt scandal giật vai, bắt nạt chèn ép, kiêu căng ngạo mạn trước mạng xã hội, hình ảnh Thái Hy Tịnh trong mắt cư dân mạng đã đen đến mức chả tài nào tẩy nổi rồi, huống chi cô ta còn không thèm đứng ra giải thích, cứ trốn chui trốn lủi chờ mọi thứ lắng xuống. Mọi hợp đồng, đại ngôn, quảng cáo, phim ảnh trong tay Thái Hy Tịnh đều đồng loạt bị rút hết, cô ta cần như bị phong sát triệt để, đạo diễn chẳng hề để mắt tới. Diệp Chân Chân nghe phong phanh rằng Thái Hy Tịnh dựa vào chút quan hệ với ai đó mới được đóng nữ thứ. Kể cũng ngộ, để Thái Hy Tịnh đóng thì đúng chất giả tạo của cô ta rồi còn gì, nó hệt với cái cách người phụ nữ đã từng làm với Diệp Chân Chân vào bảy năm trước.

Mặc xác Thái Hy Tịnh, cô tập trung toàn bộ thời gian để quay phim. Tuy nhiên, Từ Thiếu Bạch thì khác, anh luôn chú tâm tới Thái Hy Tịnh, trong lòng luôn cảm thấy bất an khó tả được, anh đang sợ Thái Hy Tịnh đến đây chỉ vì muốn gây rắc rối cho Diệp Chân Chân. Từ Thiếu Bạch chỉ mong rằng do mình nghĩ nhiều, chứ anh hoàn toàn không muốn cô xảy ra chuyện gì.

Thái Hy Tịnh đâu hề đơn giản, cô ta xảo quyệt ghi thù với Diệp Chân Chân, khẳng định chắc nịch rằng vì đối phương nên cô ta mới rơi vào tình cảnh như bây giờ. Diệp Chân Chân hay Lê Thanh Tuyết, cô ta đều muốn trả thù. Thứ Thái Hy Tịnh không có được thì đừng hòng ai có được.

Nhân lúc Dương Lệ Thư, trợ lý Diệp Chân Chân ra ngoài mua đồ ăn, Thái Hy Tịnh lén bỏ thuốc vào nước, mua chuộc một diễn viên nhỏ trong đoàn làm phim, sai cô ta cho Diệp Chân Chân uống. Người con gái thì nghĩ đơn giản, cô vừa mới kết thúc cảnh quay ngày hôm nay, không hề nghi ngờ, vô tình uống chai nước bị bỏ thuốc ấy. Trong chốc lát, đầu óc Diệp Chân Chân trở nên mơ hồ, hai mắt cô lờ đà lờ đờ, vội vàng loạng choạng đứng dậy trở về khách sạn.

Thái Hy Tịnh đứng đằng xa chứng kiến, cô ta cong môi cười, cầm điện thoại gọi cho kẻ được bố trí sẵn: “Ra tay đi.”

Nụ cười trên môi người phụ nữ ác độc, Thái Hy Tịnh thầm sảng khoái.

Diệp Chân Chân, để tao xem, lần này mày thoát nổi không?

Tao thề rằng, tao nhất định khiến mày thân bại danh liệt, mãi mãi chẳng thể phất lên được. Chờ đi, trong sáng mai, hình ảnh của mày sẽ tràn lan trên mạng xã hội, tới lúc đó để tao xem mày ló mặt ra ngoài đường thế nào?

Diệp Chân Chân càng ngày càng không tỉnh táo, hơi thở cô nặng nề, toàn thân nóng rực. Cùng lúc ấy, một người đàn ông lạ mặt đến gần, muốn đưa Diệp Chân Chân đi đâu đó. Ý thúc cô nàng gần như mất hết, hoàn toàn chẳng thể phân biệt nổi chuyện gì đang xảy ra.

Vừa hay, Từ Thiếu Bạch tới tìm cô, vội vàng kéo Diệp Chân Chân về phía mình, trừng mắt với tên kia, gằn giọng: “Mày là ai, định đưa cô ấy đi đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK