CHƯƠNG 521: DỰA VÀO ĐÂU MÀ CÔ ẤY YÊU ANH!
Mặt của Dương Yến biến sắc: “Phương Tinh Nghị, anh làm cái gì vậy!”
“Em đi lên trước đi, anh có chuyện muốn nói với anh ta.”
“Anh có gì mà phải nói với anh ấy chứ! Buông tay!” Dương Yến kéo anh ra: “Chúng ta đã chia tay rồi, coi như tôi cầu xin anh, buông tha cho tôi được không? Đến khi đó tôi đưa hai đứa bé cho nhà Phương.”
Phương Tinh Nghị buông tay ra, không dám làm gì, sợ rằng với anh đụng vào anh ta sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô và con.
“Dương Yến, đi lên đi.” Đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm cô, khí thế bức người: “Anh sẽ không làm gì với anh ta đâu, chỉ là muốn cùng anh ta nói chuyện thôi. Chuyện của chúng ta, để sau rồi nói.”
Dương Yến cắn răng.
Cô còn chưa kịp mở lời, anh lại nhàn nhạt bổ sung thêm một câu: “Anh biết Hứa Cung Diễn đã đánh cược với anh trai của anh ta, em đừng ép tôi ở trong đó gây khó dễ.”
Người đàn ông này, vậy mà lại uy hiếp cô!
“Phương Tinh Nghị, anh là đồ khốn!” Dương Yến sa sầm mặt mày, tức giận nói: “Tối nay tôi đói chết cũng sẽ không ăn!”
Buông ra một lời đe dọa rôi cô tức giận quay người rời đi.
Phương Tinh Nghị day day trán, bây giờ anh rất đau đầu.
Đợi sau khi Dương Yến hoàn toàn bước vào tòa chung cư, anh không tiếp tục túm lấy Hứa Cung Diễn nữa: “Tìm một nơi uống một ly, nói chuyện?”
Hứa Cung Diễn biết có Phương Tinh Nghị ở đây, anh ta tuyệt đối không vào được tòa chung cư, liền trầm mặt đồng ý.
Phương Tinh Nghị lái xe đến câu lạc bộ của Lục Văn Thù.
Nhân viên phục vụ thấy Phương Tinh Nghị dẫn ngươi đến thì đã sắp xếp phòng bao tốt nhất, đưa lên loại rượu mà Phương Tinh Nghị thích.
Phương Tinh Nghị cầm cai rượu, rót một ly rồi chuyển đến cho Hứa Cung Diễn.
“Tổng giám đốc Phương, không ngờ anh lại bỉ ổi như vậy.” Hứa Cung Diễn giằng lấy ly rượu, cười lạnh một tiếng: “Ngay cả loại chuyện cướp dâu này mà anh cũng làm ra được!”
Phương Tinh Nghị nói: “Ngày hai người kết hôn tôi vốn phải đến XL Asia công tác, lão tam gọi điện cho tôi, nói thuốc dưỡng thai mà Dương Yến uống có vấn đề, tôi chỉ là sợ cô ấy cùng đứa bé xảy ra chuyện.”
Cũng may lúc đó anh nhận điện thoại, lập tức chạy đến nhà thờ tìm Dương Yến.
Nếu không, anh có thể không biết đứa bé là con của mình, cũng sẽ hối hận cả đời.
“Anh hại chết em trai của cô ấy, chia tay rồi thì bắt đầu thấy thương tiếc cô ấy?” Hứa Cung Diễn hừ lạnh: “Tổng giám đốc Phương, cách làm của anh thật sự rất nực cười.”
Phương Tinh Nghị nhìn anh ta, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén: “Về chuyện em trai của Dương Yến đến nước Y ám sát Kỷ Gia Trí, Dương Yến không biết, anh làm sao mà biết được?”
“Tai mắt của tôi ở nước Y không ít, biết chuyện này không có là lạ cả!”
“Người của Kỷ Gia Trí ở trong bóng tối nhìn chằm chằm anh, anh biết chuyện này, Kỷ Gia Trí sẽ biết có người muốn ám sát anh ta, chắc chắn sẽ có phòng bị.”
Ngữ khí của Phương Tinh Nghị dần dần trở nên âm trầm: “Anh từ đâu mà biết được.”
Hứa Cung Diễn thẳng thắn thừa nhận: “Đúng thế, tôi từ nguồn khác biết được. Tổng giám đốc Phương, anh bây giờ cùng tôi lý luận điều này còn có ý nghĩa gì sao? Lẽ nào không phải anh hại chết em trai của cô ấy?”
“Là tôi coi thường anh rồi.”Ý cười của Phương Tinh Nghị không chạm dến đáy mắt: “Ai rồi cũng về bên cạnh tôi thôi.”
Ngừng lại một chút, anh lại nói: “Đúng mất cái này quả thật không có ý tứ, chúng ta cần bàn chuyện rất quan trọng. Anh nghĩ trong đầu là muốn tiếp tục tổ chức hôn lễ với cô ấy phải không, tôi sẽ không đồng ý đâu.”
Hàn Cung Diễn bị kích thích mày chân mày cau chặt lại.
Anh ta không hề mất đi lý trí trước mặt Phương Tinh Nghị, bình tĩnh nói: “Quyền quyết định không phải do anh, là trong tay An An.”
Phương Tinh Nghị khẽ cười: “Vậy anh càng không cần phí sức nữa. Cô ấy mang thai con của tôi, tôi cần phải chịu trách nhiệm với cô và các con, vị trí của bà Phương cũng chỉ có cô ấy có thể ngồi.”
“Anh làm thế có khác gì cầm tù cô ấy chứ?”
“Giữa tôi và cô ấy có chút hiểu lầm, dẫn đến cô ấy hận tôi, tôi tưởng rằng cô ấy đã phụ tôi.” Phương Tinh Nghị nói: “Chỉ cần tháo gỡ hiểu lầm thì không sao nữa, huống hồ…”
Anh liếc nhìn Hứa Cung Diễn, trong mắt ẩn chứa một chút coi thường: “Anh tưởng rằng dựa vào video có thể uy hiếp gì được tôi? Tính cách của cô ấy tôi quá hiểu, nếu thật sự có gì với anh, cô ấy sẽ không trở lại Nam Thành.”
Sau khi cơn giận qua đi, căn bản đoạn video đó không để trong lòng.
Thứ anh muốn chỉ là sự tin tưởng của Dương Yến, yêu anh, mọi thứ trước đây anh có thể không truy cứu.
Sau đó anh bỗng nhiên nhớ đến đoạn video đó, cứ cảm thấy trạng tháu của Dương Yến không đúng, hơn nữa video đã bị xóa bớt, anh đoán Hứa Cung Diễn chính là người gửi video, chính là muốn kích thích bản thân anh.
Trái tim của Hứa Cung Diễn trùng xuống, khẽ nhếch khóe miệng: “Tổng giám đốc Phương quả nhiên là tổng giám đốc Phương, bất luận lúc nào cũng có thể bình tĩnh phân tích một việc, thật sự bội phục!”
“Tôi rất muốn đấm lên trên mặt anh mấy phát để trút giận, nhưng tôi không thể.” Phương Tinh Nghị tâm tịnh khí họa nói: “Tôi vẫn phải cảm ơn anh, trước kia ở nước ngoài đã chiếu cố cô ấy.”
Ly rượu của anh chạm vào ly của Hứa Cung Diễn: “Cũng cảm ơn ngày hôm đó tôi mất đi lý trí mà đến nước F, khi bắn súng về phía cô ấy, anh đã đỡ thay, cảm ơn.”
Anh cúi đầu uống cạn ly rượu vang đỏ.
Nghĩ chắc lúc đó Dương Yến đã có thai rồi, nếu không phải Hứa Cung Diễn bảo vệ Dương Yến, cô tuyệt đối sẽ không giữ được đứa bé.
Anh nếu như biết, sợ rằng sẽ ăn năn cả đời.
“Tại sao chứ?” Hứa Cung Diễn siết chặt ly rượu, trên mặt tràn đầy vẻ không cam tâm: “Tôi so với anh kém hơn chỗ nào chứ, rõ ràng là tôi gặp cô ấy trước, yêu cô ấy, dựa vào đâu cô ấy lại yêu anh!”
Anh ngày ngày ở bên Dương Yến, có thể chú ý được nhất cử nhất động của cô.
Mỉm cười mỗi ngày, thế nhưng vẫn có một nỗi buồn giấu trong lớp chân mày, nói gả cho anh ta, nhưng trong mắt của cô lại không có anh.
Cho dù đứng trước mặt cha sứ, cô nắm tay của anh ta, nhưng trong mắt vẫn như cũ không có anh ta.
Trong trái tim của cô chỉ có Phương Tinh Nghị.
Lúc Phương Tinh Nghị xông vào cướp dâu, cô trốn ở sau lưng anh ta không có lên tiếng, thế nhưng anh ta phát hiện tay của cô đang run, cô sợ hãi khi gặp Phương Tinh Nghị, bởi vì trong trái tim có Phương Tinh Nghị.
Nếu như không để tâm, nhất định sẽ nhìn thẳng vào Phương Tinh Nghị, mỉm cười với anh.
Lúc đó so với bị người khác cười nhạo, anh ta càng sợ Phương Tinh Nghị dẫn cô đi hơn, sẽ không về nữa.
Cuối cùng không có được trái tim của Dương Yến, ngay cả thể xác của cô cũng không có được.
“Bởi vì anh không biết cô ấy muốn gì, thích giấu mọi chuyện trong lòng.” Phương Tinh Nghị vừa rót rượu cho chính mình, vừa đáp trả Hứa Cung Diễn: “Mà tôi làm cái gì đều hy vọng cô ấy biết.”
“Cô ấy nếu như có sở thích mình, muốn đi làm gì, tôi sẽ không bởi vì cô ấy muốn làm chuyện gì rất nguy hiểm mà ngăn cản, sẽ bải cô ấy dũng cảm đi làm, xảy ra chuyện gì thì chúng tôi cùng nhau gánh vác.”
“Tôi yêu cô ấy có thể sẽ không biểu thiện một cách quá trần trụi, nhưng tôi sẽ lưu ý cô ấy cần cái gì, bao dung với cô ấy, chuyện không vui vậy thì không làm, không cần cố gắng thay đổi bản thân.”
Nói đến đây, Phương Tinh Nghị không nhịn được mà mỉm cười: “Thật ra cô ta cũng dạy tôi biết nhiều thứ, chẳng hạn như quá kén chọn khi ăn thứ gì đó, ăn không ra mỹ vị gì, ví dụ như yêu một người thật ra không cần phải phức tạp như vậy.”
Anh trước nay chưa từng nghĩ có một ngày anh sẽ qua lại với Dương Yến, dù sao thân phận hai người có một dải phân cách, dải phân cách này không phải tôi nói “anh yêu em” thì chúng tôi có thể ở bên nhau.
Thế nhưng sau này anh phát hiện, người phụ nữ này rất thú vị, tốc độ trưởng thành rất nhanh, chuyện gì bạn chỉ cần chỉ điểm một chút thì cô sẽ hiểu, cùng bạn đứng một chỗ cũng không thấy thu kém.
Đương nhiên cũng có khi quá cảm tính, thích tự cho mình là đúng, làm loạn nhiều thứ.
Nếu như bỏ qua những khuyết điểm này, cô không phải là cô nữa.
Mà chính bởi vì những điều không hoãn mỹ của cô, anh mới yêu cô như vậy.
“Làm cái gì hy vọng cô ấy biết…” Hứa Cung Diễn lầm bầm, đầu óc hỗn loạn của anh ta chợt sáng tỏ.
Anh ta cuối cùng hiểu được tại sao mình không bằng Phương Tinh Nghị rồi.