Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Một luồng sức mạnh ý cảnh từ bên trong dần dần lớn lên.

 

“Đây là……hình thành kiếm ý sao?”

 

“Ngô sư huynh vậy là ở Luân Hải cảnh hậu kỳ lĩnh ngộ được kiếm ý rồi, cũng thật là lợi hại.”

 

“Đó là nhờ có đại sư huynh Lâm Tiêu đó! Tiện tay giúp đỡ mà giúp lĩnh ngộ kiếm ý luôn, đại sư huynh giỏi thật!”

 

“Lúc nào ta cũng phải nhờ đại sư huynh chỉ điểm mới được, tổn thọ vài năm ta cũng đồng ý.”

 

Ngô Tông Thừa lĩnh ngộ được kiếm ý làm cho các đệ tử Kiếm Ma tông đứng xung quang cũng ngạc nhiên không thôi.

 

Nhưng Lâm Tiêu lúc này đã dẫn theo Can Anh Túc bay về chủ phong rồi.

 

“Hehe, không nghĩ tới Đại Tiêu Tiêu ở Kiếm Ma tông được mọi người yêu quý tới vậy!” Can Anh Túc ngưỡng mộ nói.

 

“Không khí của Kiếm Ma tông rất được, các đệ tử cũng rất hoà thuận. Làm sao? Chả nhẽ ngươi ở vương triều Đại Can không được thoải mái lắm à?” Lâm Tiêu nghi ngờ hỏi.

 

“Ta á…. Người người kính sợ tránh xa, gặp được ta chả khác nào gặp sát tinh. Từ nhỏ tới lớn, ta chả có ai nói chuyện cùng.”

 

Can Anh Túc nói với ngữ khí bình thản, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm. Cứ như đang nói về người khác chứ cả phải bản thân.

 

Lâm Tiêu nghe thấy thế cũng gập đầu: “Chắc chắn! là ta. Ta cũng tránh ngươi.”

 

Can Anh Túc: “???”

 

Nàng trợn trừng mắt nhìn hắn, tên này chả biết thế nào gọi là an ủi à. Lại còn gật đầu tán thành nữa.

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

 

Lâm Tiêu chớp mắt còn muốn nói lại, chả nhẽ không đúng sao? Ngươi cứ gặp người là lại động thủ, một khi động thủ thì chỉ có nước đưa người ta vào ranh giới sống chết.

 

Ai mà còn dám nói chuyện với ngươi nữa.

 

Thấy trong mắt tiểu nha đầu này sắp dâng lên một tầng sương đỏ, Lâm Tiêu mới vuốt đầu đối phương nói.

 

“Đó là lúc trước, bây giờ ngươi đã có thể khống chế Sát Sinh ý cảnh rồi.”

 

“Ta tin mọi chuyện sẽ tốt dần lên, ít nhất là đã có một bằng hữu rồi phải không?”

 

Lâm Tiêu mở miệng an ủi một câu.

 

Mặc dù trong lòng cảm thấy hơi không được tự nhiên, nhưng yêu nữ nổi tiếng khắp Đông Vực này. Muốn triệt để chấm dứt vấn nạn hở ra là giết này chắc cũng phải 10 năm nữa.

 

Can Anh Túc nghe thấy Lâm Tiêu nói vậy thì sững sờ tại chỗ.

 

Bằng hữu? Đại Tiêu Tiêu nói bọn họ là bằng hữu?

 

Câu này cứ bay qua bay lại trong đầu nàng. Nàng ta còn nghĩ rằng cả đời này chắc sẽ chả có bằng hữu.

 

Không nghĩ tới……bây giờ có rồi!

 

Mắt Can Anh Túc sáng lên, lòng cũng thấy vui vẻ. Tầng sương đỏ trong mắt biết thành tầng nước như muốn trào ra ngoài.

 

Nàng lén đưa tay lên lau.

 

Cùng lúc này ánh mắt Can Anh Túc nhìn Lâm Tiêu cũng có sự biến hoá, nó mang theo sự kiên định, cũng mang theo một chút khó nói.

 

……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK