“Dựa vào ngươi?”, Nhược Hi kiếm Tru Tiên quát lạnh lùng, một kiếm vung lên, uy lực diệt thế hội tụ, muốn một kích phá vỡ phòng ngự đế đạo.
Song, ngay trước khi kiếm chém xuống, đôi mắt hiền lành của Nhược Hi hiện lên vẻ đấu tranh, tiềm thức đối kháng lại sự khống chế của kiếm Tru Tiên, làm cho một kiếm kia lưỡng lự lại một chút.
Sự biến hóa nhỏ bé này bị Diệp Thành tóm được một cách hoàn mỹ.
Tiềm thức của Nhược Hi đối kháng lại kiếm Tru Tiên, đủ để chứng minh, nàng ta và kiếm Tru Tiên không phải người cùng một đường, mà là đối địch.
Kiếm Tru Tiên lưỡng lự trong nháy mắt, lộ ra kẽ hở, Diệp Thành đương nhiên không bỏ qua, một kiếm vô cùng, chém bay kiếm Tru Tiên của Nhược Hi.
“Tìm được rồi”. Thiên lão hét lên, chỉ về một phía của hư thiên, đẩy tầng tầng mây mù ra hai bên, khóa chặt căn nguyên của dị không gian.
“Diệp Thành, phá vỡ dị không gian”. Địa lão hét lớn theo.
Lời còn chưa dứt, Diệp Thành đã vung kiếm, căn nguyên dị không gian bị khóa chặt kia, bị một kiếm bá đạo của hắn chém vỡ tan.
Vì thế, Diệp Thành cũng phải trả cái giá lớn, bị kiếm Tru Tiên chém trúng, nếu không có kiếm Hiên Viên bảo vệ, thì có lẽ đã bị chém chết rồi.
Nhưng căn nguyên bị phá vỡ, vùng dị không gian này lập tức sụp đổ.
Sương mù tan đi, mọi người lại quay về biển cả, ba người một nhóm, hai bên đứng im, biển cả rộng lớn uy thế mạnh mẽ sóng lớn cao vạn trượng.
Càn Khôn Chủ và Ngũ Hành Hoàng vẻ mặt hiền như gỗ, không chút tình cảm.
Ngược lại Nhược Hi kiếm Tru Tiên không khỏi nhăn mày, dị không gian bị phá, chuyện kế tiếp sẽ rất khó giải quyết.
“Cái này, không phải ba đấu ba nữa rồi “. Địa lão nở nụ cười, lộ ra hàm răng vàng ố của ông ta, cười vui hớn hở.
“Lão phu thích nhất là đoàn chiến, náo nhiệt”. Thiên lão cười nói.
“Không nên xem thường vùng đất này”. Diệp Thành lạnh lùng nói.
“Còn dám tới Đại Sở, lá gan không nhỏ!”. Âm hưởng mờ ảo vang lên, truyền từ hư thiên Cửu Tiêu, giọng nói lãnh đạm uy nghiêm.
Đông Hoàng Thái Tâm đến rồi, cùng đến còn có Đại Sở Cửu Hoàng, Kiếm Thần, Tửu Kiếm Tiên, Đan Tôn, các Chuẩn Đế Thiên Huyền Môn.
Hơn trăm vị Chuẩn Đế, lấp kín bốn phía Chư Thiên, tám Đế Binh ngang không trung, cực nói đế uy nở rộ, niêm phong Càn Khôn.
Trên người Diệp Thành có ấn ký của bọn họ, hắn đột nhiên biến mất, Thiên Huyền Môn đương nhiên sẽ phát hiện ra, dị không gian bị phá, thời cơ xuất hiện, bọn họ lúc này mới lập tức đến nơi này.
Sự quyết đoán lức trước rất chính xác, nếu trong cơ thể Diệp Thành không có Đế Binh, ba người tám phần là đã chết, khó mà địch lại kiếm Tru Tiên.
“Đế đạo thông Minh, ngay cả Càn Khôn Chủ và Ngũ Hành Hoàng cũng đã mời đến, thật quả quyết”. Đông Hoàng Thái Tâm hừ lạnh, dường như cũng nhận ra hai vị Đại Thần Thượng Cổ mà kiếm Tru Tiên thông minh đến.
“Thật đúng là đã đánh giá thấp các ngươi rồi”. Nhược Hi kiếm Tru Tiên thản nhiên một tiếng, sắc mặt lãnh đạm, trong mắt vẫn không có chút cảm xúc.
Nhược Hi kiếm Tru Tiên vừa nói xong đã thấy đất trời rung lên.
Một hố đen không gian xuất hiện, có diện tích vài chục ngàn mét, chính giữa lơ lửng một mảnh đất rộng khoảng ngàn mét.
Còn Nhược Hi lại đứng chính giữa mảnh đất kia.
Cũng có thể nói, muốn chém nàng ta thì phải vượt qua hố đen trước đã.
"Không ngờ lại là Đế Đạo Hắc Ngạn", Đông Hoàng Thái Tâm lạnh lùng nói, bà ta nhận ra bí thuật nghịch thiên ấy, cũng biết sự quỷ dị của nó.
"Coi thường thần thông của nàng ta rồi!", đám Kiếm Thần cũng cau mày.
Đông người như vậy, nhưng người hiểu rõ nhất vẫn là Diệp Thành.