Nói ngắn lại, toàn bộ Minh phủ biết thân phận của Thiên Bắc Dạ cũng chỉ có mấy tổ trưởng lão kia.
Nhân loại, không cách nào bất tử bất diệt! Thực lực cường đại có thể kéo dài tuổi thọ, kẻ nhỏ yếu vẫn sẽ trải qua sinh lão bệnh tử! Vì vậy, hiện tại Minh phủ đã không phải là Minh phủ vạn năm trước! Người trong Minh phủ, cũng không phải bộ hạ của Thiên Bắc Dạ năm đó.
Sau chân núi, Phủ chủ đang không yên bất an chờ đợi, trong giây lát, hắn phát hiện tên đệ tử tiến đến thông báo kia vội vàng mà đến, vội vàng khôi phục dáng vẻ bình tĩnh trầm ổn kia, lạnh lùng hỏi: "Như thế nào ? Tổ trưởng lão có nguyện ý gặp ta?"
"Khởi bẩm Phủ chủ, tổ trưởng lão đang thanh tu, không thể bị quấy rầy, nhưng mà, sứ giả lại nói tất cả mọi chuyện đều do Phủ chủ quyết định."
Vừa nghe lời này, Phủ chủ lập tức thần thanh khí sảng, cười ha ha hai tiếng: "Có lời này của sứ giả ta an tâm! Cho dù tổ trưởng lão không gặp ta, nhưng hai sứ giả đại biểu chính là tổ trưởng lão! Cho nên, các ngươi lập tức phân phó xuống, từ đây về sau, người Minh phủ nhìn thấy Oanh nhi đều phải xưng là thiếu phu nhân! Hiện tại bọn họ không thành thân cũng không sao, chỉ cần gạo nấu thành cơm, thiếu chủ cũng không cách nào đổi ý!"
Ở trong mắt mọi người Minh phủ, bởi vì sứ giả quá mức tiếp cận tổ trưởng lão, cho nên, đối với chuyện của tổ trưởng lão tương đối hiểu biết! Các nàng nói sẽ cùng với tổ trưởng lão quyết định! Nếu như tổ trưởng lão đối xử với Thiên Bắc Dạ thật rất đặc biệt, thì hai sứ giả cũng sẽ không thể mặc cho Phủ chủ quyết định!
Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết, có một số việc tổ trưởng lão sẽ không gạt sứ giả, nhưng mà chuyện liên quan sự tích trọng đại, cho dù là sứ giả cũng không biết.
Tỷ như nói, thân phận của Thiên Bắc Dạ!
Mỗi lần tổ trưởng lão gặp mặt Thiên Bắc Dạ cũng không để cho sứ giả ở lại bên trong, làm sao bọn họ biết nội dung mấy người nói chuyện? Càng không biết Cố Nhược Vân tồn tại! Nếu không, cũng sẽ không thể phạm phải sai lầm sơ cấp như vậy...
...
Ba tháng, thời gian nhoáng một cái rồi biến mất.
Ngay tại lúc Thiên Bắc Dạ chờ ba tháng, cửa cấm địa rốt cục lại mở ra.
Bóng dáng màu xanh chậm rãi lọt vào trong tầm mắt, làm cho cặp mắt đỏ kia của Thiên Bắc Dạ dần dần dịu dàng xuống, ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn chằm chằm nữ tử bước ra từ trong cấm địa, nhẹ nhàng giương khóe môi lên: "Tìm được Huyết Tích quả?"
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, nàng giang hai tay, ở trong lòng bàn tay của nàng, một trái cây màu đỏ giống như máu tươi, đỏ vô cùng tiên diễm.
"Không sai, đây là Huyết Tích quả," Sau khi Thiên Bắc Dạ nhìn Huyết Tích quả, lại nhìn về phía Cố Nhược Vân, ý cười ở đáy mắt càng đậm: "Xem ra nàng ngây người ở cấm địa ba tháng, khiến tu vi của nàng lại đột phá."
"Trong cấm địa Linh Khí quá mức nồng đậm, sau khi ta tìm được Huyết Tích quả thì vẫn luôn tu luyện, đáng tiếc chỉ có thể ở bên trong ngây ngốc thời gian ba tháng," Cố Nhược Vân cười cười: "Đúng rồi, tiểu Dạ, chẳng lẽ ba tháng này chàng luôn luôn ở chỗ này chờ ta sao?"
Thiên Bắc Dạ thực thành gật gật đầu: "Ở trong này, cách nàng tương đối gần."
Nhưng điều này, lại làm trong lòng Cố Nhược Vân trao dâng một hồi lo lắng.
Nàng biết, mình đi cấm địa ba tháng, Thiên Bắc Dạ vẫn thủ ở bên ngoài chờ nàng, thậm chí ngay cả bước chân đều không có di động một chút!
"Tiểu Dạ, tìm được Huyết Tích quả, hiện tại chàng làm cho người ta tìm dược liệu Diên Niên Ích Thọ đan đến, ta lập tức luyện chế đan dược giúp mấy lão giả kia," Cố Nhược Vân nghĩ nghĩ, nói: "Như vậy đi, ta xem chỗ này rất yên tĩnh , ta cứ ở trong này luyện chế, sau khi luyện chế xong trực tiếp đưa đi cho tổ trưởng lão dùng."
Chỗ này đương đối yên tĩnh!
Từ ba tháng trước, sau khi Phủ chủ dẫn người đến gây chuyện, hắn đã làm cho Thanh Minh thủ hộ ở ngoài, không cho phép bất luận kẻ nào tiếp cận, nếu không, sợ rằng không có yên tĩnh như thế.