Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Văn rất hài lòng: “Nếu đã như vậy, giờ chúng ta không gấp chuyện bản quyền, mà tôi muốn xem thử năng lực của biên kịch trước.” 

Diệp Văn dứt lời, lại tiếp: “Tôi cũng nói thật với anh, biên kịch mà mỗi phe tư bản các anh tìm được không ai giống ai, nên tôi mới muốn xem năng lực của biên kịch trước, biên kịch nhà nào khiến tôi thấy hài lòng thì tôi ký nhà đấy.” 

Cuối cùng, anh ta hời hợt nhấn mạnh thêm một câu: “Với tôi mà nói, giá cả không phải điều quan trọng nhất.” 

Chuyện này Phó Đình Viễn biết rất rõ. Nghe nói Diệp Văn xuất thân từ gia đình giàu có ở thành phố, chính là cái kiểu nhà ở Cố cung, kế bên là Tứ hợp viện, vậy làm sao có thể thiếu tiền. 

Hơn nữa, cho dù không có bối cảnh gia thể như vậy, nhưng chỉ tính số gia sản gom góp được từ giới tác giả và giới biên kịch mấy năm gần đây của cá nhân Diệp Văn thì cũng đã đủ lên hàng bạc triệu rồi. 

Sở dĩ anh ta ra giá cao như thế, âu cũng chỉ vì muốn dùng cách như vậy bày tỏ thành ý mà thôi. 

Sau khi hai người bàn bạc xong thì cùng ra khỏi quán cà phê, rồi đi về phía nhà sách Tân Hoa. Đã sắp tới buổi ký tặng của Diệp Văn, Phó Đình Viễn cũng sẽ tham dự, nhưng mà mục tiêu kế tiếp của anh lại không phải Diệp Văn, mà là người cũng cùng tham gia buổi ký tặng - Du Ân. 

Sau khi vào nhà sách, Diệp Văn phải đi tìm đoàn đội của bản thân. Chẳng mấy chốc nữa nữa anh ta sẽ phải ra mắt. 

Phó Đình Viễn thì đưa mắt nhìn chung quanh phòng khách, nhưng lại không thấy được bóng dáng Du Ân. 

Anh liếc nhìn đồng hồ, hơi cau mày. Buổi ký tặng không bao lâu nữa sẽ bắt đầu, sao cô còn chưa tới? 

Dựa theo chút hiểu biết ít ỏi của Phó Đình Viễn với Du Ân, anh liền cho rằng cô không phải kiểu người không đúng giờ. 

Tìm được Chu Mi ở một phía khác của hội trường, Phó Đình Viễn bèn hỏi cô ta: “Sao Du Ân còn chưa tới?” 

Chu Mi cũng thấy bực bội: “Không biết nữa, tôi mới gửi tin nhắn cho cô ấy, nhưng cô ấy không trả lời.” 

Phó Đình Viễn liền bảo: “Gọi điện cho cô ấy ngay đi!” 

Chu Mi nghe lời liền vội vàng lấy điện thoại gọi cho Du Ân, nhưng ai ngờ cô lại tắt máy. 

Chu Mi kinh ngạc nói với Phó Đình Viễn: “Cô ấy tắt máy rồi à?!” 

Đôi mày đẹp đẽ của Phó Đình Viễn nhíu lại càng chặt, tình hình kiểu này không hề bình thường. 

Theo lý mà nói, giờ này Du Ân hẳn đã phải đến hiện trường buổi ký tặng, điện thoại cũng không phải trạng thái tắt máy. 

Tính Du Ân rất cẩn thận, vì buổi ký tặng hôm nay, cô chắc chắn phải sạc đủ pin cho điện thoại trước, dù sao thì lát nữa cô còn phải chụp hình chung với Diệp Văn. 

Chu Mi lại gọi điện cho Du Ân lần nữa, cũng thử gửi tin nhắn thoại wechat cho cô. Những dự cảm không tốt trong lòng Phó Đình Viễn cũng theo những cuộc gọi không nối máy được mà càng lúc càng trở nên mạnh mẽ. 

Anh bèn lấy điện thoại của mình ra, cú đầu tiên là gọi cho Dịch Thận Chi, không chút suy nghĩ dặn: “Cậu lập tức tìm người điều tra camera chỗ khu vực gần nhà Du Ân, truy tìm tin tức của cô ấy.” 

“Hả?” Dịch Thận Chi không hiểu mô tê gì: “Xảy ra chuyện gì vậy?” 

Phó Đình Viễn đáp: “Không liên lạc với cô ấy được. Tôi cảm thấy không được ổn lắm.” 

“Cậu nhanh chóng tìm người điều tra đi. Phải nhanh lên.” Phó Đình Viễn lại dặn Dịch Thận Chi thêm một lần rồi liền cúp máy. 

Dịch Thận Chi cũng không dám chậm trễ, liền vội vàng cầm điện thoại lên làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK