CHƯƠNG 255
Mộng Vân gật đầu, hất tay một cái một luồng ánh sáng rơi vào trong tay Tĩnh Như.
Võ kỹ lập lòe mây khói tím, nhìn trông như mộng như ảo.
Tĩnh Như từ từ cất võ kỹ đi, lúc này không phải lúc xem, tuy các học viên khác nóng mắt, nhưng cũng không ai dám nói gì. Dù sao sự mạnh mẽ mà Tĩnh Như thể hiện khi tỉ thí với La Đan thì đã khiến đám người này khuất phục. Bắt đầu từ bây giờ, Tĩnh Như đã trở thành đại sư tỷ của Phiêu Miểu viện.
Mộng Vân sư tôn nói tiếp: “Hôm qua, ta còn nhận được một tin. Nhất Nguyên viện đánh bại Thiên Nhân viện. Trong đó, Nhất Nguyên viện chỉ phái ra hai người, một người tên Hàn Liên, thắng liên tiếp hai trận, một người tên Cửu Thiên đã đánh bại Vân An của Thiên Nhân viện”
Vừa dứt lời thì sắc mặt của Tĩnh Như lập tức thay đổi.
Nghe thấy tên của Cửu Thiên thì Tĩnh Như giống như ăn phải cứt chuột, mặt mày có hơi méo mó, cô ta vội cúi đầu xuống, không để người khác nhìn thấy sự thay đổi sắc mặt của cô ta.
Mộng Vân sư tôn nói: “Các ngươi đừng coi như không phải chuyện gì. Tuy Nhất Nguyên viện khiêm tốn, nhưng không đại biểu không mạnh. Ta có thể nói với các ngươi như này, Nhất Nguyên viện tuyệt đối có thực lực uy hiếp tới địa vị của Phiêu Miểu viện chúng ta.
Đặc biệt là tên Cửu Thiên này, đối thủ mà cậu ta đánh bại chính là Vân An đứng ở vị trí thứ năm trong Võ bảng hai năm trước, là thiên tài Vân An được cả học viện võ đạo công nhận. Bắt đầu từ ngày hôm nay, Nhất Nguyên viện chính là kẻ địch giả tưởng của các ngươi, các ngươi tốt nhất chú ý đối thủ này, nếu không đến lúc đó sẽ chịu thiệt lớn.”
Mọi người cúi đầu đáp lại: “Đệ tử nhớ kỹ lời dạy của sự tôn.”
Chỉ có Tĩnh Như không lên tiếng, chỉ siết chặt nắm đấm, trong mắt ánh lên tia sắc lạnh.
Cửu Thiên, có giỏi thì tới Phiêu Miểu viện.
Tôi sẽ cho anh nếm thử, cái gì mới gọi là đau khổ thật sự.
Âm Dương viện, Diêm Từ Vũ rất bình tĩnh nghe hết lời kể của một học viên.
Diêm Từ Vũ hất tay ném ra một túi kim tệ, nói: “Tin mà cậu nghe ngóng không tệ. Tình hình liên quan tới Nhất Nguyên viện, đi nghe ngóng nhiều hơn. Tôi có trọng thưởng.”
Học viên cầm tiền, liên tục đáp lại, sau đó rảo bước rời đi.
Nụ cười trên mặt Diêm Từ Vũ dần trở nên lạnh lẽo.
“Nhất Nguyên viện, để cho các người nhảy múa một hồi.”
Diêm Từ Vũ lẩm bẩm một mình, hắn ta lấy ra một viên bảo thạch, đây là thứ mà sư tôn Tinh Uyên của hắn ta cho hắn ta.
Có cái này, thực lực của Diêm Từ Vũ có thể tăng thêm một bậc.
Đạo ẩn chứa bên trong vô cùng rõ ràng, giống như đưa tay thì có thể chạm vào.
Diêm Từ Vũ có thể cảm nhận được lực lượng của mình không ngừng tăng cường ở dưới sự ôn dưỡng của bảo thạch, rất nhanh sẽ bước vào Nguyên Canh Cảnh thật sự.
Nhất Nguyên viện.
Hàn Liên nhìn danh sách Võ bảng mới ra lò, mở miệng mắng: “Đệch mợ, đù móe. Đây là bảng danh sách do ai làm, dựa vào đâu ta mới 49, dựa vào đâu, dựa vào đâu.”
Sở Trực trợn mắt, nói: “Dựa vào đâu, dựa vào việc thực lực của đệ không được. Nhìn xem Cửu Thiên sư đệ người ta đi, đứng thứ 20 trong Võ bảng, ha ha, cao hơn đệ 29 bậc. Cửu Thiên sư đệ, tranh thủ tiến vào top 10.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, sờ cái đầu của Tiểu Hắc, nói: “Bảo đảm vào top 10.
Hàn Liên hét lên: “Top 10 gì chứ, vậy buộc phải là thứ nhất. Đợi khi Cửu Thiên sư đệ trở thành người đứng đầu, vậy đệ không phải là sư huynh của người đứng
nhất của học viện võ đạo hay sao, nghe thật đã. Đại sư huynh, huynh nói xem có đúng không.
Đại sư huynh nói: “Không sai. Huynh cũng cảm thấy như vậy, Cửu Thiên sư đệ, hay là dứt khoát trận tiếp đệ tự mình tới Không Động viện một chuyến, một chọi năm, nắm chắc tỉ thí, bảo đảm tiến thẳng vào top 10.”
Hàn Liên, Sở Trực, Sở Chính vỗ bàn, đồng thanh nói: “Chủ ý hay.
Cửu Thiên há miệng, muốn nói cái gì đó nhưng lại bất lực nuốt trở lại.