Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhóc Lâm Tiêu, mấy viên đan dược này ngươi cầm lấy đi, coi như trả sạch tờ giấy nợ kia.”  

 

Kiều trưởng lão đưa bốn bình đan dược cho Lâm Tiêu.  

 

Hai bình trong số đó là tổng cổng 13 viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm mà hắn luyện chế được.  

 

Hai bình còn lại, một bình có  9 viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm Lâm Tiêu điều chế, một bình chứa một viên Đằng Nguyên Đan nhất khí sương đan riêng biệt.  

 

Lâm Tiêu nhận đan dược, tâm trạng rất tốt.  

 

Hôm nay không chỉ luyện đan thành công, còn thu hoạch được nhiều đan dược như vậy.  

 

Chỉ là không biết chỗ đan dược này đủ cho hắn tu luyện trong bao lâu.  

 

“Đúng rồi, Kiều trưởng lão, vãn bối muốn hỏi một vấn đề.” Lâm Tiêu chợt nghĩ tới điều gì đó, mở miệng hỏi.  

 

“Ngươi nói đi.” Kiều trưởng lão đáp.  

 

“Lô nguyên liệu vừa rồi của chúng ta, giá gốc là bao nhiêu, bao nhiêu viên thành đan thì được tính là hồi vốn?” Lâm Tiêu tò mò hỏi.  

 

“Vấn đề này à, nếu là luyện chế Đằng Nguyên Đan cực phẩm, một lô nguyên liệu luyện ra ba viên thành đan là miễn cưỡng coi như hồi vốn, bốn viên thì tức là không lỗ.”  

 

“Luyện chế các loại đan dược khác cũng thế, chỉ cần có thể luyện ra được bốn viên, về cơ bản thì sẽ không lỗ.”  

 

“Giống như ngươi vừa rồi luyện chế ra viên Đằng Nguyên Đan nhất khí sương đan kia, thì một viên thôi là hồi vốn, không lỗ.”  

 

Kiều trưởng lão giải thích.  

 

Vừa nghĩ tới cảnh tượng vừa rồi, tâm trạng ông lại rối rắm phức tạp.  

 

Luyện đan mấy chục năm, còn không bằng thiên phú dị bẩm của người ta.  

 

Quả nhiên là không thể so sánh với tên yêu nghiệt này.  

 

Quá đau lòng.  

 

“Ủa? Luyện đan dễ kiếm tiền như thế sao!!” Lâm Tiêu sững sờ.  

 

Vậy chẳng phải, vừa rồi hắn luyện đan đã kiếm được chín viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm rồi sao.  

 

Nếu đem bán 3 viên đi mua nguyên liệu, vậy vẫn còn 6 viên làm vốn.  

 

Lặp đi lặp lại, thành một vòng tuần hoàn.  

 

Chẹp chẹp chẹp.....  

 

Lâm Tiêu chẹp miệng, dường như nhìn thấy cảnh linh thạch rơi ào ào vào trong túi của mình vậy.  

 

Kiều trưởng lão: “...”  

 

Lục Minh Nguyệt: “...”  

 

Hai người nghe thấy lời của Lâm Tiêu, không hẹn mà cùng trợn trắng mắt.  

 

“Nhóc con, ngươi cho rằng ai cũng như ngươi, có thể đạt được tỉ lệ thành đan 100% sao? Luyện đan sư thông thường luyện chế đan dược cùng giai, có thể huề vốn đã là tốt lắm rồi.”  

 

“Ngươi bảo ta luyện chế đơn thuốc thất phẩm, một lò ta có thể luyện ra hai viên đã là vô cùng may mắn rồi, huề vốn là chuyện mà ta căn bản không dám nghĩ tới.”  

 

Kiều trưởng lão trừng mắt với Lâm Tiêu, không hề khách khí nói.  

 

Luyện đan sư khi phẩm cấp còn thấp, hoàn toàn là bồi thường tiền, chịu lỗ vốn, chỉ tới khi đột phá luyện đan sư ngũ phẩm, mới coi như có chút khởi sắc.  

 

Có thể gọi là một con đường mà giai đoạn đầu trả giá, giai đoạn sau mới dần đần thu hồi.  

 

Tại Kiếm Ma Tông, ông là chủ phong của Đan Thanh phong, cũng là luyện đan sư thất phẩm duy nhất.  

 

Đan Thanh Phong có ba ngàn đệ tử.  

 

Nhưng người có thiên phú luyện đan, chỉ có chưa tới năm trăm.  

 

Trong đó, dưới trướng ông, luyện đan sư lục phẩm có ba người, luyện đan sư ngũ phẩm có không tới ba mươi người.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK