Mục lục
Nam Thần Nhà Tôi - Dương Yến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 177 : CAO TAY! ĐÚNG LÀ CAO TAY!

“Chú hai, cháu không có nói bậy đâu.” Phương Cẩn Linh nghiêm túc nói : “ Dương Yến ly hôn xong là nhắm ngay vào Tinh Nghị, ai mà không hoài nghi cô ta có âm mưu được chứ, cháu còn tra ra được trước khi cô ta ly hôn còn đến quán bar với Tinh Nghị nữa.”

Dương Yến giật bắn.

Chết tiệt, Phương Cẩn Linh tra ra mấy chuyện này từ đâu vậy?

Phương Tinh Nghị bình tĩnh nhìn Phương Cẩn Linh lấy tài liệu từ trong túi ra rồi đưa cho ông Phương : “ Chú hai, chú xem đi, bọn họ còn tới khách sạn nữa.”

Sau đó Phương Cẩn Linh tiếp tục thêm mắm thêm muối: “ Dịch Chung lăng nhăng là không đúng, cô ta ly hôn rồi thì cũng thôi đi, vậy mà còn ủ mưu báo thù, còn tới quán bar câu dẫn Tinh Nghị, tâm cơ người phụ nữ này đúng là sâu thật mà.”

Ông Phương đọc bản tư liệu đó rất nhanh, sau đó ông đưa mắt nhìn Phương Tinh Nghị : “ Có thật không?”

Nếu anh ta trả lời phải, vậy thì xong rồi.

Chưa nói tới Phương Tinh Nghị và Phương Dịch Chung có quan hệ chú cháu, lúc đó Dương Yến vẫn còn chưa ly hôn mà đã chạy tới quán bar câu dẫn Phương Tinh Nghị rồi, hành vi này đúng thật là quá dơ bẩn.

Dương Yến có hơi lo lắng, cô biết sự nghiêm trọng của chuyện này đối với Phương Tinh Nghị

Khi cô đang định lên tiếng thừa nhận một mình thì Phương Tinh Nghị lại siết chặt tay cô hơn, sau đó anh lên tiếng nói : “ Không phải.”

Phương Cẩn Linh biến sắc : “ Tinh Nghị, cậu đang nói dối, đừng bao che cho người phụ nữ này nữa!”

“Hôm đó tôi vẫn còn đang trên máy bay, làm sao mà xuất hiện ở quán bar được?” khóe môi Phương Tinh Nghị khẽ cong lên : “ Nếu không tin, vậy thì đi tìm thư kí tra thử lịch trình của tôi đi.”

“Hơn nữa, chỉ với một bóng lưng, tại sao chị lại nghĩ đó là tôi? Nói không chừng là Dương Yến đã cãi nhau với Dịch Chung, sau đó Dịch Chung chạy đến quán bar để tìm cô ấy, rồi hai người đi đến khách sạn.”

“Không thể nào!” Phương Cẩn Linh nói : “ Nó lăng nhăng như vậy,sao lại có thể đi tìm Dương Yến được, nếu người trong bức ảnh không phải là cậu, vậy thì Dương Yến trong khi vẫn còn kết hôn cũng đi lăng nhăng rồi!”

“Loại phụ nữ như cô ta,nhà họ Phương không thể chứa chấp được!”

Phương Tinh Nghị bình thản hỏi cô: “ Chị và Dương Yến là bạn bè sao?”

Phương Cẩn Linh liếc nhìn Dương Yến, vô cùng căm ghét: “Ai muốn làm bạn với một người phụ nữ như cô ta chứ!”

“Vậy thì đương nhiên là chị không biết cô ấy là người như thế nào rồi.”Phương Tinh Nghị nói một cách nhàn nhã : “ Tuy Dịch Chung lăng nhăng, nhưng Dương Yến vẫn là vợ nó, dỗ dành vợ thì có gì không được sao?”

“Tinh Nghị, cậu đây…..”

“Hỏi Dịch Chung thì sẽ rõ thôi.” Phương Tinh Nghị lấy điện thoại ra : “ Dù sao đi nữa video giám sát cũng có thể làm giả mà, chị nói thì tôi không tin, còn tôi nói thì mọi người cũng có quyền không tin mà.”

Rất nhanh điện thoại đã được nhấc máy.

Phương Tinh Nghị hỏi thẳng Phương Dịch Chung : “ Phương Dịch Chung, tối hôm XX cháu ở đâu? Nghe nói Dương Yến chạy tới quán bar, sau đó có một người đàn ông ôm cô ấy đi, cháu có biết là ai không?”’

Dương Yến vô cùng căng thẳng.

Tại sao anh lại hỏi Phương Dịch Chung chứ, nếu anh ta không hợp tác thì sao?

“ Là cháu.” Phương Dịch Chung nói với mọi người qua loa điện thoại : “Đêm đó là kỷ niệm kết hôn được 1 năm của cháu và Dương Yến, chúng cháu vốn định ăn mừng cùng nhau.”

“Nhưng cô ấy lại phát hiện ra chuyện cháu lăng nhăng, nên đã tức giận chạy đến quán bar, sau khi cháu biết thì vội vã chạy tới đó tìm cô ấy, ai ngờ cô ấy say bí tỉ nên bọn cháu tới khách sạn ở một đêm.”

“ Phương Dịch Chung!” Phương Cẩn Linh dường như rất tức giận, cô ta không kìm được lửa giận nữa : “ Dương Yến đối xử với cháu như vậy, vậy mà cháu còn nói thay cho cô ta? Tại sao cháu không nói thật đi hả?”

“ Điều cháu nói là sự thật, các người có thể đi tra thử.”

Phương Tinh Nghị cúp điện thoại rồi lạnh lùng đưa mắt nhìn sang khuôn mặt đang nhăn nhó vô cùng khó coi của Phương Cẩn Linh : “ Chị họ, Phương Dịch Chung đã thừa nhận người đưa Dương Yến đi khách sạn hôm đó là nó, chị còn gì để nói không?”

Phương Cẩn Linh đảo mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại trên người Lục Liên.

“ Chị nói đi.”Phương Cẩn Linh chỉ thẳng vào Lục Liên rồi nói một cách giận dữ : “ Tối hôm đó Phương Dịch Chung ở đâu!”

“Tôi, tôi không biết!” Lục Liên toát đầy mồ hôi, ở đây người nào bà ta cũng không dám đắc tội hết, trong lòng quả thật hận Dương Yến tới thấu xương, làm sao mà muốn nói tới cô con dâu cũ này chứ!

Phương Tinh Nghị nói: “ Chị có gì thì cứ nói đi.Có thể chị không thích Dương Yến, nhưng các người đã sống chung lâu như vậy rồi, cô ấy là người như thế nào, có lăng nhăng không chắc chị cũng phải rõ chứ nhỉ?”

Lục Liên không ngu ngốc. Bà ta biết Phương Tinh Nghị là người lạnh lùng ít nói, bây giờ lại nói nhiều lời vô nghĩa với bà như vậy chắc chắn là muốn bà nói gì đó.

Hơn nữa, so với Phương Cẩn Linh thì bà lại càng không dám đắc tội với Phương Tinh Nghị.

Sau khi nghĩ thông suốt, Lục Liên liền nói : “Tôi đúng là không thích Dương Yến,nhà cô ta nghèo, không xứng với con trai tôi, ngoại trừ cái này ra thì nó không có gì tệ cả, mỗi tháng đều đưa một nửa tiền lương cho tôi, cũng rất hiếu thảo với tôi nữa, cho dù nó có cãi nhau với Dịch Chung đi nữa cũng tuyệt đối sẽ không lăng nhăng đâu.”

Phương Cẩn Linh giận dữ trừng mắt nhìn Lục Liên, nếu không vì thân phận thì cô ta chắc chắn sẽ lao vào đánh bà rồi.

“ Chị họ, chị đã nghe thấy rồi chứ?” Phương Tinh Nghị mỉm cười, ánh mắt sắc bén: “ Vậy thì, bây giờ chúng ta lại tiếp tục nói về chuyện Cẩn Hiên vũ nhục người phụ nữ của tôi.”

Phương Chính Thành biết cho dù có xin lỗi Phương Tinh Nghị bao nhiêu lần thì anh ta cũng sẽ không chấp nhận đâu, nên ông ta liền dời tầm mắt tới chỗ ông Phương : “Anh hai, em biết A Hiên đã làm ra chuyện hồ đồ, nhưng nó cũng đã nhận sự trừng phạt rồi mà.”

“ Anh cũng biết sau khi Thanh Lam sinh A Hiên xong thì sức khỏe đã không tốt rồi, lúc nào cũng phải ở nhà dưỡng bệnh, chuyện của A Hiên em còn không dám nói với cô ấy, sợ cô ấy có chuyện gì bất trắc nữa.”

“ Anh hai là em không biết dạy con.”

Phương Chính Thành rơi nước măt, ông ta cong đầu gối như muốn quỳ xuống.

“ Qùy gì mà quỳ, muốn làm tôi tổn thọ sao?” Ông Phương kéo tay ông ta dậy, vừa tức giận vừa không biết phải làm sao.

Ông quay sang nói với Phương Tinh Nghị : “ Tinh Nghị, A Hiên làm chuyện hồ đồ nhưng cũng đã bị trừng phạt rồi, hay là bỏ đi, đều là người một nhà cả, truyền ra ngoài lại không hay.”

“ Ba, ba muốn cầu xin thay cho Phương Cẩn Hiên sao?”Phương Tinh Nghị lạnh lùng nói : “ Được muốn con tha cho nó cũng được, kêu nó trả lại đứa bé cho Dương Yến đi!”

Ông Phương sững sờ nói: “ Không lẽ….”

“ Ông Phương, cô Dương sẩy thai rồi.” Bác sĩ đang đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng : “ Là do sợ hãi quá độ, sức khỏe cô Dương vốn đã rất kém, lần này bị sẩy thai đã để lại di chứng, có thể sau này sẽ khó mang thai rồi.”

Dương Yến : “…..”

Thì ra chú út nói sắp xếp chính là sắp xếp cái này, cao tay! Đúng là cao tay!

Mọi người đều sững người.

“ Nhìn cô ta như vậy, làm gì dễ sẩy thai vậy chứ!” sau khi hồi thần, Phương Cẩn Linh lập tức mở miệng nói : “ Chú hai….”

“Đủ rồi,còn chê chưa đủ loạn đúng không?” Ông Phương thét lên chặn họng Phương Cẩn Linh : “ Ngay từ lúc bắt đầu cháu đã nhắm vào Tinh Nghị, bây giờ còn muốn nói nó tìm bác sĩ tới lừa các người đúng không?”

Ông Phương đứng dậy khỏi ghế sofa và nói: “Hôm nay mọi người đều ở đây, ta xin nói lại thêm lần nữa, Tinh Nghị là con trai của ta, ai dám ức hiếp con trai ta, hại cháu của ta, ta tuyệt đối sẽ không tha!”

Vừa dứt lời thì ông Phương liền rời đi, giao lại cục diện cho Phương Tinh Nghị, ý của ông đã rất rõ ràng.

Phương Tinh Nghị nhìn thấy gương mặt xám xịt của Phương Chính Thành liền nhàn nhạt nói : “ Chú ba, Cẩn Hiên giết con của tôi, tôi không cần nó lấy mạng đổi mạng, chỉ cần một cánh tay của nó thôi.”

“ Tinh Nghị, nó là em họ của con.” Phương Chính Thành nghiến răng : “ Con không thể tha cho nó sao?”

“ Chính vì nó là em họ của tôi cho nên tôi mới hạ thủ lưu tình.” Phương Tinh Nghị nhìn ông ta rồi nói, khí thế chết người : “ Lấy một cánh tay của nó hoặc là chú thế tội cho nó .”

Anh chính là không chịu bỏ qua.

Lúc này, một vài vệ sĩ cao lớn và dũng mãnh bước vào phòng khách.

“Tổng giám đốc Phương.”

Phương Tinh Nghị đầu rồi hờ hững nói : “ Làm phiền mấy người giúp đỡ bác sĩ rồi. Nửa tiếng sau, tôi phải nhìn thấy một cánh tay.”

“ Vâng!” Đám vệ sinh đồng thanh nói to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK