Mục lục
Một Thai Ba Bảo Papa Tổng Tài Siêu Hùng Mạnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 580: Đây là mẹ ruột sao?

Tần Ninh Trăn vừa nghe, vui vẻ cười cười, chỉ cần được Bùi Dao Tinh chỉ đạo, tập đoàn Lục Trăn rất nhanh có thể vượt qua tập đoàn Lục Thị, Lục Hạo Thành kia rất khó đối phó, sẽ có ngày, bà ta nhát định phải dẫm nát con sói nhỏ đó dưới chân, hiện tại không ra tay, Lục Hạo Thành ngày nào đó cũng sẽ đối phó mình, cho nên, nhất định phải ra tay trước.

“Cô Bùi, quyết định như vậy đi, sáng mai, tôi cùng An An qua đón cô Bùi cùng đi.” Tần Ninh Trăn cười nói.

Bùi Dao Tinh gật đầu, “Vậy làm phiền rồi .” Ngày mai, có cơ hội, bà ta sẽ khiến Lam Hân kia đẹp mặt.

Mà Tần Ninh Trăn lo lắng không phải chuyện này, mà là chuyện các công ty đầu tư nước ngoài coi trọng thiết kế của Lam Hân, bên kia truyền đến tin tức nói, công ty Lục Hạo Thành có đăng ký tham gia triển lãm .

Bà ta đã từng thấy thiết kế của Lam Hân, tuyệt đối là độc nhất vô nhị, nếu không thì lần trước làm như vậy, sao chép tác phẩm của cô ta, lại bị Lam Hân đuổi tới công ty lên án.

Đối với sản phẩm mùa thu năm nay, tập đoàn Lục Thị có thể là người dẫn đầu, cho dù có thêm một nhà thiết kế mới vào công ty mình, bà ta cũng chưa thực sự tự tin.

Dù sao, thiết kế của Lục Trăn néu miễn cưỡng thì cũng có thể.

rong vài năm trở lại đây, công ty của Lục Hạo Thành tiếp tục tăng giá, với nhiều bất động sản giá trị hàng trăm triệu, còn có nhiều sản nghiệp bà ta không biết đến.

Thằng nhãi đó đúng là làm ăn rất khá.

Cố An An lên tiếng: “Thưa cô, ngày mai công ty chúng ta cũng có gian hàng đúng không ạ?”

Bùi Dao Tinh: “Có, nhưng đã có người chuyên môn phụ trách, chúng ta qua cho có mặt là được .”

Cố An An cười gật đầu, “Cảm ơn cô đã mang em cùng đi!”

Bùi Dao Tinh nhìn thoáng qua cô, cười nói: “An An, em ở phương diện thiết kế vẫn có năng lực, trong khoảng thời gian này nhất định phải học, hành tử tế, đến lúc đó nhất định có thể có được chỗ đứng trong giới.”

Thu nhận cô ta, tuy rằng cũng là vì lợi dụng, nhưng vẫn để cô ta có chút tư cách, chủ yếu là bù lại đi.

Cố An An kích động nắm chặt đũa trong tay, cười nói: “Cảm ơn cô, em nhất định có gắng!” Đây là cơ hội duy nhất để cô ta đứng vững trong giới.

Bùi Dao Tinh cười cười không nói gì, cơ hội đã cho cô ta, để xem cô ta có gắng thế nào thôi.

Chức danh trợ lý trong công ty bà ta, cũng chỉ một sớm một chiều mà thôi.

Nhóm người Lam Hân cơm nước xong thì ra về, cũng không đụng mặt nhóm của Cố An An.

Lâm Mộng Nghỉ nhìn Lam Hân, vẻ mặt lưu luyến, “Lam Lam, trên đường trở về cần thận một chút.”

Lam Hân cười nói: “Mẹ yên tâm, con sẽ cần thận .”

Mộc Tử Hoành bắt đắc dĩ lắc đầu, trước đó Cố phu nhân hận không thể giết Lam Hân, hiện tại mọi hành động đều thương xót.

Haizz I Người này khác người kia.

Cố Tích Hồng tiến lên từng bước, nhìn Lam Hân cười từ ái: “Lam Lam, đây, đây là cha cho con, mấy năm nay cha cũng không làm được gì cho con? Có chút tiền, là cha dành dụm cho con mấy năm nay, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là một phần tâm ý, chờ lúc con kết hôn, cha sẽ tự tay chuẩn bị đồ cưới.”

Lam Hàn: ..— gì vậy!”

Hôm nay mọi người làm sao vậy? Sao cứ ném tiền vào mặt cô vậy chứ?

Lam Hân vội lắc đầu nói: “Cha, tiền này con không thể nhận, hiện tại trong nhà rất cần tiễn, con còn có thể tự kiếm tiền.” Sao cô có thể không biết xấu hổ nhận lấy, máy năm nay cô cũng chưa vì cha mẹ mà làm được gì, không làm tròn trách nhiệm một người con, có công lao gì chứ.

Có Tích Hồng vừa nghe, đáy mắt tối sầằm “Lam Lam, vậy con còn chưa tha thứ cho cha mẹ sao?”

Lam Hân cười nói: “Cha không phải như thế, giờ con có công việc, có thể tự nuôi sống bản thân, không cần cha chu cấp.” Thật sự cô cảm thấy cuộc sống hiện tại rất tốt, tuy rằng xung quanh đều là người giàu có, cô cũng không thấy bản thân có gì không tốt.

Cô không bao giờ so bì với người khác, chính mình có ăn có mặc chính là điều hạnh phúc trong cuộc đời rồi.

Lâm Mộng Nghi lấy thẻ ngân hàng từ trong tay Có Tích Hồng đưa vào tay Lam Hân, gắt gao nắm tay con gái nói: “Lam Lam, mẹ biết, mặc kệ con ở nơi nào, đều có thể tự nỗ lực sống sót, nhưng đây là tâm ý của cha mẹ, con cứ cầm lấy, mật mã là sinh nhật con.”

Lam Hân bắt đắc dĩ cười, “Mẹ, nhắc đến chuyện này, con cũng muốn hỏi một chút, ngày sinh của con là bao nhiêu ?

Con đã mất đi kí ức trước kia.”

Lâm Mộng Nghi vừa nghe, cổ họng như nghẹn lại, thấp giọng nói: “Lam Lam, sinh nhật của con chỉ trước A Thành 10 ngày, con là 12 tháng 9, A Thành là 23 tháng 9, con nhỏ hơn Hạo Thành 6 tuổi.”

Lam Hân và Lục Hạo Thành cùng nhìn nhau cười.

Lâm Mộng Nghi nhìn hai người, cười cười: “A Thành , về sau, Lam Lam nhà chúng ta liền giao cho cháu, ta biết nhất định cháu sẽ làm Lam Lam hạnh phúc , máy năm nay cảm ơn cháu vẫn chờ Lam Lam, luôn tìm kiếm con bé, cũng cảm ơn cháu vẫn không từ bỏ Lam Lam.”

Lâm Mộng Nghỉ nói xong, mắt lại hồng.

Lục Hạo Thành nói: “Bác gái Cố, đều là việc cháu phải làm .”

Anh lại nhìn Lam Hân, vẻ mặt rât dịu dàng, nhưng đáy mắt lại có chút giảo hoạt.

Bác gái Cố đem cô phó thác cho anh, là tốt nhát.

“Lam Lam, sau này anh sẽ chăm sóc mẹ con em thật tốt .”

Đây là mẹ ruột sao?

Sao mới đảo mắt liền đem cô đi bán vậy?

Cô cười nói: “Anh tự chăm sóc chính mình là được .”

Lục Hạo Thành : “Như vậy sao được? Anh hiện tại còn có vợ con.”

Vợ??

Ai vậy? 2 Lam Hân bát đắc dĩ nhìn anh.

Có Tích Hồng cùng Lâm Mộng Nghi ở một bên nhìn chỉ cười, không nói.

Lam Hân cúi đầu nhìn thoáng qua thẻ ngân hàng trong tay, thật sự là không đành lòng cầm.

“Mẹ, cái này……

“Lam Lam, con phải cầm, chờ các con kết hôn, mẹ sẽ chuẩn bị đồ cưới, nhất định để con mở mày mở mặt gả cho A Thành.”

Lam Hân cạn lời!

Cô có nói qua sẽ gả cho Lục Hạo Thành sao?

“Ôi trời! Tại đây trước tiên chúc mừng hai người, đến lúc đó nhát định sẽ đưa tiền mừng thật lớn.” Mộc Tử Hoành ở một bên cười nói.

Lục Hạo Thành tìm được Lam Hân, trong khoảng thời gian này giống như sống lại.

Lam Hân bắt đắc dĩ lắc đầu, cô bây giờ còn có thể nói gì đây?

Cô liế Lục Hạo Thành, thấy anh vẫn nhìn mình dịu dàng, tựa hồ rất thích được gán ghép với cô Sau đó, mọi người tạm biệt nhau rồi tự về nhà.

Lục Hạo Thành cùng Lam Hân cùng nhau đi bộ trở về.

Gió đêm thỏi tới có chút lạnh, Lục Hạo Thành khoác áo vest lên người Lam Hân.

Đêm nay lời bác gái Cố nói, khiến anh không kìm được vui sướng, khóe miệng chưa khép lại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK