Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khi những người còn lại lần lượt nâng đỉnh, bầu không khí trong tòa tháp trở nên căng thẳng hơn một chút.  

 

Tầng đầu tiên, chỉ có top 120 mới có thể vào tầng tiếp theo. Điều này có nghĩa là phải loại bỏ 159 người, không, một người đã bị loại rồi, tức là còn 158 người.  

 

"Này này, hai người các ngươi đang làm cái gì vậy? Đây không phải nơi để các ngươi nói chuyện yêu đương đâu, các ngươi hoặc là mau qua đây để nâng đỉnh, hoặc là trực tiếp rời đi!" Một thiên kiêu nào đó trong 120 người nhìn đôi thiếu nam thiếu nữ trong trên mặt tràn đầy sự ngưỡng mộ và ghen tỵ!  

 

Nữ nhân hồng y nghe hắn ta nói như vậy, quay đầu lại liếc mắt nhìn, trong mắt mang theo sát ý nói: "Ngươi nói, nếu ta giết ngươi ở đây sẽ xảy ra chuyện gì?"  

 

"Hừ, một Toàn Đan cảnh tầng thứ năm mà cũng dám ăn nói lung tung, cho dù có thể xuyên cảnh giới giết địch, nhưng ở đây ai không thể chứ!" Thiên kiêu đó lạnh lùng nói.  

 

Khóe miệng nữ nhân lộ ra một vẻ khinh thường, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.  

 

Thân hình nàng ta di chuyển, chuẩn bị động thủ nhưng ngay sau đó tay của nàng ta bị người thiếu niên bên cạnh kéo lại.  

 

"Tiểu ni tử, có phải ta nên gọi ngươi là ni tử ngốc nghếch không? Làm việc thì hãy mang theo não, lỡ như vừa ra tay mà bị loại ngay lập tức thì ngươi sẽ lỗ to!" Thiếu niên không ngoảnh đầu lại, vừa sờ đỉnh vừa nói.  

 

"Cũng đúng, nếu như vì loại người này mà bị tiêu loại thì ta quá lỗ rồi." Nữ nhân hồng y gật đầu nói, sát ý trong mắt lập tức tan đi.  

 

“Đi nâng đỉnh đi, ta sắp xong rồi, ngươi nâng xong thì ta sẽ nâng.” Thiếu niên lại nói.  

 

"Được! ~~" Nữ nhân hồng y ngoan ngoãn đáp lời.  

 

Dáng vẻ trước và sau giống như hai người hoàn toàn khác nhau.  

 

Thiên kiêu vừa nói kia đã nghe nói hai người này sắp nâng đỉnh thì cười khinh bỉ và tạm thời không nói gì.  

 

Sau khi hai người này nâng đỉnh xong, hắn ta trực tiếp lôi kéo những người khác bắt đầu chế nhạo tập thể.  

 

Sau khi người của một vương triều nào đó nâng được 20 đỉnh, thiếu nữ hồng y bước sang một bên.  

 

Sương khí màu máu trên người nàng ta lập tức tiêu tán, hóa thành mười đạo bóng roi máu dài.  

 

Những bóng roi dài này lăn thẳng về phía xung quanh Đỉnh Huyền Võ.  

 

"Hả!? Nữ nhân này có não không vậy? Lực chia làm mười, chi bằng dốc toàn lực một lực giáng mười!"  

 

"Đúng thế! Phân chia lực ra như vậy, chẳng những không thể đi đường tắt, ngược lại còn phí công vô ích."  

 

"Hơn nữa, cô ta mới chỉ là Toàn Đan cảnh tầng thứ năm, có thể nhấc được mười đỉnh cũng là tốt lắm rồi."  

 

"Mười đỉnh nhất định sẽ bị loại."  

 

Trong khi mọi người đang thảo luận, mười bóng roi máu của thiếu nữ lần lượt cuộn lên một đại đỉnh.  

 

Mười đỉnh!  

 

Dễ như trở bàn tay, xem ra cũng không tốn sức.  

 

Hả! ?  

 

Mí mắt mọi người khẽ động, nữ nhân này cũng khá khoẻ đó chứ.  

 

Bòng roi máu lại một lần nữa cuộn lại.  

 

Hai mươi đỉnh.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK