Dạ Lan cười to hai tiếng, vừa lòng gật gật đầu, ông đã thật lâu chưa thấy người trẻ tuổi như vậy, hơn nữa.... ....... Một Võ Hoàng không đến hai mươi tuổi, thiên phú, phỏng chừng ở nơi trục xuất cũng là số một số hai, gần với tôn tử nhà mình.
Nhưng mà, nếu Dạ Lan biết Cố Nhược Vân là từ mười bốn tuổi mới bắt đầu tu luyện, phỏng chừng cũng muốn suy tính kỹ càng lại một lần nữa.
Phải biết rằng, năm tuổi tôn tử nhà mình bắt đầu tu luyện, hiện giờ mười tuổi mới vừa tới Võ Vương, thiên phú cũng đã khiếp sợ thế nhân, mà nàng cũng chỉ dùng thời gian hơn năm năm, lại trở thành Võ Hoàng.
Nhất là, tôn tử nhà mình là ở dưới vô số thiên tài dị bảo bồi dưỡng mới đi tới hôm nay, thực sự là không cách nào so sánh với Cố Nhược Vân ——
"Ha ha," Vân Lạc cười khẽ hai tiếng: "Lát nữa hội đấu giá sẽ bắt đầu, các vị, chúng ta vào đi thôi."
"Được."
Cố Nhược Vân gật gật đầu, lên tiếng.
Mộ Dung Yên và Lục Thiếu Thần nhìn nhau, cho dù bọn họ tò mò thân phận của hai lão gia tử này, nhưng mà không có hỏi gì cả, đi theo bọn họ tiến vào.... .....
"Bạch công tử."
Trong mắt Mộ Dung Nhu Nhi hiện lên vẻ độc ác, khẽ lướt qua, rồi sau đó điềm đạm đáng yêu nhìn Bạch Tử lâm vào trầm tư, nhu nhược nói: "Yên nhi nàng…...."
"Nhu Nhi."
Rốt cục Bạch Tử cũng phục hồi tinh thần lại, y hít vào một hơi thật sâu, biểu cảm nghiêm túc nhìn Mộ Dung Nhu Nhi: "Nàng có biết tiểu hài tử kia tên gọi là gì hay không?"
Nếu hồng y lão giả và Vân Lạc đại nhân đều là tuyệt thế cường giả, vậy thì tôn tử của ông cũng không có khả năng bừa bãi vô danh.
"Hình như gọi là Dạ Nặc." Mộ Dung Nhu Nhi nhíu mày: "Bạch công tử, chàng hỏi cái này làm gì?"
Giờ khắc này, Mộ Dung Nhu Nhi không chút nhìn thấy, ở sau khi mình nói lời này, sắc mặt của Bạch Tử lập tức thay đổi!
Dạ Nặc! ! !
Nếu y nhớ không lầm, đệ nhất thế gia nơi trục xuất, tên của tiểu thiếu gia Dạ gia chính là Dạ Nặc!
Đúng rồi, cường giả có thể chuyện trò vui vẻ với Vân Lạc đại nhân, trừ bỏ vị Dạ gia kia còn có ai? Buồn cười là, y vậy mà thiếu chút bởi vì một nữ nhân, đắc tội tiểu thiếu gia Dạ gia!
Nghĩ đến đây, sau lưng Bạch Tử lập tức toát ra một trận mồ hôi lạnh, trong lòng nghĩ mà sợ không thôi, càng là hận không thể một tát chụp chết Mộ Dung Nhu Nhi!
"Bạch công tử, rốt cuộc chàng làm sao? Đúng rồi, hai lão gia tử vừa rồi kia là……..."
"Hừ!" Bạch Tử hừ lạnh một tiếng, đánh gãy lời nói của Mộ Dung Nhu Nhi, y vốn muốn nói ra thân phận của hai lão gia tử, nghĩ nghĩ vẫn là thu trở về: "Mộ Dung Nhu Nhi, quan hệ của chúng ta dừng lại ở đây, về sau ngươi đừng tìm ta nữa!"
Dứt lời, y bỏ lại Mộ Dung Nhu Nhi vẻ mặt trắng bệch, bước nhanh đi vào trong hội đấu giá.
Nếu vừa rồi Vân Lạc đại nhân không có nói ra thân phận của mình, thì hẳn là không muốn để cho người Hắc Nham Thành biết, nếu như mình vội vàng báo ra, nói không chừng sẽ chọc giận hai vị đại nhân.
Vì một nữ nhân, kéo toàn bộ Bạch Diệu thành xuống nước, không đáng giá!
Mộ Dung Nhu Nhi hiển nhiên còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đôi mắt rưng rưng nhìn bóng lưng rời đi của Bạch Tử……...
Cho dù Mộ Dung Nhu Nhi thích Lục Thiếu Thần, nhưng Bạch Tử thân là thiếu thành chủ Bạch Diệu thành, lleqquyđon thân phận tôn quý nào phải người bình thường có thể so sánh? Nếu có thể đáp lên thuyền lớn này, lấy được Mộ Dung thế gia cũng chỉ là chuyện trong phút giây.
Ai biết, mình đã dùng tất cả chiêu thức, Bạch Tử vẫn là bỏ lại ả mà đi.
"Mộ Dung Yên, nhất định là tại nàng ta!"
Mộ Dung Nhu Nhi gắt gao nắm chặt phấn quyền, buông xuống đôi con ngươi hiện lên tia sáng ngoan độc, trong lòng tức giận thiếu chút làm cả người ả đều bốc cháy lên.
"Tiện nhân kia, dụ dỗ Lục đại ca còn chưa đủ, ngay cả Bạch công tử cũng không buông tha! Ta nhất định sẽ không tha cho nàng ta!"
Giờ khắc này, Mộ Dung Nhu Nhi hoàn toàn bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, càng là xem nhẹ chuyện Bạch Tử là sau khi nghe được tên của Dạ Nặc mới chuyển biến thái độ.... ...... ...