Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai chữ cuối cùng khiến Hứa Hàng nghiến răng nghiến lợi khi nhớ tới, hận không thể xé xác nữ bác sĩ kia. 

Dịch Thận Chi châm một điếu thuốc cho mình, liếc mắt nhìn Phó Đình Viễn đang ngồi hút thuốc một mình, hỏi: “Nói gì đi, cậu sao thế? Sao lại rầu rĩ không vui vậy?” 

Dịch Thận Chi cảm thấy rằng anh ta sắp trở thành một chuyên gia tình cảm, vừa chăm sóc Hứa Hàng xong lại quay qua Phó Đình Viễn. 

Phó Đình Viễn hít một hơi thật sâu và nói: “Bị chặn thì phải làm sao?” 

Dịch Thận Chi không nói nên lời, một lúc sau, anh ta mới buông lỏng tay, ngờ vực nói: “Chẳng phải vừa rồi cậu và cô ấy mới đi công tác ở Thủ Đô à? Đơn độc đi công tác, tình cảm không thăng hoa mà còn bị chặn nữa là sao?” 

Theo kinh nghiệm của Dịch Thận Chi, trong một chuyến công tác, đáng lẽ phải làm xong những chuyện nên làm rồi, Phó Đình Viễn lại bị chặn thì anh ta cũng chịu. 

Tâm trạng Phó Đình Viễn đang không vui nên khi Dịch Thận Chi nói điều này, anh tức giận trợn mắt nhìn anh ta. 

Dịch Thận Chi đành phải hỏi: “Cậu đã làm gì người ta? Hoặc đã nói gì rồi?” 

Phó Đình Viễn hút một điếu thuốc khác: “Cưỡng hôn cô ấy.” 

“Chỉ vậy thôi à?” Dịch Thận Chi bực bội nói: “Sao cậu vẫn chưa ngủ với người ta?” 

Phó Đình Viễn cảm thấy Dịch Thận Chi chỉ đứng ở góc độ của mình mà không xem xét ở góc độ của người khác. Hiện tại mối quan hệ giữa anh và Du Ân giống như miếng băng mỏng, cưỡng hôn cô mà anh còn không dám đối mặt, nếu như anh ép cô ngủ với anh thì chẳng phải anh sẽ bị cô loại ư? 

Anh lạnh lùng nhìn Dịch Thận Chi, tỏ vẻ không vui hỏi: “Cậu đang giúp tôi hay đang hại tôi vậy?” 

Dịch Thận Chi ngồi thẳng dậy và nói: “Xin lỗi, tôi đã quên rằng cậu không còn là Phó Đình Viễn như trước đây, không còn uy phong của năm đó nữa, người ta đã không còn là người mà cậu muốn ngủ thì phải ngủ cùng nữa rồi.” 

Phó Đình Viễn tức giận khẽ hừ giọng: “Ngày mai tôi mua vé máy bay tiễn cậu đi Bắc Kinh.” 

Dịch Thận Chi không quay lưng lại, khó hiểu hỏi: “Tại sao cậu lại đưa tôi đến Bắc Kinh? Tôi cũng đâu có công chuyện gì.” 

Phó Đình Viễn quay lại nhìn anh ta với một nụ cười mỉa mai: “Cậu lắm mồm như vậy, không đi học tấu nói thì thật sự đáng tiếc.” 

Dịch Thận Chi tức giận đến mức trợn trừng mắt, người anh em này của anh ta thật ghê gớm, đang chửi khéo anh ta đây mà. 

Không thèm để ý đến việc của Phó Đình Viễn nữa, Dịch Thận Chi lấy điện thoại di động ra liếc thoáng qua, cũng không có vấn đề gì, vừa lúc đó vô tình nhìn thấy tin tức nóng hổi hiện lên trên điện thoại di động, anh ta không nhịn được mà thốt lên: “Mẹ kiếp.” 

Phó Đình Viễn và Hứa Hàng đều ngước nhìn, anh ta đưa điện thoại cho Phó Đình Viễn và nói: “Bạn gái bí ẩn của Chung Văn Thành đã xuất hiện, dắt theo con mèo yêu của Chung Văn Thành xuất hiện trong nhà của Chung Văn Thành?” 

Sắc mặt Phó Đình Viễn sa sầm lại, anh cầm lấy điện thoại di động, dán mắt vào tin tức trên đó. 

Nhìn thoáng qua anh đã nhận ra, người phụ nữ bịt mặt kín mít đó chính là Du Ân. 

Bức ảnh mà các phóng viên chụp được là cảnh Du Ân xách một cái hộp có một con mèo trên tay, kéo thấp vành mũ bước vào nhà của Chung Văn Thành, cô đã không rời đi cho đến khi đoạn video được phát hành. 

Con mèo kia của Chung Văn Thành đã được nuôi trong nhiều năm, những người hâm mộ quen thuộc với anh ấy đều nhận ra con mèo và hộp giữ mèo đó của anh ấy, nó được Chung Văn Thành đặt làm riêng cho con mèo của mình, màu do anh ấy hỗ trợ, trên chiếc hộp còn có ảnh chân dung của con mèo nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK