• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Quản lý, chị mau tìm cách ém chuyện trên mạng xuống cho em. Cứ cái đà này thì em xong đời mất.” Thái Hy Tịnh hoảng loạn đi qua đi lại, khuôn mặt bần thần trắng bệch chẳng chút cắt máu. Người phụ nữ bất giác cắn môi, tim đập thình thịch liên tục, nhất là khi đọc những bình luận mỉa mai, mắng chửi trên mạng.

Cô ta không tài nào tin được mọi chuyện bị lộ nhanh như vậy.

Vốn dĩ định để đám người thay cô ta cắt ghép trailer lên tiếng nói rằng tập một bị quay lại, còn Thái Hy Tịnh bị ép, ai dè đạo diễn chỉ thẳng mặt cô ta, còn bằng chứng mấy tên Thái Hy Tịnh mua chuộc cũng được ghi lại. Quả này người phụ nữ toang càng thêm toang, hình tượng Thái Hy Tịnh trong mắt công chúng lúc bấy giờ chắc hẳn đã chẳng tài nào đen hơn nữa rồi.

Quản lý bất lực thở dài: “Phen này chị chịu thôi, hot search bị người đằng sau thao túng rồi, ém xuống bằng niềm tin. Trước đó chị đã cảnh báo em rồi còn gì, tốt nhất là đừng dây dưa với Diệp Chân Chân, người đứng sau cô ta không đơn giản đâu. Ngoại trừ Tần Bách Hoàn, ông chủ Diệp Chân Chân thì còn thế lực khác nữa đấy. Từ Thiếu Bạch không địch nổi đâu, em tránh cô ta đi.”

“Chết tiệt!” Thái Hy Tịnh tức giận cúp máy, cô ta ném phăng điện thoại, khiến nó đập mạnh vào cửa, màn hình đen sì trong chốc lát vỡ vụn.

Lồng ngực người phụ nữ phập phồng, hiện giờ cô ta tức chẳng nói lên lời, gân xanh giăng kín trán cùng cánh tay. Thái Hy Tịnh hận càng thêm hận, lại là Diệp Chân Chân, kẻ năm lần bảy lượt cản đường cô ta. Thái Hy Tịnh nghiến răng nghiến lợi, thề rằng sẽ đấu với đối phương tới cùng.

An Lư Nguyện nhìn bộ mặt thật của Thái Hy Tịnh bị phơi bày ra trước công chúng, cô vô cùng thỏa mãn, cười cợt dựa vào người Diệp Chân Chân, tán thưởng: “Công nhận cậu giỏi thật sự đấy. Lần này để mình xem cô ta tẩy thế nào? Đáng đời, vừa lòng chị đây ghê, chứng kiến Thái Hy Tịnh bị chửi mà mình muốn tới trước mặt tặng cô ta tràng pháo tay thật lớn.” Cô nàng ung dung lướt bình luận trên Weibo giơ ra trước mặt để Diệp Chân Chân xem cùng, miệng cong lên chẳng khép lại được.

Toàn bộ đều là những lời bày tỏ sự ghét bỏ đối với Thái Hy Tịnh.

Ơ thế cô ta vẫn chưa lên tiếng à? Lúc đăng ảnh khẳng định bản thân bị cô lập thì nhanh lắm mà. Cho hỏi Thái Hy Tịnh đã xin lỗi chương trình chưa? Fan cô ta nữa, ló mặt ra xin lỗi Diệp Chân Chân xem nào, đừng làm rùa rụt cổ trong hang.

Hừ. Còn lâu Thái Hy Tịnh mới chịu ra mặt đấy. Lần này bị Diệp Chân Chân chửi đến vuốt mặt không kịp, tôi ngồi đây chờ cô ta ôm danh ảnh hậu tới khi nào mà suốt ngày mang ra khoe khoang trước mặt người khác. Cười thật sự.

Ảnh hậu cái gì, giờ là bệnh hậu nhá. Bệnh ngôi sao Thái Hy Tịnh mắc phải ngày càng nặng rồi, ai đó mau đem cô ta đi chữa trị đi chứ cứ để tình trạng như vậy tội những người xung quanh lắm.

Trước giờ Thái Hy Tịnh dựa hơi Từ Thiếu Bạch ghê lắm, giờ thì ha ha, một chữ thôi, đáng đời cô ta.

Không ấy chúng ta lập đơn kiến nghị tẩy chay phong sát Thái Hy Tịnh được chứ? Tôi ngứa mắt cô ta lắm rồi.

Tôi xin slot nhá. Chứ nhìn em bé nhà tôi miễn cưỡng bắt cặp cùng Thái Hy Tịnh tội ghê, đã thế vị nào đó còn hùng hổ tuyên bố ở cùng cô ta là phước ba đời chứ. Chúng tôi chê, ai lấy thì lấy.

Chê!

Nhường cho người khác.

Người khác chẳng thèm.

Còn rất nhiều nữa, tuy nhiên Diệp Chân Chân chỉ lướt sơ qua thôi, cô cũng chả quan tâm đến việc Thái Hy Tịnh bị đánh giá ra sao cho lắm. Diệp Chân Chân làm tới cùng vì cô ta dám đụng tới cô thôi, trước đây cô từng cảnh cáo Thái Hy Tịnh rồi nhưng người phụ nữ đó chẳng chịu nghe cơ. Cứ tiếp tục gây sự thì sự nghiệp Thái Hy Tịnh gây dựng còn giảm sút nữa.

“À mà…” An Lư Nguyện bỗng dưng thắc mắc, nhíu mày hỏi: “Cậu làm cách nào để trừng trị Thái Hy Tịnh vậy? Nói mình biết đi, chứ mình tò mò lắm.”

Diệp Chân Chân day day thái dương, bất lực cong môi: “Chuyện nhỏ thôi, cậu đừng để tâm làm gì. Nghỉ ngơi đi, mai còn tiếp tục quay. Nghe nói mai có khách mời thân phận to lắm đấy.”

“Ừ.” An Lư Nguyện gật đầu, nằm xuống giường, tự nhiên nhớ tới điều gì đó, cô nàng bất giác tò mò: “Cậu nghĩ Thái Hy Tịnh còn mặt mũi nào tới quay tiếp không nhỉ? Mình thật sự muốn thấy hiện giờ cô ta đang rơi vào tình cảnh ra sao.”

Chắc chắn thú vị lắm đây.

Người bên cạnh An Lư Nguyện thở dài: “Cô ta muốn đến hay không thì tùy, mình chẳng quan tâm lắm. Cô ta nghỉ luôn càng tốt, trông thấy Thái Hy Tịnh thì mình chỉ cảm thấy khó chịu, còn là chuyên gia gây phiền phức cho người khác nữa.” Diệp Chân Chân hết lời để miêu tả đến Thái Hy Tịnh rồi.

Nói chung là cô ta khó mà sống nổi trong showbiz nếu cứ giữ cái tính kia.

An Lư Nguyện tán thành ngay lập tức.

Sáng hôm sau, thức dậy, đánh răng rửa mặt xong xuôi, mọi người tập trung đầy đủ dưới phòng khách. Đạo diễn giới thiệu khách mời tham gia tập này, điều làm Diệp Chân Chân ngạc nhiên khi hình ảnh đập vào mắt mình lại lạ Từ Thiếu Bạch, tên đàn ông cô cực kỳ ghét, chạm mặt anh ta khiến Diệp Chân Chân buồn nôn.

Tự dưng nổi hứng tham gia gameshow, cô đoán rằng Từ Thiếu Bạch đang định làm gì đó, chắc hẳn là vì Thái Hy Tịnh đây mà. Chả buồn đề cập tới anh ta, Diệp Chân Chân lười quan tâm trong khi khách mời nữ khác đều nhốn nháo bởi Từ Thiếu Bạch xuất hiện trước mặt họ.

Cô nàng bĩu môi, thầm khinh thường.

Ngoại trừ Diệp Chân Chân còn có An Lư Nguyện cũng chán nản chả thèm liếc mắt Từ Thiếu Bạch dù chỉ một cái.

Người đàn ông chủ động đến trước mặt Diệp Chân Chân, mỉm cười hết sức dịu dàng sau khi nghe phổ biến luật: “Chẳng biết em có bạn đồng hành chưa? Chúng ta hôm nay tạo thành một cặp được chứ?” Khó khăn lắm Từ Thiếu Bạch mới được đến đây sớm gặp mặt Diệp Chân Chân, anh cũng quá quen với thái độ đối phương dành cho mình rồi, chỉ hơi buồn chút thôi.

“Không. Từ tổng tìm người khác đi, bao nhiêu cô gái muốn ở cùng anh kìa.” Diệp Chân Chân đảo mắt, hừ lạnh một tiếng.

Cô nói đâu có sai, hàng loạt khách mời nữ ai cũng nhăm nhe cơ hội được ở cùng Từ Thiếu Bạch, cả Thái Hy Tịnh nữa. Cô ta muốn tới thể hiện bản thân, tuy nhiên, Từ Thiếu Bạch nhanh chóng cảnh cáo làm người phụ nữ toàn thân bất động, chỉ biết đứng im một chỗ.

Ai kia tiếp tục mặt dày: “Nhưng tôi thích ở cùng em, em coi như nể mặt khách mời là tôi chút đi mà.” Từ Thiếu Bạch nào dám dùng quyền uy, chỉ lặng lẽ dùng lời nhẹ nhàng năn nỉ cô.

Hạ Chi Quang vốn định giải vây giúp cô, tuy nhiên đạo diễn nể mặt Từ Thiếu Bạch, liền đưa ra yêu cầu: “Tiểu Diệp à, hay hôm nay cô ở cùng Từ tổng đi. Nhà đầu tư cho chương trình, nên coi trọng chút.”

“Được.” Liếc xéo Từ Thiếu Bạch đang cười mãn nguyện, Diệp Chân Chân nhếch môi, thở hắt một hơi: “Nhưng tôi muốn nhóm ba người, thế nào đạo diễn? Tôi và Hạ Chi Quang mấy tập liền phối hợp ăn ý rồi, giờ thêm một người vào thôi.”

Nụ cười trên gương mặt Từ Thiếu Bạch cứng đờ trong giây lát. Toàn bộ thân thể người đàn ông gần như căng ra hệt như dây đàn, Diệp Chân Chân thà ở cùng Hạ Chi Quang, cho thêm anh vô chỉ là bất đắc dĩ ư? Nhưng có còn hơn không, Từ Thiếu Bạch tha thiết ở cạnh Diệp Chân Chân, dù trong bất cứ trường hợp nào.

Đạo diễn khó xử: “Chuyện này…”

“Quyết định giống Diệp tiểu thư nói đi.” Từ Thiếu Bạch chủ động mở miệng: “Tôi mong được giúp đỡ nhiều hơn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK