Nhưng bây giờ đã khác, hắn có lòng tin, có thể tiêu diệt triệt để đám người này khỏi thế giới này.
Nhưng mà Lâm Tiêu còn có kế hoạch khác, cho nên mới giữ lại mạng cho đối phương.
Lâm Tiêu từ từ bước tới bên cạnh thánh nữ Dao Trì, lên tiếng: “Ngươi nói cho ta biết một loại thần thông của thần tộc, rồi ta sẽ thả một người trong các ngươi, thế nào? Cuộc trao đổi này rất có lời phải không?”
Thánh nữ Dao Trì lúc này mới lấy lại tinh thần.
Nàng ta nhìn chằm chằm Lâm Tiêu với vẻ khiếp sợ.
Kẻ...kẻ này lại dám mưu đồ quyết pháp thần thông của thần tộc Dao Trì bọn họ.
Thật đúng là gan to tày trời.
Lâm Tiêu nhìn ra được suy nghĩ của đối phương, chế giễu nói: “Lẽ nào chỉ cho phép các ngươi cướp của người khác, mà không cho phép người khác cướp của các ngươi sao?”
Thánh nữ Dao Trì hung hăng lườm Lâm Tiêu, không nói nên lời.
Sau khi lườm mấy giây, nàng ta nghiến răng lên tiếng.
“Yêu cầu này của ngươi, ta không cách nào thực hiện được. Thần thông truyền thừa của thần tộc Dao Trì bọn ta, đều là thánh tôn tự mình điểm hóa truyền thụ, bọn ta không thể tự ý truyền thụ.” thánh nữ Dao Trì hằn học đáp.
“Thật vậy ư? Sao ta lại không tin nhỉ?” Lâm Tiêu nhìn nàng ta, nói.
“Ngươi, ngươi không tin, ta cũng hết cách!!!” thánh nữ Dao Trì cảm thấy vô cùng ấm ức.
Nàng đã bao giờ trải nghiệm qua cảm giác bị kẻ khác giám sát như tù nhân này đâu.
“Thôi vậy, giờ ta chẳng rảnh để mà ở đây quan tâm các ngươi, đợi khi nào các ngươi nghĩ thông suốt rồi tới nói cho ta biết đáp án.” Lâm Tiêu tỏ vẻ sao cũng được, nói.
“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” thánh nữ Dao Trì không rõ ý của đối phương.
Lâm Tiêu không thèm để ý tới nàng ta.
“Thu!!!” hắn phất tay về phía tháp Chân Long, khẽ nói.
Sau đó, một lực giam cầm vô cùng đáng sợ truyền tới.
Thiên kiêu Hóa Đỉnh kia kinh hoảng hét lên một tiếng thảm thiết, rồi hóa thành một luồng sáng, bị hút vào trong tháp Chân Long.
“Đây....đây là cái gì?....Ngươi....” thánh nữ Dao Trì cũng kinh hoàng không thôi.
Sau đó nàng ta liền cảm nhận được một luồng sức mạnh đáng sợ bao phủ lên toàn thân, không cách nào kháng cự, thân thể biến mất ngay tại chỗ.
Làm xong những chuyện này, Lâm Tiêu mới hít sâu một hơi. Thả lỏng cơ thể.
Sử dụng ý niệm ra hiệu, tháp chân lại một lần nữa tiến vào trong cơ thể hắn, sau đó chìm sâu vào trong linh hải.
Lâm Tiêu đối với lần đầu tiên sử dụng tháp Chân Long, vô cùng hài lòng.
Từ mức độ hiểu biết trước mắt, thì tháp Chân Long chắc hẳn là một vật phẩm thiên về phòng ngự, còn kèm theo chí bảo tăng cấp.
Đồng thời, nó còn sở hữu sức mạnh trấn áp và giam cầm.
Cũng coi như một kiện chí bảo có nhiều tính năng.
So với đạo khí bản mệnh chỉ có một tính công kích thì tốt hơn nhiều.
Tiểu vũ khí màu đen: “???”
“Tiêu Tiêu, ngươi đúng là lợi hại hơn xưa nhiều nha!” Can Anh Túc cười nói.
Lâm Tiêu” “....”