Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Ha ha ha, con người thú vị."  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Con quái vật lửa tóm lấy  Lâm Tiêu và lùi lại vào trong núi lửa.  

 

Nó dự định nghiên cứu con người này một chút, trước khi bị phong ấn nó chưa từng gặp một con người thú vị như vậy.  

 

Hơn nữa, cũng không biết tại sao, nó có cảm giác rằng việc bản thân giải phong âns và thức tỉnh có liên quan đến con người này.  

 

Một người và một quái vật đã biến mất.  

 

"Lâm Tiêu! ! !" Một tiếng hét vang lên từ phía xa.  

 

Đó là Can Anh Túc.  

 

Nàng ta bất lực đứng nhìn  Lâm Tiêu bị con quái vật lửa bắt vào trong lửa.  

 

Nàng ta cảm giác như tim mình lỡ một nhịp rồi đột nhiên ngừng đập.  

 

"A!!!" Sương khí màu máu vô tận bùng phát.  

 

Sau lưng nàng ta dần ngưng tụ một pháp tương hư không nhưng lúc đôi mắt của Can Anh Túc không có màu đỏ mà trong veo như pha lê, cực kỳ bình tĩnh.  

 

" Lâm Tiêu! Đợi sau khi ta luyện hóa xong Xích Huyết Chân Long Sâm, nếu như ngươi vẫn chưa đi ra, ta sẽ giúp ngươi giết chết con quái vật kia và người trong bí cảnh bằng mọi giá!"  

 

Sau khi nhẹ nhàng nói xong những lời này, Can Anh Túc hoàn toàn biến mất.  

 

Nhiều người bỏ chạy khác không ít người đã nhìn thấy cảnh tượng này.  

 

Mọi người đều kinh ngạc không thôi.  

 

"Kẻ cướp cơ duyên bị quái vật lửa bắt và đưa vào núi lửa."  

 

"Chậc chậc, hỏng rồi rồi, lần này hắn nhất định không sống nổi rồi."  

 

"Đáng tiếc cho một thiên kiêu lợi hại như vậy, nếu không người này nhất định sẽ là một trong những hắc mã một của bảng Chân Long năm nay."  

 

"Nếu như để tiểu tử này thật sự trưởng thành, nói không chừng có thể gánh vác đại kỳ Đông Vực."  

 

"Hừ! Đây gọi là quả báo. Ai bảo hắn tham lam như vậy, hắn chết cũng đáng đời."  

 

"Đúng vậy, cơ duyên của tông môn ta đều ở trên người hắn."  

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, mỗi người đều có một cảm xúc khác nhau.  

 

Một số cảm thấy tiếc cho Lâm Tiêu, một số lại cảm thấy hả hê.  

 

Tuy nhiên, tất cả họ đều phát hiện ra.  

 

Sau khi kẻ cướp cơ duyên bị quái vật lửa bắt vào trong núi lửa, sự phun trào của núi lửa dần nhỏ lại.  

 

Mặc kệ đi.  

 

Bây giờ làm sao có tâm trọng quan tâm đến người khác chứ.  

 

Chạy!  

 

Nhân lúc này mau chạy đi. Nếu không, sau khi con quái vật lửa giải quyết xong tên cướp cơ duyên đó thì sẽ đến lượt họ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK